Chào Mừng Đến Với Địa Ngục Của Ta

Chương 146: Thôn Vĩnh Sinh (36)



Edit: Chow

Beta: Mids

【Chúc mừng người chơi 0101 đã nhận được chìa khoá để vượt qua phó bản Thôn Vĩnh Sinh, cô có thể sử dụng chìa khoá để rời khỏi phó bản bất cứ lúc nào.】

Ngân Tô vừa nhận được đôi con ngươi, nhắc nhở của trò chơi liền hiện ra. 

Quả nhiên chìa khóa qua ải là sính lễ của “chú rể”.

Nhưng sính lễ chỉ có một… Vậy những người chơi khác phải làm sao? Chẳng lẽ thứ này còn có thể tái sử dụng?

“Không cần làm cô dâu nữa rồi… Ha ha ha ha ha ha!!” Sau khi mất đi con ngươi, cô dâu đã có thể cử động được, cô ta lập tức bò ra khỏi quan tài, điên cuồng chạy ra ngoài cửa. 

***

***

Ngân Tô vừa ra khỏi quan tài liền nhìn thấy Trình Tinh. Lúc này Trình Tinh đang nằm ngay bên tường, cô ấy đã hoàn toàn tắt thở, không còn hi vọng gì nữa. 

Tôn Hạo bị vùi lấp dưới đống phế tích, anh ta cũng đã mất đi sự sống. 

Bạch Lương Dịch: “Xem ra chỉ có chúng ta còn sống.”

Không thấy Sử Vân Phi đâu, rất có thể cậu ta cũng đã chết.

“Bọn họ không may mắn như anh.” Ngân Tô nhìn Trình Tinh đang nằm trên đất, lộ ra vẻ mặt đồng tình. 

Điều Ngân Tô nói cũng chính là sự thật, Bạch Lương Dịch không có cách nào phủ nhận. 

Nếu không gặp được Ngân Tô đang chà bia đá cạnh bờ suối, có lẽ anh ta cũng đã đi đời. 

Bạch Lương Dịch không có thời gian để tỏ ra đau buồn, đồng đội chết cũng chỉ khiến anh ta thổn thức một chút, sau đó liền hỏi: “Cô vừa rồi hỏi cô dâu để lấy con ngươi, nó chính là chìa khoá để vượt ải à?”

Ngân Tô gật đầu: “Ừ.”

Bạch Lương Dịch nhíu mày: “Nhưng chỉ có một cặp mắt thôi mà.”

“Sao có thể chứ? Trước đây cũng đã từng có nhiều cô dâu được gả đi, mỗi người đều cần phải có sính lễ chứ? Quái vật sẽ không bất công đến mức chút sính lễ này cũng không nỡ bỏ ra, ai ai cũng dùng chung một cái đúng không?”

Bạch Lương Dịch: “…” Cũng không thể nói vậy, quái vật thì làm gì có đạo đức? Hơn nữa ở ngoài đời thực cũng vẫn sẽ có vài tên tra nam dùng một món lễ vật duy nhất tặng qua tặng lại cho nhiều cô gái khác nhau. 

Ngân Tô không nghĩ như vậy, trừ khi trò chơi có giới hạn, ví dụ như chỉ cho phép một người chơi qua ải, nếu không thì không có chuyện chỉ có một cặp mắt. 

Nhưng phải đi đâu để tìm những món sính lễ trước kia đây? 

Con ngươi của nhóm cô dâu này vốn được chôn vùi dưới tấm bia đá ngay cửa thôn… 

Ngân Tô quay đầu nhìn Bạch Lương Dịch, nghiêm túc nói: “Tôi cảm thấy anh cần phải đi đào mấy tấm bia mộ kia lên.” Tấm bia trơn nhẵn kia chắc không phải để trưng cho đẹp đâu nhỉ? 

“???” Hả?

Ngân Tô chụp lấy bả vai Bạch Lương Dịch, cho anh ta một ánh mắt “Việc này giao cho anh”, sau đó mang theo BOSS đi ra ngoài. 

