:..Hoàng Hôn..:
_
Nó mở cửa vào phòng hắn.Hắn vẫn đang ngủ.Nó lay lay vai hăn :
- Ê cậu chủ ơi . Dậy tôi nói nghe cái này . Ê !!!!
- AAAAAAA…..cô lượn đi . Tôi đang ngủ biết chưa hả .
Nói xong hắn lấy gối úp vô mặt rồi lấy chân đủn nó ra .
- Gru`….không dậy hả ?? Đã vậy tôi cho cậu biết tay .
Nó phồng mặt đi xuống bếp rồi trở lên với cái lọ gì đó trên tay .Nó đứng trước giường hắn với bộ mặt rất ác quỷ .
- HeHeHe……này thì không chịu dậy hả . Là do cậu quyết định đấy nhá !!!
Vừa nói nó vừa lấy tay rắc rắc một nhúm nhỏ mấy cái hạt trong cái lọ lúc nãy nó cầm trên tay . Chỉ 2s sau nó đã có tác dụng cực mạnh khiến hắn phải bật dậy…
- Hơ hơ hơ hắt xì…hơi…..hát….psi`….Át xì…sụt sịt …hát pxi`….cái quái…hát xì…gì vậy…hơ hắt….vậy nè???...xì… AAAA…. Má ơi hạt tiêu!!!!Đứa nào??
- Tôi này !! – nó nói giọng rất đểu
- Cô…cô….ai cho cô dám rắc hạt tiêu vô người tôi hả
- :-“ ….. ai kêu không chịu dậy làm gì ….dậy đi tôi nói nghe cái này , vui lắm
- Cái gì?? – Hắn dụi mắt rồi hỏi tiếp – Không vui thì cô đừng có ở đây nữa nghe chưa ??
- Rồi…
.
.
.
Thế là sau một hồi kể lể , năn nỉ , chớp mắt . Hắn đã lưỡng lự gật đầu với vẻ mặt khó chịu và…. buồn ngủ :
- Hơooooo...oáp. Được rồi.Cô đi về phòng thay đồ đi , chờ tôi thay đồ xong rồi đi
- Yes sir !! ^^
Nó vui lắm .Vui vì hắn đã đồng ý . Vui vì hắn đi cùng nó . Khoảng cách hy vọng sẽ rút lại .
-----------------
Cộc cộc cộc….
Gõ cửa mải nhưng không thấy hắn trả lời.Mở nhẹ cữa không thấy đóng nên nó vào luôn .
- AAAAAAAAAAAAAA …. Cậu chủ muốn chết hả ?? Sao giờ vẫn còn ngủ ??
- …. – Vẫn ngủ như chết
- Gru`….. đừng để tôi phải dùng chiêu cũ nhá !!
- AAAAAAAAAA – tiếng la thứ 2 trong ngày được hét lên –,đừng tôi dậy rồi .
- Hehe .. Mau thay đồ rồi đi với tôi . Trễ rồi biết chưa hả . Tôi cho cậu 12’ chuẩn bị - Sao giống bama hắn thế =.=” . Nếu không thì đừng hỏi tại sao ( ai chủ ai tớ thế ?? )
- Cô….
……
- A…
Nó đứng dựa lưng vào cửa chờ hắn . Và kết quả cho việc đó là hắn mở cửa ra và…nó té vô người hắn.May mà hắn đỡ kịp . Bốn mắt nhìn nhau . Chớp chớp …. Mặt nó ửng đỏ lên
- :”>
Hắn không nói gì . Chỉ biết nhìn nó và thấy sao nó hôm nay xinh thế :”> , mặt hắn cũng dần đỏ lên và cố quát cho bớt ngượng và cho không khí bớt yên tĩnh :
- Ê…..sao hôm nay cô dám mặc áo giống tôi hả ?? – Hắn soi nó mãi mới tìm thấy chủ đề gậy chiến :
- :O – Nó dụi dụi mắt như không tin vào mắt mình , chợt …- A :”> với cậu có duyên thật ý nhờ . Bắt tay cái đi .
