Chờ Em Cô Nhé

Chương 7



Kat như không tin vào mắt mình khi đọc những dòng tin nhắn mà Harry gửi đến. Lúc này cô vẫn còn đang bất ngờ, chưa định hình được bất cứ chuyện gì đang xảy ra thì một tin nhắn nữa của Harry được gửi đến

"" Nếu yêu cô ấy, điều tốt nhất bây giờ là hãy âm thầm rời xa, vì tôi biết cô ấy đã yêu tôi. Harry Evans""

Cô cảm thấy tim mình đang đập rất nhanh như thể sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, cô run run, khóe mắt nóng dần lên, bắt đầu thấy cay cay, cô đang sợ hãi! Và rồi nước mắt không biết từ đâu cứ rớt xuống, trong lòng cô bây giờ chỉ thấy xót xa.

Cô rất yêu và tin tưởng Ella nhưng cô cũng đã biết Harry từ rất lâu vì vậy cô biết Harry là một người tốt, cậu ấy chân chất và chưa từng làm cô mất lòng tin một lần nào nhưng cô đâu ngờ rằng Harry vì người anh yêu, anh ấy đã thay đổi không còn là cậu con trai mà cô vẫn luôn tin tưởng, yêu mến nữa.

Gương mặt xinh đẹp của Kat giờ đã nhuốm màu tối sầm, bây giờ cô thấy thật tồi tệ với hàng ngàn suy nghĩ, hàng ngàn câu hỏi trong đầu. Cảm giác lo lắng, bất an lúc trước giờ đã như biến mất khi cô biết Ella đang ở bên Harry thay vào đó là cảm giác sợ hãi, cô sợ sẽ mất Ella, cô cố gắng kiềm chế nỗi sợ hãi lại và nghĩ.

""Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mình đang làm đảo lộn cuộc sống của Ella sao?""

Cô chỉ có thể nghĩ được điều này, cô ngồi sụp xuống, cô thấy đau, đau ở trong tim. Và rồi cứ như vậy cô khóc mãi trong bóng tối.

- ---

Harry đã sớm thức dậy từ lâu, anh ta đã đi đâu đó ra ngoài. Chỉ còn mình Ella trên giường, trên người không mảnh vải. Cô choáng váng thức giấc, đầu đau như búa bổ, phải khó khăn lắm mới mở được mắt ra, cô nhìn xung quanh rồi bất giác khóe mắt đỏ hoe, cay nồng mà cứ thế nấc lên từng tiếng khóc.

Cô mệt mỏi, run sợ và không thể ngừng lại được những dòng suy nghĩ, những cảm giác cô đã trải qua với Harry đêm qua. Cô chưa từng cảm thấy đau đớn như lúc này, cô thấy vô cùng tủi nhục.

Nước mắt cô đầm đìa ướt hết cả mái tóc. Trong lòng cô bây giờ vừa đau vừa căm ghét Harry, cô đã luôn yêu mến và tôn trọng anh, xem anh như người anh trai của mình vậy mà vì một phút lỡ lầm của cô, anh đã lợi dụng làm chuyện cô không muốn. Cô run lẩy bẩy lồm cồm ngồi dậy, vội vã mặc bộ quần áo lên người. Cô cứ như kẻ mất hồn, loạng choạng nhanh chóng rời khỏi căn phòng nhơ bẩn này.

Cô lên taxi, tâm trạng cực kì tệ hại, đầu tóc, quần áo lúc này của cô khiến bác tài phải suy nghĩ mà hỏi.

- Cô muốn đến bệnh viện không, thấy cô có vẻ tái nhợt

- Không, tới trường Purdue.

Cô khẽ nhếch môi được một câu gỏn gọn rồi lại ngẩn ngơ. Lúc này cô mới nhớ đến Kat, cô vội vàng lấy điện thoại của mình ra xem, vừa mở khóa màn hình, hàng chục cuộc gọi nhỡ, tin nhắn và chắc chắn hơn nửa số đó là của Kat. Cô run run, mở hộp thư đến

"" Em về chưa, đã trễ rồi""

"" Sao em không bắt máy, cô thấy lo lắng""

"" Cô sẽ đến đón em nhé""

"" Em làm cô thực sự không ngủ được rồi đó, hãy bắt máy đi""

Còn rất nhiều rất nhiều những tin nhắn như vậy được gửi đến và tất nhiên đều không được hồi đáp lại.

