Chàng Rể Vô Song

Chương 1117



Chương 1117

Nhưng cuối cùng, Tiêu Nhã lại không kìm được, quyết định đích thân dẫn đội, muốn qua đây gặp Lâm Hàn.

Lúc này, đám người Tiêu Nhã xuống xe, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt lại hơi kinh ngạc.

Nhìn lướt qua có hơn ba trăm người, cộng thêm đám người bị trói, tổng cộng là hơn bốn trăm người.

Tiêu Nhã vốn là bà chủ nhà họ Tiêu, trải nghiệm khá nhiều, đương nhiên nhìn ra hơn bốn trăm người này đều là cao thủ.

Tiêu Hoa Bân đứng bên cạnh Tiêu Nhã lại càng kinh ngạc hơn, dù sao ông ta cũng là người bồi dưỡng cao thủ của nhà họ Tiêu, bản lĩnh và mắt nhìn đều có đủ.

Những thứ Tiêu Nhã có thể nhìn ra được, Tiêu Hoa Bân cũng có thể nhìn ra, mà những thứ Tiêu Nhã không nhìn ra được, Tiêu Hoa Bân vẫn có thể nhìn ra.

Tiêu Nhã ngạc nhiên, hơn bốn trăm cao thủ, đây là thực lực đáng sợ thế nào chứ? Thậm chí đã vượt qua thực lực của nhà họ Tiêu bọn họ vào lúc thịnh vượng nhất.

Mặc dù sức mạnh của quý tộc không chỉ ở cao thủ mình sở hữu, mà phụ thuộc vào sản nghiệp nhiều hơn, chủ yếu là ảnh hưởng đối với kinh tế nước nhà và cuộc sống của người dân ở một địa phương, nhưng về mặt thực lực cũng vô cùng quan trọng.

Những cao thủ ở trước mắt dù là đối với quý tộc mà nói cũng là luồng sức mạnh cực kỳ khủng khiếp.

“Chú hai, cháu không nhìn lầm đấy chứ? Những người này đều là cao thủ à?”, Tiêu Nhã không kìm được thấp giọng hỏi.

Tiêu Hoa Bân ở bên cạnh nghe hỏi, vẻ mặt cũng vô cùng kinh ngạc.

Đương nhiên Tiêu Hoa Bân nhìn ra những người này đều là cao thủ, hơn bốn trăm cao thủ luôn đấy, đó là thực lực đáng sợ đến thế nào?

Hơn nữa, Tiêu Hoa Bân còn nhìn ra, hơn ba trăm người trong số này hình như cùng đến từ một thế lực, chỉnh tề đồng điệu, huấn luyện bài bản.

Chỉ riêng việc đứng đó chờ lệnh, trông bọn họ có vẻ như là đứng tùy ý, nhưng thật ra đều đơn giản đứng theo một vị trí, lại có thể đối phó với tình huống bất ngờ, hoặc trận chiến đột nhiên xảy ra bất cứ lúc nào.

Quan trọng hơn, hình như bọn họ đứng như vậy là để bảo vệ người nào đó. Chỗ đứng của hơn ba trăm người này đều là để bảo vệ cho người ở chính giữa.

Tiêu Hoa Bân từ từ nhìn sang vị trí ở giữa, nhanh chóng phát hiện ra người mà hơn ba trăm cao thủ ở đây bảo vệ, chính là Lâm Hàn!

Tiêu Hoa Bân nhìn thấy người được nhiều cao thủ huấn luyện bài bản âm thầm bao bọc ở chính giữa là Lâm Hàn thì lập tức kinh ngạc.

Trước kia, Tiêu Hoa Bân không phải chưa từng nghĩ sẽ huấn luyện cao thủ nhà họ Tiêu về mặt này, nhưng vì nó khá phức tạp, sau đó cũng đành gác lại.

Dù sao huấn luyện kiểu này chủ yếu là để bảo vệ người nào đó, mà nhất thiết phải có một người cực kỳ quan trọng cần bảo vệ mới được.

Ngay cả chủ nhà họ Tiêu dường như cũng không đáng để cao thủ nhà họ Tiêu đặc biệt huấn luyện về mặt này, bất cứ lúc nào cũng phải chú ý bảo vệ chủ nhà họ Tiêu, dù sao làm vậy cũng phải tốn cái giá rất lớn.

Người đáng bỏ ra cái giá đó để bảo vệ phải là người cực kỳ quan trọng.

Nói cách khác, số cao thủ cực nhiều lại được huấn luyện bài bản này hình như đều nghe lệnh của Lâm Hàn…

Trước sự nghi ngờ của Tiêu Nhã, Tiêu Hoa Bân hơi run giọng nói: “Không sai, những người này đều là cao thủ, hơn nữa có lẽ họ đều là thuộc hạ của Lâm Hàn”.

Nghe Tiêu Hoa Bân xác nhận hơn ba trăm người này đều là cao thủ, Tiêu Nhã không hề bất ngờ, dù sao cô ấy cũng có cảm giác này.