Ừ . Đời có nhiều cái duyên thật . Nhiều đến nỗi ta phải gọi nó là tình cờ . Tình cờ hôm nay hắn và nó mặc chung một kiểu áo, chung một màu áo và tính cờ hơn là 2 cái áo ấy là một cặp .
- Điên à . Bắt cái gì , thay ngay áo ra cho tôi. – Hắn nói nhưng không hiểu sao có cái gì trong lý trí hắn kêu hắn nói là nó đừng thay
- Ứ…tôi hết áo rồi.Lúc đi tôi gom có mấy bộ mà toàn bộ cũ thôi.Tôi không muốn cho cậu chỉ mất mặt đâu.
- Hừm….
- Đấy…..nếu muốn thì tôi thay….Rồi lúc ấy người ta nhìn thì đừng nói .
- Khoan – Hắn chụp khuỷu tay nó lại – Hừm…tôi không muốn bị người ta cười là đi chung với đứa ăn mặc quê mùa đâu nên tôi tạm chấp nhận đấy .
-
Vừa đi mà hai đứa cứ cãi nhau ầm lên . Nào là :
- Chả hiểu sao tôi lại phải mặc áo “tình cờ” giống nhau với cô thế nhở?? …. V.v……
Hắn ca cẩm suốt khiến nó cứ phải đốp lại . Rồi hắn ngồi xuống mang giày vào, miệng vẫn không ngừng nói :
- Không biết mặc thế này có làm người ta hiểu nhầm không nhở …
- Bực mình quá …- Hắn chưa kịp nói hết câu thì nó hét lên - Khỏi phải móc , tôi thay là được chứ gì
- Khoan – Mặt tái xanh – Cô …có biết là trễ rồi không hả , đi nhanh rồi tôi còn về …. học bài nữa :O
- Nể cậu chủ đấy nhá chứ không thì…. Ơ đâu rồi….?Đứng lại chờ tôi với…
Hắn đã đi ra cửa từ lúc nào khiến nó phải chạy theo ( chân ngắn ) . Nó chạy lại ôm tay hắn :
- Hơi…mệt quá….
Mặt hắn đỏ lựng lên , tự nhiên tim hắn đập loạn nhịp :
- Con bé này , nam nữ thọ thọ bất thân hiểu chưa hả?? Tự dưng ôm tay tôi – vừa nói hắn vừa kéo tay ra .
- Hứ…Không thì thôi. Mà giờ ai còn câu đấy nữa .Chưa nghe câu ‘’ nam nự bình đẳng’’ hả ??
- ….. – Im lặng không nói gì bởi vì nó nói quá đúng .
- Mà sao lại đi bộ , xe mô-tô cậu chủ đâu rồi ??
Cái xe của hắn hiện giờ vẫn còn trong nhà thằng bạn vì cái tội thích rú ga => chưa đi sửa .
- Hôm cô bị bệnh ấy , tôi chở cái con bồ đi shop , nó mua nhiều đồ quá nên xì lốp . Rồi gặp cô ấy ( nói dối )
- Hừ … Cho đáng , ai kêu thích chở gái đi làm gì , nếu hôm đấy mà cậu đi tìm tôi thì cái xe đâu có bị sao – Nó giận dỗi
“ Chính vì đi tìm cô nên cái xe mới thế ấy chứ “ – Hắn nghĩ
.
.
.
Vừa đi ai cũng nhìn bọn nó vì :
1. Mặc đồ giống nhau .
2. một người quá cao , một người quá …nhùn
3. một người thì liến thoắng nói, một người lạnh băng chả nói câu nào .
4. Và cuối cùng là một người cứ tìm cách trêu người kia , còn một người cứ nhịn cười
- Sắp đến chưa, tôi mỏi chân quá . Nãy giờ đi bộ hơn nữa tiếng đấy – Hắn vừa than vừa đấm đấm chân – Trời lại nắng cô muốn giết tôi hả ??