Mèo đen núp trong bóng tối, ngó ngó Bạch Lương Dịch, rồi lại ngó ngó “chủ nhân” của nó đang bị Ngân Tô xách đi, cuối cùng nó quyết định đuổi theo Ngân Tô. 

Nhóm cô dâu ở bên ngoài nhà thờ tổ bị tổn thất nặng nề, chỉ còn lại ba cô dâu. Nhưng cơ thể của họ cũng đã bị cắn xé nghiêm trọng, thiếu cái tay gãy cái chân còn nhẹ, có người thậm chí còn bị mất nửa cái đầu. 

Thôn dân thì thảm hơn, lúc trước bọn họ đem theo rất nhiều người, vốn định chèn ép nhóm cô dâu. 

Nhưng mèo lớn lại triệu hoán thôn dân đi vào ngăn cản Ngân Tô, khiến phần lớn thôn dân đều chết ở bên trong. 

Những thôn dân còn sót lại đều bị nhóm cô dâu tấn công, trên mặt đất chỉ còn lại máu và thi thể. 

Ba cô dâu đang đứng trong đống xác chết bỗng thấy Ngân Tô bước ra, đôi mắt oán giận của họ dường như đang sưng to lên, trong đáy mắt tràn ngập sự hung ác, muốn thử nhào tới giết cô. 

Ngân Tô như không phát hiện sự kích động trong đáy mắt của bọn họ, cô ném con mèo lớn cỡ bàn tay lên mặt đất: “Đây mới là kẻ đầu sỏ gây nên mọi chuyện, các chị không muốn tự mình trả thù sao? Tự tay giết nó, ăn nó, khiến nó nếm thử cảm giác đau đớn mà các chị từng trải qua, như vậy mới có thể hả giận, không phải sao?”

Ngân Tô muốn nhìn xem sau khi những cô dâu ăn tươi nuốt sống cái thứ đồ chơi này thì sẽ có chuyện gì xảy ra. 

Nhóm cô dâu: “…”

Nên ra tay với Ngân Tô, hay nên ăn tươi nuốt sống thủ phạm đã hại bọn họ… Nhóm cô dâu quyết định rất nhanh. 

So với “món điểm tâm” Ngân Tô, đương nhiên là bọn họ càng muốn giải tỏa nỗi hận khắc sâu tận xương tủy của mình. 

Nhóm cô dâu nhào về phía mèo đen trên mặt đất. 

Tiếng kêu thảm thiết của mèo lớn lập tức vang vọng khắp nhà thờ tổ, xuyên thấu trời xanh, bao phủ toàn bộ thôn xóm.

Ngân Tô đứng phía xa xem kịch, sương đen bao phủ cơ thể mèo lớn bị nhóm cô dâu xé rách, ăn như hổ đói. 

Đến cuối cùng chỉ còn lại sợi dây xích trống rỗng. 

【Thông báo phó bản: “Thôn Vĩnh Sinh (S)” sắp tăng độ khó lên cấp (SS). BOSS cuối sẽ được thay thế thành: Trương Minh Họa. Mời người chơi rời khỏi phó bản trong vòng 180 phút, nếu không phó bản sẽ vĩnh viễn đóng lại.】

Bạch Lương Dịch: “…”

Mẹ kiếp!!

Đây là vị thần thứ hai có thể tăng độ khó của phó bản mà anh ta từng thấy!

Ngân Tô nhìn chằm chằm vào dòng thông báo kia, phó bản này vốn không phải phó bản tử vong. 

Đây là lần đầu tiên Ngân Tô vượt qua phó bản bình thường, cô quay đầu tò mò hỏi Bạch Lương Dịch: “Có phải phó bản độ khó cấp S là phó bản có tỉ lệ sống sót thấp được nhắc đến trên diễn đàn không?”

Bạch Lương Dịch chết lặng: “Không, cấp S là chế độ địa ngục.”

Vậy cấp SS là chế độ gì?” Trên diễn đàn cũng không hề nhắc đến!!

