Chàng Rể Quyền Thế

Chương 339



“Trịnh Chí Dụng, đừng để tôi nói lại lần nữa, tất cả mọi người đều đang chờ đấy.” Nạp Nhã Lan lạnh lùng nói.

Cuối cùng Trịnh Chí Dụng liếc nhìn ông cụ Trịnh một cái, dù sao anh ta mất mặt có nghĩa là nhà họ Trịnh mất mặt, anh ta hy vọng ông cụ Trịnh có thể ra mặt giúp mình.

Nhưng vào lúc này ông cụ Trịnh dời tầm mắt đi, như thể không quen biết Trịnh Chí Dụng.

Xem ra, anh ta mất mặt đâu tính là gì?

Nếu Nạp Nhã Lan mất hứng, vậy thì rước phiền toái lớn rồi đúng không?

Cảnh tượng này hoàn toàn làm cho Trịnh Chí Dụng chấp nhận số phận của mình, anh ta nghiến răng nghiến lợi đứng lên, đi đến chỗ của Bùi Nguyên Minh, ‘bộp’ một tiếng quỳ xuống. toàn trường nháy mắt yên tĩnh, một lát sau liền phát ra tiếng cười vang.

Thế nhưng lại có người trong tình huống này quỳ xuống? Quả thực quá khôi hài mà!

Đầu của Trịnh Chí Dụng gục xuống đất, giờ phút này anh ta mặt đỏ tai hồng, cả người đều đang run rẩy.

Bùi Nguyên Minh, hết thảy đều là mày hại tao, thù này Trịnh Chí Dụng tao không báo, thể không làm người!

Mày chờ đó, quan tử báo thù mười năm chưa muộn, một ngày nào đó tao phải bắt mày quỳ trước mặt tao, trả lại sự sỉ nhục hôm nay gấp trăm ngàn lần!

Đợi tới khi kẻ vô dụng như mày không còn giá trị lợi dụng đối với Nạp Nhã Lan nữa, tao xem mày lấy gì ra đấu với tao!

Trong mắt Trịnh Chí Dụng, Bùi Nguyên Minh có thẻ bám vào nhà họ Nạp, hoàn toàn là vì không biết anh đã học được thủ đoạn quý giá nào.

Nhà họ Nạp khẳng định là muốn lợi dụng anh, mà người như thế, bị lợi dụng xong rồi, chắc chắn sẽ bị một cước đá văng, mà thời điểm đó chính là lúc để cho Trịnh Chí Dụng báo thù.

Quân tử báo thù, mười năm không muộn, những người khác có thể chịu được, Trịnh Chí Dụng tao cũng có thể!

“Cô cả Nạp Nhã Lan, màn biểu diễn này không tồi, thực đặc sắc, tôi không biết có ai biểu diễn như thế này, sau này, có thể gọi kẻ đó đến nhà chúng tôi biểu diễn mấy lần không? Ha ha!”

“Nhiều nhất chúng tôi có thể trả tiền, nếu người ta không muốn, cũng có thể đến chỗ chúng tôi làm một cái dự án, việc này chỉ là chuyện nhỏ!”

“Các người đừng có thêm mắm dặm muối, chẳng lẽ người ta thích quỳ sao?”

Những người ở đây đều đã thành tinh, biết rằng nói cái gì thì Nạp Nhã

Lan sẽ vui vẻ.

Nghe mấy lời này, Nạp Nhã Lan cũng chỉ thản nhiên nói: “Hình như là cái gì phó tổng giám đốc nhà họ Trịnh, đánh cược thua người ta, cho nên nhìn thấy người ta một lần là phải quỳ một lần.”

“Nhà họ Trịnh? Có phải là nhà học Trịnh duy nhất dành được sự đầu tư của tổng giám đốc mới của Công ty đầu tư Bùi thị không?”

“Nghe nói vị phó tổng giám đốc của nhà họ Trịnh này không có bản lĩnh gì, chính là dựa vào việc bám váy phụ nữ mà leo lên được…”

“Nghe nói trong gia tộc bọn họ có một cô gái rất có bản lĩnh, cái gì Trịnh Chí Dụng, chỉ là một phế vật, ngoại trừ tranh đấu nội bộ cũng không được cái gi…”

Ở đây có rất nhiều người biết đến nhà họ Trịnh, nhưng mà ấn tượng sâu sắc nhất chính là bọn họ nhận được đầu tư của Công ty đầu tư Bùi thị, ở thành phố Hài Dương này chính là độc nhất.

Cảnh tượng này càng làm cho Trịnh Chí Dụng mất mặt, vốn dĩ anh ta nghĩ anh ta ở thành phố Hải Dương cũng có chút địa vị, kết quả là sao? Mọi người biết đến nhà họ Trịnh hoàn toàn là nhờ vào Trịnh Tuyết Dương, mọi người cũng biết Trịnh Tuyết Dương, căn bản không phải là anh ta.

Giờ phút này, Trịnh Chí Dụng oán hận Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương đến cực hạn.

Nhà họ Trịnh là một gia tộc rất kiêu ngạo, đặc biệt là ông cụ Trịnh đặt ra rất nhiều quy tắc, khiến cho mọi người trong nhà họ Trịnh đều có ảo giác rằng mình là người thượng đẳng, là quý tộc.

Nhưng hôm nay bọn họ mới nhận ra, nếu không có Trịnh Tuyết Dương, đã không có đầu tư của Bùi thị, trong giới thượng lưu ở thành phố Hài Dương này, nhà họ Trịnh thật sự không có chút địa vị nào.

Trừ khi bọn họ có cơ hội lớn hơn nữa để có thể quật khởi.

Nhưng mà tình huống hiện tại.

“Cô Nạp, xem ra quan hệ giữa nhà họ Trịnh và nhà họ Nạp không tốt nhỉ!”

“Chúng tôi nhớ kỹ, về sau gặp lại tên nhóc này, tuyệt đối không được cho nó mặt mũi!”

Cô Nạp yên tâm, có chúng tôi ở đây, ở thành phố Hải Dương này ai dám đắc tội cố chính là đắc tội với chúng tôi!”

“Chúng tôi tuyệt đối không đội trời chúng với hắn!”

Rất nhiều người đều bắt đầu tỏ thái độ trước mặt Nạp Nhã Lan.

Người thông minh đều nhìn ra, nhà họ Trịnh có thể ngồi ở vị trí phía trước, cũng không phải do nhà họ nạp coi trọng bọn họ.

Đơn thuần là bởi vì Nạp Nhã Lan muốn làm cho nhà họ Trịnh sụp đổ.

Một khi đã như vậy, mọi người tự nhiên phải phối hợp với Nạp Nhã Lan, đây chính là cơ hội để được cô cà Nạp xem trọng.

Nhưng mà Trịnh Chỉ Dụng nghe mấy lời này, anh ta thậm chỉ muốn di chết luôn rồi.

Ở đây đều là những nhân vật lớn ở thành phố Hải Dương, bị bọn họ nhắm vào rồi, nhà họ Trịnh sau này có thể còn đường sống sao?