Cẩn Y chậm rãi nâng mắt lên nhìn biểu cảm của nam nhân đang an tĩnh đánh đàn kia, người nọ chỉ nhàn nhạt dừng lại bản nhạc đang đánh dở, không biết là trong đầu đang suy tính điều gì.
Vân Hi đứng dậy, mỉm cười nhìn về phía Cẩn Y tựa như muốn nói với nàng không có chuyện gì đâu.
Cẩn Y cũng đứng dậy sánh bước cùng với Vân Hi cùng nhau đi ra bên ngoài nhận thánh chỉ.
Bên ngoài sảnh chính ngoài gia nô cùng Mặc Hàn ra thì Cẩn Y nàng cũng không thấy Lam Sênh cùng Lục Nhiễm đâu cả, nghĩ lại mới cảm thấy họ là môn khách riêng của Vân Hi, không nên lộ diện trước người ngoài, vị công công truyền thánh chỉ Cẩn Y cảm thấy có chút quen mắt, nếu như không lầm thì chính là vị công công thân cận bên cạnh hoàng thượng đây mà.
Công công thấy nàng cùng Vân Hi đều đã tới đủ, lúc này mới cầm thánh chỉ đang được đặt ngay ngắn trên khay gấm đỏ lên bắt đầu đọc lớn.
"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, Vân Hi quân có công dẹp loạn biên giới, lại giành được của nước địch hai thành trì, công lao to lớn, ban thưởng mười rương châu báu, ba mươi quận lụa quý, thăng chức làm Hộ Quốc Tướng Quân, khâm thử" Công công nói rồi gấp lại thánh chỉ, trao lại cho Vân Hi.
Lại cầm lấy đạo thánh chỉ được để trên khay gấm đỏ còn lại, tiếp tục đọc lớn.
"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, Cẩn Y tiểu thư xinh đẹp rạng ngời, thông minh hơn người, phò tá Vân Hi quân giành thắng lợi, sắc phong làm Cẩn Quý Phi, khâm thử"Đạo thánh chỉ này vừa đọc ra xong, Cẩn Y chính là bàng hoàng cất lời: "Không thể nào, ! không thể nào như vậy được, là ta nghe nhầm sao"Cẩn Y có cảm giác như chính mình nghe lầm, không tin được ngước lên nhìn công công truyền chỉ, lại lần nữa nhìn Vân Hi ở bên cạnh, nàng lúc này chính là không có cách nào chấp nhận nổi đây là sự thật.
Hai người Vân Hi cùng Mặc Hàn nghe xong cũng ngây người ra rồi, thư xin ban hôn của hắn nếu như không lầm thì cũng đã đến tay hoàng thượng, đạo thánh chỉ này vốn dĩ nên là ban hôn cho hắn cùng nàng mới đúng, vì sao, vì sao lại như vậy!.