Nhưng nghe ông ta nói những người này đều là thuộc hạ của Lâm Hàn, Tiêu Nhã liền sửng sốt.

Chuyện này sao có thể?

Sau lần nhà họ Tiêu ở thành Thiên Kinh gặp nguy cơ lúc trước, thật ra Tiêu Nhã cũng đã điều tra một chút về Lâm Hàn. Suy cho cùng, Lâm Hàn có thể huy động nhiều cao thủ trong chốc lát như vậy, tuy trong đó có một số cao thủ là của đại bàng núi vùng Bắc Đông Trương Thiên Sơn phái đến chi viện, nhưng những cao thủ còn lại cũng không ít. Hơn nữa, những người của Tôn Hàn Các đều có bản lĩnh tốt vô cùng, đương nhiên Tiêu Nhã không cho rằng Lâm Hàn là người không có tiếng tăm, thế nên cô ấy đã điều tra một phen.

Khi điều tra xong, Tiêu Nhã lại phát hiện tin tức về Lâm Hàn cực kỳ ít ỏi, cuối cùng đã tốn rất nhiều công sức mới tra ra được Lâm Hàn là đại ca vùng Hoa Đông, nắm giữ tất cả thế lực vùng xám ở Hoa Đông.

Nhưng dù Lâm Hàn là đại ca vùng Hoa Đông, nắm giữ tất cả thế lực vùng xám ở Hoa Đông cũng không thể nào có nhiều cao thủ vậy chứ.

Hơn ba trăm cao thủ đấy, đó là sức mạnh to lớn đến mức nào?

Lúc này Tiêu Hoa Bân cũng kinh ngạc không thôi.

Mới đầu ông ta xem Lâm Hàn là một kẻ không có danh tiếng gì, thậm chí còn coi thường Lâm Hàn, muốn nhằm vào anh. Sau đó Lâm Hàn thể hiện ra thực lực mạnh mẽ giúp nhà họ Tiêu, Tiêu Hoa Bân lại tràn đầy cảm kích và nể phục Lâm Hàn.

Lần này, Tiêu Hoa Bân mới phát hiện hình như mình vẫn quá coi thường Lâm Hàn. Sức mạnh của Lâm Hàn vượt ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.

Lúc này, đám người Lâm Hàn và La Văn cũng đã chú ý đến Tiêu Nhã vừa mới tới.

Khi cao thủ của nhà họ Lâm phát hiện đám người Tiêu Nhã thì hơi tản ra. Tuy động tác không lớn, nhưng thật ra lại âm thầm bao vây đám người Tiêu Nhã lại.

Nếu Lâm Hàn hoặc Lâm Phong ra lệnh một tiếng, những cao thủ nhà họ Lâm sẽ ra tay với tốc độ sấm đánh không kịp bưng tai, không cho đám người Tiêu Nhã cơ hội chạy thoát.

Về phần phản kháng thì đám người Tiêu Nhã càng không cần nghĩ nữa.

Lúc này La Văn cũng nghi ngờ nhìn đám người Tiêu Nhã.

Đương nhiên Lâm Hàn nhận ra Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân, lập tức tiến tới.

“Mọi người đến rồi à”, Lâm Hàn cười nói, nghênh đón bọn họ.

Mặc dù với thực lực chân chính của Lâm Hàn hiện nay đã hoàn toàn không cần xem quý tộc như họ ra gì, dù sao thực lực của nhà họ Lâm hơn xa các quý tộc.

Nhưng suy cho cùng, quý tộc cũng là thực lực đỉnh cao của Hoa Hạ, ảnh hưởng rất lớn, có thể giúp Lâm Hàn rất nhiều ở Hoa Hạ, cho nên Lâm Hàn rất sẵn lòng tiếp tục duy trì mối quan hệ đồng minh này.

Nhất là Lâm Hàn dùng thực lực và danh nghĩa cá nhân để kết minh với nhà họ Tiêu, cũng có nghĩa không phải vì nhà họ Tiêu xem trọng thực lực to lớn của nhà họ Lâm mới đồng ý kết minh, mà chỉ vì thực lực bản thân Lâm Hàn thôi.

Vậy cho nên Lâm Hàn cũng coi trọng mối quan hệ đồng minh này.

Trải qua cuộc đánh cược với Dương Tiêu lần trước, Lâm Hàn càng ý thức được tính quang trọng của việc nâng cao thực lực bản thân. Bất kể nhà họ Lâm ở sau lưng mình có to lớn mạnh mẽ thế nào, Lâm Hàn cũng cần phải không ngừng nâng cao thực lực của bản thân.

Mà đồng minh hiển nhiên là một lựa chọn không tồi, nhất là quý tộc nhà họ Tiêu vốn là thế lực đỉnh cao của Hoa Hạ.

Cao thủ của nhà họ Lâm thấy Lâm Hàn bước lên đón cũng hiểu những người này là bạn của Lâm Hàn, không phải kẻ địch, cho nên bọn họ lần lượt lùi về sau, không còn ý đối địch với đám người Tiêu Nhã nữa.