Từ những dấu hiệu nhỏ đó, quả thật nếu không đặt nghi vấn thì không thể không đoán ra được cô ấy thật sự là ai, động cơ trước mắt là gì!
Thấy phía sau lưng mình có bóng người, cô nhẹ nhàng nghiêng người lại.
Ánh mắt quyến rũ đến chết người nhưng thoáng một chút u buồn.
Giữa không gian đầy người như thế này, náo nhiệt như thế này, không hiểu vì sao nỗi u buồn của cô lại nói lên tất cả mọi thứ.
Cô đang nghĩ gì vậy?
- thiếu gia..
- cô cất lời
Anh nhìn cô, đôi mắt ẩn chứa ngoài việc nghi ngờ và quan sát ra thì không còn vấn đề nào khác.
Mọi suy nghĩ đều dồn vào cô ngay chính lúc này.
- cô Trương, cô...!
- lúc nãy khi ở nhà, tôi bất cẩn nên tay bị thương, không sao đâu.
Ngay cả ý định anh định hỏi đều bị cô nắm được? Anh chưa mở lời gì cơ mà? Tại sao cô biết anh hỏi đến việc tay cô có bị thương hay không?
Nhanh trí, anh liền đẩy sang một vấn đề khác để tránh người khác, nhất là cô nghi ngờ đến chuyện này.
- ý tôi là...!
Anh đưa tay lên mái tóc mềm mại đang được búi cao, nhẹ nhàng lấy xuống một bông hoa còn vương trên mái tóc.
Cả hai người dường như đối diện nhau trong gang tất.
Cô nghe rõ tiếng hơi thở của cả hai...điên rồ thật mà!
- thiếu gia à...!- cô lùi lại - tự trọng!
- xin...xin lỗi, tôi...!
Bất chợt, không gian xung quanh bỗng im lặng hơn hẳn.
Mọi người đều tập trung ở giữa sảnh chính để nghe lời Hà Ưng - cha của anh phát biểu đôi lời.
"Chào tất cả mọi người, hôm nay có mọi người ở đây, tôi thật lấy làm vinh hạnh cho mình.
Đã hơn 40 năm nay, tôi - Hà Ưng đã cống hiến cho đất nước hết mình, đã đến lúc tôi phải nghĩ ngơi để cho những thế hệ mai sau lên tiếp bước.
Tuổi trẻ bây giờ có rất nhiều người anh tài và hùng dũng, đó là điều đáng trân quý.
Rất may, con trai tôi - Hà Nhiêm Ấn cũng chọn con đường cách mạng để tiếp nối, đó là sự động viên to lớn cho cả cuộc đời của Hà gia.
Xin thưa, đây chỉ là một chuyện tôi muốn thông báo với mọi người, tuy nhiên, vẫn còn một tin quan trọng hơn"
Báo chí lúc này đang sốt dẻo, lập tức chụp hình liên hồi, người người nháo nhào lên vì sắp được nghe tin từ gia thế của nhà họ Hà kín tiếng nhất từ trước đến nay.
Lúc này, tất cả người nhà họ Hà ngồi sau lưng ông, Hà Nhiêm Ấn cũng rời chỗ đứng cùng với Trương Lệ Tường mà lại ngồi gần đó.
"Tôi rất mừng khi thông báo tin này đến với mọi người, nhất là sau khi Hà Nhiêm Ấn từ chiến khu trở về sau nhiều năm.
Tôi nghĩ đã đến lúc tác hợp chuyện hôn sự giữa nhà họ Hà và nhà họ Từ rồi.
Đó là điều đáng mừng, đúng chứ?"
"Hôn sự?" - tất cả mọi người ai nấy đều bàng hoàng, không nghĩ đến việc trọng đại này lại xảy ra.
Mọi người dường như không tin vào tai mình đang nghe thấy.
Chuyện gì thế? Hà Nhiêm Ấn - đường đường là một Đại soái lẫy lừng đã có người bên cạnh?
Bộ trưởng Từ liền niềm nở trước quang khách, đúng là ông sắp trở thành "cha vợ" của Đại soái rồi, điều này nửa thật nửa mơ....!
"đó chỉ là thông báo trước với mọi người, mời mọi người ra phía trước để tiếp tục dùng tiệc"
Mọi người vẫn còn đang xôn xao khắp nơi, thật không thể tin được mà.
Người Hà Nhiêm Ấn sắp lấy chính là Từ Lộ Hà - tiểu thư, con gái của Từ Út Phỉ.
Trong lúc mọi người tham gia bữa tiệc, ở đây, người nhà họ Hà có sự tranh cãi khá gây go.
"chuyện này là sao?"
Anh có phần không kiềm chế được bản thân mình.
"như con đã nghe thấy rồi, Từ Lộ Hà sau này sẽ trở thành vợ con, là người của nhà họ Hà này"
"cha làm sao vậy? cha đang tự quyết định cuộc đời con? con không thuận!"
Sự cương trực của anh ai ai đều biết rõ.
Nhưng không biết lý do vì sao cha anh lại có một quyết định quá vội vàng, ngay cả sự hỏi ý kiến từ anh cũng không có.
"Hà Nhiêm Ấn à, con..."
"dì có quyền lên tiếng sao?"
Nếu như thường ngày, bản tính anh có sự kiềm chế rất cao, nhưng ngay hôm nay, nó không còn là giới hạn nữa.
"Nhiêm Ấn! con đang nói chuyện với ai vậy hả?! Mau xin lỗi mẹ con đi!"
Ông tức giận vội dập tắt điếu xì gà đang hút dỡ xuống đất, nhìn anh nói.
"mẹ à? cha nghĩ con nên gọi là mẹ sao?"
"xin 2 người...đừng mà...đừng cãi nhau mà..." - bà mau chóng giải vây cho hai cha con họ đang có cuộc chiến không hồi kết.
"ngay từ lúc mẹ con mất, thì tất cả mọi thứ trên đời này đều không còn tồn tại hình ảnh một người mẹ nữa rồi! Là cha, tất cả là tại cha đã làm cho mọi thứ trong cuộc đời con xao trộn như vậy!"
"không nói nhiều! Con bắt buộc phải kết hôn với Từ Lộ Hà, ngày cưới đã định sẳn rồi! Không thể thay đổi!"
"như phim à? hôn nhân chính trị sao? Cha à, cha đừng tưởng mọi thứ cha đang làm...mọi người không thấy! Cha ngồi trên chức viện trưởng quá cao cho nên là....!cha không thấy mọi người sao?" - cắn môi - " những lô hàng thuốc phiện được chuyển sang Pháp dưới một cái tên khác thay thế cha tưởng con không biết đó là cha? Chị hai, người đang bị cha lợi dụng để giúp hành vi thu lợi bất chính này....phải hy sinh cả thanh xuân của mình để kết hôn với một người xa lạ, không tình yêu! Và giờ là...."
"Hà Nhiêm Ấn! Con câm miệng lại cho ta!"
"Số thuốc phiện và vũ khí buôn bán trái phép đó, có thể với cha, nó không nhiều! Nhưng....vì đường dây quá lớn cho nên...cha không thể không làm đúng chứ?"
"con....con....con đừng ỷ lại chức đại nguyên soái của mình mà làm càn.
Ta nói cho con biết, những điều con nói là vô căn cứ.
Nếu như con dùng hành động nghiêm khắc của mình để áp dụng vào nhà này thì con nghĩ con tránh được pháp luật đang loạn lạc bây giờ?".