- Tôi cũng nóng muốn chết này . Chờ tí .Cố đi một tí đi
- Chờ hoài , nãy giờ hơn mười lần rồi . mà phải vô cái chỗ cô chỉ mới được , ở gần kia có cái shop bán đồ đẹp mà không chịu vào …
- A…Đến rồi …
Nó chỉ vào một cửa hàng có cái tên là: ♥LƯU LY ♥
Nó đẩy cửa vào , miệng cười toe , một người niềm nở mời :
- Chào quý khách…ơ !!
- Chị Lưu Ly !! – Nó vui mừng hét lên rồi nhào tới ôm chầm người có cái tên đấy
Chị Lưu Ly – Chủ cữa hàng chuyên bán đồ dùng học tập Lưu Ly , rất thân với nó và đám bạn nó . Tốt bụng nhưng cũng rất…dữ >”<
- Sao em lại ở đây .Chị cứ tưởng là em mất tích rồi chứ .Hức… Đám bạn em ngày nào cũng đến hỏi chị có thấy em không mà chị có biết đâu . Con Bách Hợp ( em của chị Ly) ở nước ngoài đọc trên mạng nghe vậy cũng gọi cho chị liên tục . Ai cũng lo cho em mà em lại dám lặn mất à ??thế giờ em ở đâu ??
Bách Hợp - em chị Ly , bạn thân của nó , hiện đang du học từ 2 năm trước .Nhân vật này sẽ được nói đến ở các chap sau nên hãy nhớ tên nhân vật này
- Hì , bí mật nhưng mà chị yên tâm , một nơi rất tốt nhá !! ^^
- Hừm . không nói thì thôi , ơ !! mà em đi với ai kia ??
Chị Lưu Ly chỉ chỉ tay vào hắn .Cái người đang đứng dựa vào tường , khoanh tay lạnh lùng chăm chú nghe cuộc đối thoại giữa nó và chị Ly
- Ơ , dạ , cái đó … - Nó ấp úng
- Chào , tôi là Quân .
Hắn đứng trước mặt chị Ly rồi tự giới thiệu , trên gương mặt không biểu lộ tí sắc thái nào .
- Hơ..chào em , cứ gọi chị là Ly .Chị là bạn của …
- Biết rồi . Bạn con ngốc này chứ gì ? – Hắn hướng mặt ra cửa , lãnh đạm nói.
- Cái gì cơ , nói ai ngốc đấy ?? - Nó hét lên ra chiều tức tối :-L
- My , qua đây - Chị Ly ngoắc nó
- Vâng
Vậy là sao My ?? Đó không phải là Quân – hotbot trường mà em thích sao??Sao em lại đi chung với cái thắng máu lạnh đấy ??
- Ơ .. dạ …Em kể chị không được nói cho ai nhá !!
- Gật gật
- Chuyện là
#$%!^&(*) sau đó (*)&^%$#
! … Xong !!
Nó liến thoắng kể , chị Ly gật đầu ra vẻ đã hiểu . Nó và chị đi ra ngoài nơi hắn đang đứng đó
- Thôi , em với chị ra lựa đồ đi , cứ để cho bạn em ở đây
- Vâng
Chị Ly kéo tay nó ra lựa . Vừa lựa đồ vừa hỏi chuyện nó …..
Sau khi nó đã lựa đồ xong
- Sao hôm nay cửa hàng đông khách thế chị ?? – Nó nhìn vào cái đám đông toàn là con gái trước cửa.
- Nhìn kĩ lại đi nhỏ , bọn ấy không có mua đồ mà là mua trai đấy . Không thấy bọn nó đang bao quanh “ người í “ à ??
Cái bọn con gái ấy đang bao quanh lấy hắn , đông lắm , tầm cỡ hơn 30 nguời chứ ít gì .Trong đó có những bà đã hơn 40 tuổi , con nít có , tầm tuổi nó và hắn cũng có , ngay cả bà già 65 tuổi cũng mom mem chống gậy đến hỏi số phone hắn . Hắn bị hỏi đến nghẹt cả thở , mặt đỏ gay , mặt hắn cau có hắn nhưng không dám chửi họ . Hắn chỉ còn cách là đưa mắt sang cầu cứu nó .