“Toàn đội bị diệt.”

Ngân Tô tỏ vẻ không hiểu: “Cái đó khác gì với phó bản tử vong?” Chẳng phải phó bản tử vong cũng bị diệt cả đội à?

Bạch Lương Dịch nghẹn họng, anh giải thích một chút: “Phó bản tử vong tuyệt đối không có khả năng qua ải, phó bản SS vẫn có khả năng qua ải, toàn đội bị diệt là do bản thân không có đủ năng lực, còn đội ngũ cấp bậc đại thần thì có thể vượt qua được loại phó bản này. Hơn nữa chỉ có người chơi đạt được một yêu cầu nào đó mới có thể tăng độ khó của phó bản.”

Bởi vì Ngân Tô để đám cô dâu kia ăn BOSS nên phó bản Thôn Vĩnh Sinh mới bị tăng độ khó. 

Đứng đầu nhóm cô dâu là Trương Minh Họa, cho nên bây giờ Trương Minh Họa sắp trở thành BOSS mới của phó bản. 

Nếu như tự tay cô gi ết chết BOSS, hoặc g iết chết đám cô dâu kia, có lẽ độ khó sẽ không tăng lên. 

【Thông báo người chơi: Phó bản [1089] sẽ tiến vào danh sách phó bản cố định trong đợt mở cửa kế tiếp, hoan nghênh người chơi đến tham gia.】

Ngân Tô lại tiến vào trạng thái mù chữ: “Cái này có nghĩa là gì?”

“???” Bạch Lương Dịch liếc nhìn cô với ánh mắt cổ quái, chắc cô không phải người chơi mới đâu nhỉ? “Phó bản cấp SS có khả năng sẽ trở thành phó bản cố định, trong đợt mở cửa, người chơi có thể tự lựa chọn phó bản để tiến vào. Loại phó bản này có thể tạo ra đạo cụ cấp SS, đây là một nguồn tài nguyên khan hiếm.”

“Tạo đạo cụ cấp SS sao?” Tại sao phó bản cấp SS lại có thể có địa vị ngang với phó bản tử vong, đều có thể tạo ra đạo cụ cấp SS vậy hả? Cái này có còn công bằng không đây?!

“Có thể hiểu như vậy. Những phó bản này còn khó hơn so với các phó bản chế độ địa ngục, nếu người chơi bình thường đi vào thì chỉ có thể chịu chết. Loại phó bản này về cơ bản được dẫn dắt bởi các đại thần của những hội lớn để lấy đạo cụ.”

Ngân Tô gần như đã hiểu, đây là một dạng cày phó bản để lấy đạo cụ: “Làm sao để tiến vào phó bản đó?”

“Trong cửa hàng có bán vé vào cửa với giá mười nghìn điểm tích lũy, chỉ cần nhập mã phó bản, sau đó có thể tiến vào trong thời gian mở cửa.”

“…” Không hổ danh là gian thương có lòng dạ hiểm độc! “Người chơi đã từng qua ải cũng có thể vào lại?”

“Không thể.”

Người chơi từng qua ải không thể vào lại cũng bình thường, mặc dù nội dung của phó bản không bị tiết lộ, nhưng lại có thể vào đó để chỉ huy…

Nếu để người chơi đã qua cửa làm chỉ huy thì còn gì để chơi nữa. 

Ngân Tô: “Loại phó bản này có bao nhiêu cái?”

Bạch Lương Dịch: “Trước mắt trên danh sách chỉ có mười lăm cái.”

“Ít như vậy?”

Bạch Lương Dịch gật đầu, số lượng ít như vậy là do cho dù có thăng cấp được thì phó bản cấp thấp chỉ có thể tăng lên thêm một cấp, nếu muốn tăng lên cấp SS, trước hết phải tham gia phó bản chế độ địa ngục. 

Chế độ địa ngục vốn đã khó, biện pháp thúc đẩy phó bản thăng cấp cũng không cố định, làm gì mà dễ thăng cấp như vậy.