Quanh năm suốt tháng hắn chưa từng thấy bên cạnh Vân Hi quân có một nữ tử nào có thể đến gần hắn, nhưng lần này Vân Hi quân lại chọn ai không chọn, nhưng lại chọn trúng Cẩn Y làm quân sư.
Hắn cũng từng nghe nói, Vân Hi quân có bệnh khiết phích rất nặng, chính lúc Vân Hi quân nhảy xuống nước cứu Cẩn Y, lúc Vân Hi quân cho nàng cưỡi cùng hắc mã với hắn, bên cạnh nàng mãi không rời.
Sao hắn còn không nhận ra người trong lòng Vân Hi quân chính là nàng?Người mà Vân Hi quân nhận định làm nữ chủ nhân Vân Hi phủ cũng là nàng?Ba năm trước, hắn không phải người tìm ra nàng.
Ba năm sau, hắn cũng không phải là người cứu nàng.
Thì ra hắn vĩnh viễn sẽ đến bên cạnh nàng chậm hơn Vân Hi quân một bước.
Một bước này, hắn vĩnh viễn sẽ chẳng đuổi kịp Vân Hi quân.
Cẩn Y đưa tay ra phía trước, vẫy vẫy trước mặt Cẩn Hạo :"Mặc Hàn, đừng nói ta mặc nam trang đẹp trai hơn ngươi khiến ngươi ghen tị đến ngơ luôn nha""Ngươi làm sao đẹp bằng ta được" Mặc Hàn giận dỗi bỏ lại một câu, gật đầu xem như chào hỏi với Vân Hi quân rồi quay lưng lại với nàng rảo bước về phía đài quan sát trên cao kia tiếp tục huấn luyện binh lính.
Cẩn Y không hiểu vì sao tên Mặc Hàn hôm nay có gì đó lạ lạ, chỉ là một thoáng hắn quay lưng kia bước đi, nàng lại vô tình nhận ra trong ánh mắt có một thứ gọi là cô đơn nhỉ?"Mặc Hạo hôm nay có gì đó lạ lạ" Cẩn Y nhìn bóng lưng người nọ tự lẩm bẩm một mình nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều thêm, chỉ tiếp tục đi thăm quan doanh trại cùng với Vân Hi quân.
Cẩn Y cảm giác được, doanh trại này có thể rộng bằng cả hoàng thành, quả thật không hổ là doanh trại lớn nhất Sở quốc, sức chứa có thể lên đến bảy mươi vạn quân cùng nhau huấn luyện.
Đi mất một canh giờ cuối cùng Cẩn Y nàng cũng đã đi đến hết những nơi quan trọng trong doanh trại, nơi cuối cùng mà nàng sắp được đặt chân vào chính là nơi ở của Vân Hi quân tại doanh trại.
.