Nó chả thấy gương mặt hắn đang cầu khẩn nó lúc này .Cái nó đang thấy là bọn người đó đang dành giựt hắn .Nó gườm gườm mắt nhìn về phía họ . Bực mình . Nó chạy về phía hắn , nó chạy thẳng vô bọn con gái rồi lôi hắn về phía quầy . Điều này làm hắn rất ngạc nhiên .
Sau khi đã lôi hắn ra được , nó ôm chặt cánh tay hắn , phồng miệng nói , noi tất cả những gì nó muốn nói , từ lâu … :
- Ai ấy người tán bạn trai tôi vậy hả , đồ vô duyên !!
Hắn khẽ mỉm cười vì khuôn mặt nó lúc này , đáng iu quá !!
- Bạn trai của cô ?? Xin lổi à , cô như vầy mà anh ấy thèm quen à ??
Trong đám đông dạt ra một đứa con gái cực kì …. xấu .Trang điểm thì lòe loẹt , mặc quần áo thì ngắn cũn cỡn .
- Ơ…thì…nhưng mà cô không thấy chúng tôi mặc áo tình nhân hả ?? – Nó lấy tay chỉ chỉ , nét mặt thoáng chút bối rối .Nó thầm nghĩ .
“ Ừ , ai là bạn trai mày chứ , đồ nhận vơ . Lỡ hắn không nhận thì…”
- Cô ấy là bạn gái tôi đấy .Sao ?? Có ý kiến gì không ?? . Bỗng dưng hắn lên tiếng cắt ngang suy nghĩ nó .
- Em không tin . Con bé này nó…. – Một đứa khác lên tiếng , con bé quát to nhưng bị hắn cho 1 cú :
- Cô ấy không đẹp nhưng tôi thích cô ấy , bởi vì cô ấy là cô ấy , không giống như bọn con gái trang điểm lòe loẹt như mấy người . Sẵn đây nói luôn , tôi thích cô ấy .
Hắn nói với một giọng trầm nhưng rất chắc chắn khiến bọn con gái có phần tin , nhưng để chắc chắn hơn vừa nói hắn vừa khoác vai qua nó , lấy ngón tay vờn nhẹ lên má nó . Biết chỉ là diễn kịch . Chỉ là muốn giúp nhau thoát khỏi bọn con gái nhiều chuyện này nhưng sao cả 2 lại đõ mặt lên , tim đập loạn xạ …
- Thôi , chúng tôi tin rồi , xin lổi cô bạn chúng tôi … đi đây .
Bọn hám trai đó đi ra khỏi cữa hàng với gương mặt ngại . Chị Ly đứng đó mỉm cười
- Thôi 2 em về đi !! Trễ rồi đấy . Vì 2 em là tình nhân nên chị giảm 50% đấy .Lần sau ghé lại nhá . hehe
- Chị !! Ai là tính nhân với nhau chứ ?? – Cả hai đỏ mặt hét toáng lên rồi cùng nhìn nhau vì…đã nói giống nhau .
- Đấy…thế còn chối , thôi !! mai My nhớ đi học nhá !!
- Vâng , nhưng chị đứng nói với mấy đứa bạn em về chuyện em kể chị đấy – Nó quay lại hét to với chị Ly rồi quay qua lườm hắm đang kéo nó về
- OK !! – Chị Ly cũng hét lên
Hai con người cùng hướng về phía trước , nơi ánh hoàng hôn đang dần tắt . Những sắc đỏ cuối cùng của ngày chiếu lên 2 đứa trông thật dịu dàng và hạnh phúc .
….Hoàng hôn ….
……Ngày cuối cùng dần lụi tắt …
………. Kéo theo bóng tối đang dần đến…….
- Ê này !!!
Nó hối hả chạy theo hắn đang đi ra khỏi cửa hàng ( hắn đi cực nhanh nhá ) rồi kéo tay hắn lại , hắn nghiêng đầu hỏi :
- Gì hả ??- Hắn nói cộc lốc
- Bây giờ về hả ??