Ella lúc này đã đầm đìa nước mắt cô nghẹn ngào nói với bác tài..

- Hãy đến 78T Anderlas Julet

Bác tài liền quay đầu xe đi đến địa chỉ nhà Kat.

Vừa đến nơi, cô đã bấm chuông liên tục một lúc lâu nhưng không thấy gì, cô lấy điện thoại gọi cho Kat thì chỉ có tiếng

"" Xin hãy để lại lời nhắn sau tiếng bíp""

- ---

Cô lặng lẽ về lại ký túc xá. Về đến phòng, cô quăng mình nằm trên giường, mắt lúc nào cũng đỏ hoe, mặt phờ phạc không một giọt máu, một lúc lâu cô lấy bộ quần áo vô phòng tắm gội.

Cô bật vòi sen lớn hết cỡ, ngước mặt lên để cho nước cứ vậy rơi vào mặt, cô lại khóc, môi bắm chặt. Cô chỉ muốn gọt rửa sạch mọi thứ nhơ nhớp trên cơ thể mình. Cô thấy mình thật kinh khủng, cảm giác cùng Harry làm chuyện ấy thật sự quá ghê rợn, anh ta đã như một người điên dày vò, hành hạ cô suốt đêm. Cô không nghĩ ngủ với một người đàn ông lại khiến cô trở nên như thế này, giờ đây cô cảm thấy kinh tởm với bất kỳ người đàn ông nào đụng vào mình một lần nữa.

Tắm xong, cô lặng lẽ cuốn chiếc khăn tắm to dài bước ra ngoài, cô bất ngờ khi nghe điện thoại gầm gừ, ai đó đang điện cho cô.

- Hello, Ann à. Cậu đang ở đâu vậy?

Là Ann gọi cho cô, nghe Ella đã bắt máy, Ann giọng lo lắng có phần trách móc nói.

- Ella, cậu về rồi hả? Mình mới phải hỏi cậu câu đó á, cậu đã ở đâu đêm qua vậy hả, mình và Jack đã rất lo lắng đó biết không.

Đêm qua, Ann và Jack thấy cũng đã khuya nên đi tìm Ella để về lại ký túc xá nhưng tìm mãi không thấy Ella đâu, điện thoại cũng không liên lạc được nên hai người đã rất lo lắng. Mọi người ở đó lại hầu hết đều xa lạ, đều học khoá trên lại càng làm Ann và Jack lo lắng hơn. Cuối cùng cũng không thể tìm thấy Ella họ đành về ký túc xá trước.

- Ờ, mình xin lỗi. Mình...mình...

Ella ngập ngừng vì đang không biết phải trả lời Ann như thế nào.

- Thôi thôi về là được rồi. Mình có nấu đồ ăn đó, cậu ăn đi. Chiều nhớ đi học nhóm nha, phòng 120.

Ann cúp máy, Ella thở dài mệt mỏi, cô lại gọi cho Kat một lần nữa nhưng vô ích. Cô biết chắc chắn Kat đang giận và buồn mình nên rất lo lắng muốn gặp ngay bây giờ.

Chiều đến, Ella đến phòng học nhóm, thấy Ann và Jack đã ngồi đó, ánh mắt dò xét, lạnh lùng nhìn cô. Cô hơi bối rối, ngạc nhiên liếc liếc xung quanh rồi ngồi xuống cạnh Ann khẽ hỏi.

- Có chuyện gì sao Ann?

- Hừmm, cậu muốn trở về làm người nổi tiếng lần nữa sao?

Ella lông mày hơi nhăn nhó lại, khó hiểu nhìn Ann nói.

- Cậu đang nói cái gì vậy hả?

- Thôi thôi làm bài trước đi cái đã, sắp phải nộp rồi đó

Jack lên tiếng để mọi người tập trung làm cho xong bài luận của mình vì cuối tuần đã là hạn chót nộp bài cho cô Kat.

Thì ra tin đồn Ella và Harry đang hẹn hò, họ đã ngủ cùng nhau đã được mọi người biết và nó lại được xuất phát từ chính miệng Harry, anh muốn cô làm người yêu mình một cách công khai và anh cũng nghĩ cô đã phải lòng, cũng đã yêu anh rồi nhưng nếu nói với cô,cô chắc chắn sẽ không đồng ý nên anh cố tình tung tin cho mọi người biết trước sau đó sẽ tỏ tình với cô.

