Ngân Tô đột nhiên nghiêm túc nói: “Tiền cũng đâu phải được gió thổi tới đâu.”
Khang Mại: “…”
Cô cũng biết như vậy à?
Cuối cùng Ma Địch được bán với giá 290 vạn.
Vật phẩm đấu giá cấp S thứ hai chính là thứ mà Ngân Tô cần, một đạo cụ có thể thay đổi khuôn mặt —— Huyễn giới.
“Đạo cụ này có thể thay đổi khuôn mặt, giọng nói, hình dáng của một người, là đạo cụ tạo ảo ảnh cấp S cực kỳ quý hiếm. Mọi người đều biết, loại đạo cụ này rất ít khi xuất hiện cấp S… Vì vậy, những vị khách có nhu cầu, nếu như bỏ qua cơ hội lần này, các vị sẽ phải chờ rất lâu. Giá khởi đầu của “Huyễn giới” là 200 vạn…”
Ngân Tô đi tới trước cửa sổ sát đất, số phòng và giá liên tục xuất hiện trên màn hình lớn ở sảnh.
Ngân Tô nhìn giá tiền đang tăng, không tham gia ngay.
Mà đợi đến phút cuối cùng, chỉ còn lại bốn năm người đấu giá mới tham gia.
Lúc này giá tiền đã nâng lên tới 281 vạn.
Khang Mại: “Giá của đạo cụ này có thể sẽ vượt mức 300 vạn.”
Người có chút xíu điểm tích lũy nhưng lại có nhiều đạo cụ – Ngân Tô chẳng quá để tâm: “Không có vấn đề gì, bán vài cái đạo cụ là được.”
Khang Mại: “…”
Được rồi.
Giá tiền trên màn hình lớn đang không ngừng tăng lên.
Hiển nhiên ngoại trừ Ngân Tô ra thì còn có ba người chơi khác thích giết người phóng hỏa, họ cũng rất muốn đạo cụ này, không hề từ bỏ.
[401- 289 vạn]
[512- 290 vạn]
[219- 291 vạn]
[305- 292 vạn]
Mắt thấy giá tiền tăng liên tục đến 300 vạn điểm tích lũy, cuối cùng cũng có hai người chơi bỏ cuộc.
***
***
Phòng 219.
Một thanh niên đang ngồi xổm trên ghế, anh ta mặc một chiếc áo khoác rộng không được vừa vặn, quần áo bên trong dường như còn có vết máu.
Thanh niên trừng mắt nhìn về một hướng ngoài cửa sổ, nghiến răng nghiến lợi tăng giá.
Mắt thấy giá tiền sắp vượt qua 300 vạn, người đàn ông đứng bên cạnh cẩn trọng nhắc nhở: “Đàm tiên sinh, vật phẩm đấu giá này không nằm trong kế hoạch của chúng ta, chúng ta không có điểm tích lũy để trả…”
Người đàn ông còn chưa nói xong, thanh niên kia đã đưa tay bóp cổ anh ta, kéo anh ta đến trước mặt: “Mày đang dạy tao cách làm việc đấy à?”
Đối mặt với ánh mắt dữ tợn khát máu của thanh niên kia, người đàn ông vô cùng hoảng sợ, hai chân như nhũn ra quỳ trên mặt đất, thân thể không ngừng run rẩy: “Không… Không phải…”
Đàm tiên sinh hưng phấn nhìn chằm chằm anh ta, giống như một tên bi3n thái đang thưởng thức dáng vẻ sợ hãi của anh ta.
Mãi đến khi anh ta gần như ngạt thở, Đàm tiên sinh mới cười hì hì buông người đàn ông ra —— Đến lượt cậu ta ra giá, nếu không thì có thể cậu ta sẽ không buông người đàn ông ra.
Người đàn ông ngã lăn xuống, vội vàng tránh xa tên điên này.
Người đàn ông co ro trong góc, nhìn giá cả đã vượt mức 300 vạn, vậy mà tên điên họ Đàm kia lại không hề có ý định dừng lại, nếu như đối phương bỏ cuộc, vậy 300 vạn điểm tích lũy không nằm trong kế hoạch này phải tìm ở đâu ra?
Mọi người đều tập trung vào buổi đấu giá…
Mắt thấy giá sắp vượt mức 310 vạn, người đàn ông có chút tuyệt vọng…
Nhưng vào lúc này, người đàn ông phát hiện tên điên Đàm kia đột nhiên ngoắc tay kêu anh ta lại.
Người đàn ông không quan tâm anh ta đang suy nghĩ gì, anh ta gần như là bò qua: “Đàm tiên sinh…”
Thanh niên dùng tay nâng cằm anh ta lên, nhìn anh ta như một con chó: “Đi điều tra một chút xem người bên trong phòng kia là ai, tao muốn xem thử xem là ai không hiểu chuyện, dám cạnh tranh với tao như vậy.”
Người đàn ông thiếu chút nữa trợn mắt ngất đi.
Sao có thể tùy tiện điều tra khách mời của hội đấu giá được?
Hơn nữa chúng ta cũng không còn nhiều điểm tích lũy… Đó mà là cạnh tranh với cậu sao?
Nhưng tên điên này không nói đạo lý cũng không phải ngày một ngày hai, răng của người đàn ông run rẩy đập vào nhau: “Đàm tiên sinh… Đây là địa bàn của Tư Thu Chi Thần, chúng… Chúng ta không nên gây chuyện, tránh phiền phức.”