- Chứ sao , không lẽ đi mua đồ tiếp ??
- Không , mua đủ rồi . Nhưng mà giờ về chán lắm , còn sớm mà , đi chơi nhá !!
- Cô nhìn lại đồng hồ cho tôi nhờ , gần 7h tối rồi đấy .Tôi đói bụng rồi thưa cô!!
- Đi đi - nhõng nhẽo ; – Tôi dẫn cậu chủ đi ăn cái này rồi đi chơi. Ở nhà cả ngày không chán hả ??
#$%^&(*)!!
Năn nỉ , ỉ ôi một hồi rốt cuộc hắn cũng chịu , nhưng cái mặt còn hơn đưa đám . Hắn thì cái mặt cứ hất lên trời , khó chịu . Cái tay thì cứ đút vô túi quần làm nó kéo hắn đi phát mệt =.=” …
.
.
.
--- Trước cửa chợ đêm formit ---
Những làn gió lướt nhẹ trên mặt hồ , mặt nước lăn tăn gợn sóng .Hồ nước mùa thu đẹp thật ! Những chiếc lá cứ lặng lẽ xoay tròn trong hồ
nước tạo cảm giác thanh bình , êm ả . Nhưng liệu khung cảnh ấy có còn được yên bình như thế mãi không ?? Bởi vì …
- Never !! – Hắn hét to làm mọi người xung quanh ai cũng nhìn chằm chặp hắn “ Ôi !! Đẹp mà khùng “
- Sao chứ ?? Sao không vô ?? Vui lắm đấy !! – Nó nài nỉ cố gắng kéo hắn vô trong chợ
- Có chết cũng không vô .Tôi tưởng cô dẫn tôi vô nhà hàng cao cấp nào chứ ai dè lại vô chợ đêm .Không vô , tôi thà chết đói còn hơn vào mấy cái chỗ đông đúc toàn hơi người này >
- Hừm , nhà hàng thì sao tôi có tiền chớ , mà chợ đêm vô lần nào chưa hả ??Chưa đúng không ?? Nhiều đồ ngon lắm đấy , rẻ nữa.Vô thử đi!! Tôi biết cậu chủ đang đói mà !!
- Ai nói tôi đói .Tôi no lắm…Ọc ọc…- cái bụng phản chủ đã chống đối hắn .Hắn ôm bụng mặt đỏ như gấc quay qua cười quê với nó .
- Đấy , tôi nói mà .Hehe , đi nào.
Nó mừng như phát hiện ra môt châu lục mới , kéo tay hắn đi vào trong chợ đêm trong khi hắn cứ giằng tay nó lại , nhưng đáng tiếc sức mạnh tình yêu của nó đối với hắn mạnh đến nỗi hắn không thể giằng ra được mà hình như còn dán nó và hắn chặt hơn thì phải ..??
----
Vào trong . mọi người thay phiên nhau nhìn hắn và nó vì những lí do đã nêu ở chap trước ( coi lại chap trước ^^ )
- Hê , cái đó đó là cái gì thế ?? – hắn thích thú chỉ tay về mấy cái món ăn được bán trong một cái xe đẩy.
Nãy giờ nó đưa hắn đi rất nhiều nơi , hắn chưa từng đi thế này bây giờ .Hắn vẫn nghĩ chỉ có các nhà hàng , các tụ điểm hắn vẫn thường vào mới có những món ăn ngon, những món đồ đẹp .Nhưng không ngờ ở chợ đêm – Cái chỗ hắn vẫn khinh thường không bao giờ vào lại có những đồ rất đặc biệt và quan trọng hơn là có những món ăn hắn chưa bao giờ đụng đến…
Nó thấy hắn vui nó cũng vui lắm .Lần đầu tiên thấy hắn cười như vầy .Nó cũng quên đi cái cảm giác cô đơn mà trước đây 1 tuần nó đã có .Vì chỉ cần đi bên cạnh hắn nó cũng cảm thấy mình đang hạnh phúc ….
