Cẩn Y nhìn những thư sinh áo vải thô bên cạnh mình, hẳn là những người này phải tốn rất nhiều công sức mới có thể đến được vòng thi cuối cùng này, nàng là người được đặc cách tuyển thẳng vào cuộc thi cuối cùng này nào thấu hiểu được cảm giác của những thư sinh kia.
Những công tử thế gia được đến vòng thi này cũng không phải kẻ thích ăn chơi trác táng gì, tuyệt đối cũng sẽ là những người có đầu óc.
Cẩn Y chỉ không ngờ, người coi thi cùng chấm thi hôm nay lại là Vân Hi công tử là điện các đại học sĩ, cũng là Vân Hi tướng quân tiếng tăm lừng lẫy một vùng trời phương Bắc, là người mà Cẩn Y nàng luôn một lòng ngưỡng mộ.
Vân Hi ngồi trên bàn cao, nhìn các quan văn thư đang phát đề thi xuống dưới cho những sĩ tử, bất chợt bắt gặp một ánh mắt đang ngây ngốc nhìn vào hắn, nhìn đến người nọ là nữ nhân cũng muốn đến thử sức làm tham mưu để ra chiến trường, hắn không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng cũng mỉm cười nhẹ với nàng.
~~~Cẩn Y thẫn thờ ngồi trên chiếc xích đu trong tiểu viện của nàng, ngắm nhìn hoàng hôn đang dần ngả bóng, ngày hôm nay, Vân Hi công tử vậy mà lại cười với nàng, chàng ấy cười với nàng.
Nàng cảm giác như trái tim của mình vui đến mức muốn nổ tung ra vậy, đến bây giờ nàng vẫn có chút bàng hoàng không tin được về chuyện ấy.
Chỉ cần nghĩ một chút, sau này nàng là tham mưu dưới trướng hắn, bên cạnh hắn bàn chuyện nơi biên cảnh, nữ nhân bên cạnh hắn chỉ có duy nhất mình nàng, mình nàng mà thôi nàng liền cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Cơm tối ngày hôm nay nàng ăn được hẳn hai chén liền.
Chỉ là nàng vẫn có chút lo lắng, tham mưu của hắn, là do hắn tự lựa ra giữa các bài thi, trên bài thi cũng không được ghi tên họ, chỉ được đánh theo số thứ tự, liệu hắn có chọn bài thi của những sĩ tử khác, mà không chọn nàng cũng là một điều không cách nào nàng có thể đoán trước được, trong lòng nàng bây giờ ngoài vui vẻ, còn có một chút bất an.
.