- ---

Về phần Kat, cô vẫn chưa biết mình nên làm gì, nên cư xử thế nào với Ella. Cô chỉ biết tạm thời cô không muốn gặp Ella, cô sẽ suy nghĩ lại những gì mà Harry đã nói. Nhưng trong thâm tâm, Ella vẫn rất quan trọng với cô, cô vẫn rất yêu Ella.

Hôm nay, cô đã lên trường từ rất sớm vì cô chẳng thể ngủ được, lại không muốn ở nhà với mớ suy nghĩ đang dằn vặt kia. Cô lên tiết mà tâm trạng không được thoải mái, tự tin như mọi khi nữa. Cô vẫn vậy, gương mặt vẫn rất rạng rỡ, tóc búi cao để lộ khuôn mặt không mặt chút tì vết, hoàn hảo từng đường nét thật khiến cho bất kỳ ai cũng khó có thể rời mắt khỏi cô. Cô lại thao thao trên bục giảng, cứ như một cái máy ngày nay cô đã không cười dù chỉ một lần nhếch môi. Có ai hiểu được nỗi thống khổ của cô lúc này chứ, chỉ mình cô cứ chịu đựng thôi!

Cô mệt mỏi trở về phòng làm việc, cô ngồi suy tư bây giờ cô mới chợt nghĩ ra và thấy hơi lo lắng.

"" Harry đã biết mình và Ella quen nhau rồi sao""

Vì tối qua chính Harry là người nhắn tin cho cô khiến cô không khỏi nghi ngờ anh đã biết mối quan hệ của cô và Ella. Nhưng thực chất Harry vẫn không hề biết người anh âm thầm nhắn tin cho tối qua là Kat vì đã lâu cả hai không liên lạc với nhau, thỉnh thoảng cũng chỉ gặp mặt nhau trên trường lại thêm nhiều lần thay đổi điện thoại nên anh đã không còn giữ số liên lạc của cô từ lâu.

Cô đã nghĩ sẽ không ngại ngần nếu Ella muốn công khai mối quan hệ dù có gặp phải rắc rối gì cô cũng sẽ vẫn ở bên Ella thế nhưng Ella lại không nói gì với cô, mà lại đi tâm sự với Harry lại còn qua đêm với cậu ta, nghĩ vậy Kat lại càng buồn hơn.

Cô lấy điện thoại ra tính gọi nói Ann mấy ngày nữa đi khảo sát dự án cùng cô. Mở điện thoại, cô thấy thông báo, chắc chắn rồi cả buổi cô đã khóa máy, cô mở hộp thư thoại không ai khác là tin nhắn của Ella.

""Cô đang ở đâu vậy? Em muốn gặp cô?""

"" Cô bận sao, em sẽ gọi lại sau""

"" Em..xin..lỗi, em sẽ chờ điện thoại cô""

Tự nhiên từ lúc nào Ella lại nói chuyện với cô một cách nhẹ nhàng, có chút xa lạ thế này nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác khó tả - cô thấy thương Ella vô cùng. Cô lại muốn Ella đang ở đây để cô có thể ôm, có thể cảm nhận hơi ấm mà cô đang rất cần lúc này, cô thấy trái tim mình đang dần lạnh giá.

Cô bỏ điện thoại sang một bên đi khỏi phòng làm việc lấy một tách cà phê nhỏ và ra ban công ngồi thẩn thơ trên chiếc ghế mây trắng nhỏ đặt cạnh những chậu hoa kiểng mà cô đã tự tay chăm sóc.

Cô thích hoa lavender, vì vậy cô đã mua một khóm, hoa rất đẹp nhưng rất khó trồng, khó chăm sóc. Cuối cùng dưới sự ân cần, chăm chút và có chút gì đó của hạnh phúc, của tình yêu, khóm hoa của cô cũng đã sắp nở rộ. Cô định sẽ dẫn Ella tới chiêm ngưỡng thành quả của mình và tặng cho Ella khóm hoa này nhân dịp sinh nhật mình, như vậy đó ngay cả sinh nhật mình mà cô cũng chỉ nghĩ đến Ella mà thôi, nhưng giờ cô biết làm gì với khóm hoa, với tình yêu của mình đây.

- ---

Đã mấy ngày trôi qua, Kat vẫn tránh mặt Ella. Gọi điện, nhắn tin đều không trả lời. Đến nhà thì cũng không gặp khiến Ella buồn rầu nghĩ

"" Cô giận mình vậy sao? Muốn kết thúc sao?""