- Cái đó á ?? Cái đó là xúc xích chiên á !! Ngon lắm á .Ăn không ??
- Không !! – Lại giả bộ nghiêm mặt …xì >”< . Hắn nhận ra mình đã tỏ thái độ thích thú quá trước mặt nó rồi .Dằn bớt lại thôi
- Không ăn cũng phải ăn .Không ăn thì cậu trả tiền cho tôi ăn , còn nếu cậu ăn thì tôi bao
- Hừm…được …nhưng mà ngon không hả ??
- Đảm bảo , không ngon không lấy tiền
- Hừ , tại tôi đói bụng thôi .
- Xí
---
Miệng thì nói không ngon nhưng hắn cứ đưa liên tiếp một đống xúc xích vào miệng làm nó cứ đơ mắt ra . Tính ra nãy giờ hắn được hơn chục cây vào miệng rồi .
- Hê , ngon không hả ?? – Nó hỏi khi thấy hắn ăn ngon lành . Trên môi nở 1 nụ cười
- Cũng tạm ổn . – đáp lại cái phấn khởi của nó , hắn cho nó 1 cú choáng váng với gương mặt ( giả vờ ) rầu rĩ .
- Hừm…Thế mà ai tống hơn chục cây vào miệng hả ??
- Ai biết là ai , mà nói chung là bình phường …Chả ngon gì hết .
- Vậy thì tự đi một mình đi , tự trả tiền đi . Đã thế tôi không dẫn cậu đi nữa .
Nó nói rồi phụng phịu ngồi xuống cái ghế đá ở gần đấy giận dỗi . Không thèm nhìn mặt hắn .
- eo …Giận à ?? Có thế cũng giận . Đồ con nít !!
Thấy nó thế hắn lại gần ngồi xuống bên cạnh nó rồi nói khích :
- Mặc xác tôi . Đừng có đi chung với tôi nữa . Tôi chả biết món nào ngon với cậu đâu . Tự đi mà xử .
- Đồ con nít , ừ thì ngon được chưa ??
- Không thèm nữa . Giận rồi . Bo xì ( )
- Sặc ạ . Thời đại gì rồi mà con bo xì .Đúng là con nít nói toàn những câu con nít . – Hắn vẫn cố khích tướng
- Kệ tôi . Tôi con nít đấy đồ người lớn .
- Ừ thì kệ cô …
Nói rồi hắn bỏ đi luôn . Hai tay đút vào túi rồi đi thẳng không thèm quay lại nhìn nó . Hắn vẫn cái dáng kiêu ngạo ấy bước đi thong dong giữa lòng chợ đông đúc . Nó quay lại nhìn hắn , thấy hắn đã đi xa , có một chút buồn dâng lên trong lòng nó . Nhìn cái dáng ấy đã khuất mà sao nó cảm thấy hắn cô đơn quá .Không biết vì sao nó lại cảm thấy vậy ?? Một linh cảm chăng ??
- Mặc xác hắn . Bực mình . Đi mua cái gì ăn thôi !!
Nó đứng lên rồi rồi đi sang đường mua đồ ăn với cái ý nghĩ :
“ Khỏi cần tìm , chắc hẳn hắn sẽ quay lại . Và khi hắn quay về đảm bảo sẽ rất đông à xem “
.
.
.
Thế là nó cứ tiếp tục ăn và ăn . Ăn no nó quay lại ghế đá lúc nãy ngồi…chờ . 15’ sau ….
- AAAAAAAAAA….mama cứu con…help me …..
Hắn chạy lại phía nó nhanh thật nhanh , phía sau là một đám con gái đang rượt theo hắn , hắn chạy bán sống bán chết , lũ con gái kia thì cứ gào thét xin số điện thoại của hắn . Thấy nó , hắn mừng còn hơn thấy vàng . Chạy lại chỗ nó rồi hắn nắm tay nó kéo lên , vừa thở hắn vừa nói :
- Hộc … hộc , tôi …có bạn gái …rồi … mọi người tin chưa ??