“Sao lại là gây chuyện?” Thanh niên ngẩng đầu: “Tao chỉ muốn biết đó là ai, tao sẽ không động thủ, mày yên tâm đi.”
“…”
Anh ta yên tâm cái con khỉ ấy!!
Vấn đề là anh ta không tra ra được!
Tên điên này coi địa bàn của Tư Thu Chi Thần là nơi nào?
Người đàn ông chửi rủa liên tục trong lòng nhưng ngoài miệng lại không thể không đồng ý… Tên điên này thực sự dám giết người.
***
***
“… 311 vạn, thành giao!”
Ngân Tô nhíu mày nhìn pháo hoa trên màn hình lớn, xem ra phải bán một đạo cụ…
Mua được món đồ mình mong muốn, Ngân Tô định bán đạo cụ rồi rời đi, ngay khi cô vừa xoay người, giọng nói của người chủ trì vang lên một lần nữa.
“Tiếp theo chúng ta sẽ đến với vật phẩm đấu giá cuối cùng của ngày hôm nay, tuy chúng tôi đánh dấu nó thuộc cấp S nhưng thật ra không phải, nó là một đạo cụ đặc biệt…”
Theo lời của người đấu giá, trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh của một viên tinh thạch.
Ngân Tô dừng chân.
“Đạo cụ đặc biệt?” Khang Mại nghe xong cũng thấy giật mình.
Khi anh ta với lão đại vượt ải viện điều dưỡng cũng nhận được một đạo cụ đặc biệt.
Nhưng lục khắp diễn đàn cũng không tra ra được “đạo cụ đặc biệt” này.
Khi anh ta thấy rõ vật phẩm trên màn hình lớn, tâm tình cũng yên tĩnh trở lại.
Việc người chơi biết đạo cụ có thể thăng cấp chỉ là chuyện sớm muộn.
May mắn thay, anh đã đã sớm cướp được một thợ rèn. Mấy ngày nay anh ta đang muốn đào thêm một thợ rèn khác về, sắp xếp tốt một chút…
Nhân viên đấu giá: “Đây là tinh thạch có thuộc tính. Mọi người có lẽ không biết tác dụng của nó, dù sao thì trước đây cũng chưa từng xuất hiện loại đạo cụ này trong trò chơi.”
Nhân viên đấu giá cố ý dừng một chút, rồi đột nhiên cất cao giọng: “Tác dụng chính của nó là giúp thăng cấp đạo cụ, đúng vậy, mọi người không hề nghe lầm, chính là thăng cấp đạo cụ.”
Mọi người đều biết, trò chơi chỉ có “Đạo cụ khiếm khuyết” mới có thể thăng cấp, nhưng đó là do chúng bị khiếm khuyết, khiến cấp bậc giảm xuống, cho dù có thăng cấp cũng chỉ là khôi phục lại cấp bậc ban đầu. Trừ thứ đó ra thì những đạo cụ khác đều không thể thăng cấp.
Nhưng tinh thạch có thuộc tính này lại có thể dùng để thăng cấp! Đạo cụ cấp B có thể thăng lên thành cấp A, đạo cụ cấp A có thể thăng lên thành cấp S, đạo cụ cấp S có thể thăng lên thành cấp SS, thậm chí là…”
Nhân viên đấu giá nở một nụ cười thần bí, để mọi người tự bổ não câu nói tiếp theo.
…Thậm chí là cấp SSS.
Nhân viên đấu giá chỉ giới thiệu đến đây, sau đó không nói thêm gì nữa…
Cũng không biết là do bọn họ không biết, hay cố ý không nói cho người chơi, anh ta thậm chí còn không nói cụ thể thuộc tính của tinh thạch này là gì.
Đây không phải là khiến người ta mù quáng đánh bừa sao?
***
***
Ngân Tô trở về chỗ ngồi, tinh thạch có thuộc tính… Quả nhiên giống với cái của cô.
Tinh thạch chia thành hai loại: có thuộc tính và không có thuộc tính.
Tinh thạch không có thuộc tính có tính ứng dụng cao hơn, bất kỳ đạo cụ nào cũng có thể dùng.
Tinh thạch có thuộc tính sẽ giới hạn loại đạo cụ, phạm vi sử dụng sẽ bị thu nhỏ lại, lấy tinh thạch có thuộc tính ra để bán đấu giá, chắc hẳn là do không tương thích với đạo cụ của người bán.
Người đấu giá: “Giá khởi điểm là 249 vạn.”
Người đấu giá vừa dứt lời, màn hình lớn liền hiện ra tàn ảnh, rất nhiều người chơi tham dự.
Người chơi cho dù không biết nhiều thông tin nhưng bọn họ biết nếu tích trữ thứ này thì sẽ không lỗ, thậm chí còn có thể bán lại với giá cao hơn.
“Bọn họ rất tin tưởng hội đấu giá.”
Đạo cụ khác đều có thể biết rõ được nó đến từ phó bản nào, từng có bao nhiêu chủ nhân.
Nhưng đạo cụ này lại chỉ có đúng lời giới thiệu về tác dụng… Phần giới thiệu cũng không được đầy đủ, vậy mà lại có rất nhiều người chơi trực tiếp đập tiền.
Khang Mại: “Tuy Tư Thu Chi Thần vừa keo kiệt vừa xấu xa nhưng danh tiếng lại rất tốt. Dù sao thì khi kinh doanh cũng không thể đánh mất uy tín của mình được.”