Chiếm Cái Đỉnh Núi Làm Đại Vương

Chương 40: 40




Khả năng không phải Linh Thạch và đất!     Tô Vũ nhắm mắt, chắp tay cầu nguyện, năm phút đồng hồ cũng không dám mở mắt.

"Hô hô! " mở!    Tô Vũ ổn định tâm thần, run rẩy mở mắt ra, đầu tiên xác nhận không phải Linh Thạch loại, mới yên lòng, hai mắt chậm rãi mở to, tim đập thình thịch, không phải thổ địa loại!    Đúng!    Bí tịch! nhất định là bí tịch a!    Đôi mắt Tô Vũ hơi hướng lên trên, và một cuốn sách có bìa màu xanh xuất hiện trong tầm nhìn của hắn.

Bí tịch a! Tô Vũ hưng phấn suýt nữa kêu lên, khí huyết toàn thân không ngừng xông lên.

"Chúc mừng kí chủ nhận được sách kỹ năng Đốn Gỗ.

"    Theo âm thanh của hệ thống vang lên, một quyển sách kỹ năng bìa màu lam xuất hiện trong tay Tô Vũ, góc trên bên trái của sách kỹ năng viết chữ "Đốn Gỗ".

Tuy rằng rất muốn nhả rãnh, "đốn gỗ" cũng coi như là kỹ năng, nhưng nghĩ đến sức mạnh của kỹ năng cày ruộng và gieo hạt, Tô Vũ đột nhiên nuốt xuống, với kỹ năng đốn gỗ này, cộng thêm chiếc rìu hắn rút thăm được lần trước, hệ thống đã biến hắn thành một tiều phu chính cống.


"Ngươi có muốn học sách kỹ năng "Đốn Gỗ" không? "    “Học!” Tô Vũ không chút do dự, sách kỹ năng hóa thành một tia sáng tiến vào trong cơ thể Tô Vũ, lượng lớn tin tức tràn vào, hắn trong nháy mắt minh bạch tư thế cầm rìu, động tác của đốn củi, tư thế và lực đạo.

Cùng lúc đó, kỹ năng "Đốn Củi" trong giao diện thuộc tính của hắn cũng được thắp sáng.

Đánh bạc nếm trải vị ngọt, Tô Vũ hận không thể lần nữa dán mắt vào giao diện hệ thống.

Tận lực truy cầu thắng lợi, tiếp tục!    Xoa lòng bàn tay, ** —— vòng quay may mắn! Tiếp tuc.

Dưới cái nhìn chăm chú của Tô Vũ, bàn quay bắt đầu chậm rãi xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, ánh sáng ngũ sắc làm Tô Vũ chói mắt, nhìn không rõ.

Tô Vũ có chút sợ hãi nhìn, nhắm mắt lại, mấy giây sau mới mở ra.

Lúc này, tốc độ của bàn xoay cuối cùng cũng chậm lại.


Vì năm màu được trộn lẫn ở bốn vị trí của bàn xoay và khu vực màu đen chiếm phần lớn diện tích nên có vẻ như xác suất thắng cược là rất nhỏ.

Lông mày Tô Vũ khẽ giật, thần may mắn nhất định sẽ đứng về phía mình.

Con quay quay nhẹ và con trỏ chỉ vào vùng màu cam nhỏ, màu cam tượng trưng cho một món tạp vật ngẫu nhiên.

Muốn thắng liên tiếp hai lần sao, Tô Vũ không dám thở mạnh, hai mắt dán chặt vào kim chỉ, dừng lại, dừng lại cho Bản Đại Vương!    Tô Vũ lồng ngực không ngừng phập phồng, trong lòng không ngừng kêu gào.

Vòng quay run lên, cuối cùng chỉ lướt qua khu vực màu cam, chỉ sang khu vực màu đen bên cạnh!     Móa!    Thành tâm muốn sống mái với ta phải không? Chênh lệnh chưa đến một centimet đi.

Tô Vũ trong lòng kêu lên, hận không thể lấy hệ thống ra khỏi cơ thể mình mà đánh cho hắn một trận, một chút thôi, thật sự chỉ một chút thôi mà! Cảm giác Thiên đường xuống địa ngục này thật sự khiến người ta phát điên.

Lòng tham, hẳn là thấy tốt thì nhận lấy, Tô Vũ ảo não không thôi.

Mười vạn kim tệ trôi theo dòng nước, nhìn trong hệ thống còn chưa đến ba vạn kim tệ, Tô Vũ chỉ cảm thấy tim mình tắc nghẽn, muốn khóc mà không ra nước mắt!.