Nó chả hiểu gì hết nhưng nghe hắn nói thế mặt nó bỗng đỏ bừng lên . Lợi dụng thời cơ nó nắm chặt tay hắn rồi nói : ( y chang trong cửa hàng chị Ly ấy …)
- Mấy người này vui tình thật ha … biết anh ấy có tôi rồi không mà cứ xin số điện thoại thế hả ??
- Chời … tưởng anh ấy quen ai đẹp lắm ai dè đâu …xấu hơn tao ( ) – Một con cực kì diêm dúa trong tướng người cực kì phốp pháp .
- Cô nói gì ?? Tôi cho ăn đập bây giờ , đỡ hơn cái đồ mập mà khoái lượn .
Nó chửi vô mặt con bé đấy , nó ghét nhất là ai kêu nó không hợp với hắn . Nó có kêu nó đẹp đâu nhưng khi con mập mà xấu( hơn cả mập ) ấy nói vậy nên nó tự ái .
- Bạn gái tôi chưa đập vào mõm cô tôi cũng đập vô mỏ cô đấy đồ heo xề . Đẹp bằng ai mà dám chê bạn gái tôi hả ??
Hắn chửi con đó làm con bé và cả bọn cứ đơ mặt ra . Bọn nó xầm xì cái gì đó rồi cả bọn dắt díu nhau chạy đi hết . Có con còn quay lại mi gió hắn nữa làm hắn lườm muốn toác cả mắt .
- AAAA…đau…- Hắn hét lên khi phát hiện ra nó đang nắm tay hay cực chặt .
- Ơ…xin lỗi , tại nhập vai quá í mà . Hì …. – Nó cười duyên rồi hỏi hắn – Đói không???
- Đói !! Ăn bao nhiêu chạy maratong hết trơn rồi .
- Ai kêu đi làm gì ?? Cứ ngồi đây là tôi cho cậu ăn rồi .
- Vâng , cô thì sướng rồi – Hắn than
- Ngồi đây tôi mua nước cho .Chứ tôi cũng hết sạch tiền rồi . Còn tiền mua nước thôi hà .
- Ừ . Tôi cũng chả muốn ăn . Nhìn con heo nái lúc nãy là cứ buồn nôn thôi .
Nó chạy qua bên đường mua nước cho hắn . Nhìn theo cái dáng lóc chóc của nó mà hắn khẽ nở một nụ cười không rõ nguyên do ….
- Nè – Nó đưa cho hắn
- Ờ - Hắn trả lời
- Sao không cám ơn ?? – Nó đưa mắt nhìn hắn
- Tại sao ?? – Hắn nhìn nó khó hiểu
- Tại đó là phép lịch sự hiểu chưa ?? Quy luật của con người là thế mà . Ai làm ơn hoặc giúp cậu thì cậu phải cám ơn . Có như vậy thì mai mốt người đó muốn giúp cậu tiếp hiểu chưa ?? Cậu không nói thế mai mốt chả ai giúp .
- Làm gì mà quan trọng hóa vấn đề thế !! Chỉ là một câu nói thôi mà . Không nói có sao đâu !!
- Hừm….không phải là 1 câu nói bình thường đâu mà đó là một lời động viên , quan tâm đấy – Đang triết lí bằng những câu nói nhỏ nhẹ bỗng nó quay sang hắn đang ngồi bên cạnh hét to – Tôi muốn cậu nói cảm ơn , cảm ơn mau . Không lần sau tôi không mua nước cho cậu nữa – Nó phụng phịu
- Eo … thế mà cũng giận . Ừ thì… cảm ơn >"< .Được chưa ??- Hắn cố nặn ra tiếng cám ơn
- Không thật lòng . Không chấp nhận .
- Sặc . Ừ thì cảm ơn. Mà cô vừa phải thôi nhá , tôi chưa cám ơn ai đâu đấy . Cô là người đầu tiên tôi chịu đi chơi và cũng là người đầu tiên tôi nặn được một chữ cám ơn đấy,thế mà còn ….
- Kệ tôi , thích đấy – Nó lè lưỡi trêu hắn