Cô nằm trên giường đầu óc rối bời, cô buồn và nhớ Kat vô cùng, cô biết mình đã rất yêu Kat và cô không thể rời xa Kat được.

- Ella, mình đi ra ngoài giúp cô Kat khảo sát tí nha, lát cậu đi ăn với Jack nhé

- Cậu đi gặp cô hả? Có thể cho mình đi cùng không?

- Đi khảo sát á?

- Ừm, đi nha..tại mình thấy tò mò công việc của cậu.

Ella vừa nghe Ann nhắc đến Kat liền xin Ann cho mình đi theo.

- Ờ thôi cũng được. Nhanh lên cô đang đợi ở dưới.

Ella nhanh chân đi cùng Ann xuống cổng trường nơi Kat đang đợi trên xe. Thấy xe Kat, Ann khẽ cúi đầu nhìn qua cửa vào trong xe và nói

- Chào cô buổi sáng, Ella đi cùng chúng ta, được chứ? Bạn ấy rất tò mò muốn biết công việc này

Kat vẫn đang ngồi trên xe, nghe vậy cô liền mở cửa xe, bước xuống, vẫn vậy phong thái như một minh tinh, gương mặt cô ửng hồng vì trời lạnh, tóc xõa dài gợn sóng nhìn cô lúc này đẹp như một bức tranh. Nhưng trên gương mặt có chút mệt mỏi, ánh mắt phảng phất chút buồn.

Cô đưa mắt nhìn Ella, đã mấy ngày không gặp, Ella mặt hốc hác, xanh xao hơn rất nhiều làm cô không khỏi thấy xót xa, cô nhìn Ella với ánh mắt vẫn vô cùng dịu dàng, có chút lo âu, chút thương nhớ.

Còn Ella lúc này đang xúc động, đã mấy ngày rồi Kat luôn tránh mặt cô, nhìn Kat cô thấy vừa giận vừa thương nhưng cô không thể nói được gì, cứ nhìn Kat mãi, mắt thì đang rưng rưng nhưng phải cố ngăn lại, không thể để nước mắt rớt xuống lúc này, cô nhẹ nuốt nước miếng đang đắng ngắt trong cổ họng mình, lúc này cô chỉ muốn đến ôm ngay lấy Kat, cô nhớ Kat đến phát điên, cô nhìn Kat không một cái chớp mắt.

- Ann, cô xin lỗi, cô không muốn người khác làm phiền khi mình làm việc

Kat nhìn Ella một lúc rồi khẽ giọng nói làm Ann cũng hơi bất ngờ, cô không nghĩ Kat lại khó tính như vậy, cô bối rối nhìn Ella nói.

- Ella thôi để lần sau mình dẫn cậu đi nha

Nói rồi Ann vào xe, Kat cho xe lăn bánh thẳng đi. Ella không nói được lời nào, nhìn theo chiếc xe, nước mắt cô dồn nén từ nãy đến giờ như bị vỡ òa, tuôn chảy xuống gương mặt, trái tim như có thứ gì đó đâm vào làm cô thấy nhói đau. Cô không nghĩ có một ngày Kat lại lạnh nhạt với cô như vậy, Kat ở ngay đây gần ngay trước mắt mà lòng xa tận chân trời.

Cô rất cần Kat sưởi ấm lúc này, cô đang đau khổ mà người cô yêu lại xa lánh cô, cô rất muốn được giải thích với Kat một lần nhưng cô biết phải nói như thế nào đây, Kat đang nghĩ gì về cô vậy? Nếu biết chuyện Kat sẽ ghét cô không? Cô cứ lặng người với những việc mình đã làm dù không biết Kat đã biết được chuyện gì rồi.

- ---

Hôm nay, một ngày trời trong xanh, mát mẻ nhưng có nhiều người tâm hồn vẫn không thể vui đó là Ella. Ann từ đâu chạy lật đật lao vào phòng, lớn tiếng gọi cô.

- Ella, Ella cậu còn làm gì trong đó vậy hả

- ???

- Có người đang làm loạn dưới kia tìm cậu kìa

Ella đang thất thần, mắt mở to nhìn Ann, không hiểu cô ấy đang nói gì. Ann liền vội vàng kéo tay Ella xuống khuôn viên ký túc xá.