Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 373: Giọt nước cũng không lọt



"Tôi giống Danial." Thái lão mở miệng.

"Ách..." Được rồi! Bây giờ xem ra chỉ có thể hỏi ý kiến Ninh Tịch thôi.

Vì vậy giám đốc khách sạn lại vội vã chạy về hướng Ninh Tịch: "Ninh tiểu thư, lời vừa rồi của ngài Danial và Thái lão chắc cô cũng nghe rõ, hai ngài ấy chỉ đồng ý cho quay chụp nếu đó là khách của cô, phóng viên đang chờ ở ngoài nhiều lắm, cô xem..."

Ninh Tịch nghe vậy thì rũ mắt suy nghĩ, hôm nay người đến đều có thân phận không tầm thường, nếu cô từ chối thì sẽ đắc tội kha khá người, nếu bán cho những phóng viên kia chút mặt mũi cũng không phải là không thể, chỉ có điều...

Ninh Tịch chọn lời một chút sau đó mới nói: "Bữa tiệc lần này là tiệc đóng máy của Thiên Hạ chứ không phải bữa tiệc của cá nhân tôi, nếu nhà sản xuất với đạo diễn không có ý kiến gì thì tôi cũng vậy."

"Nhưng ông chủ Phùng này, những phóng viên ngoài kia phải phiền ngài sàng lọc một chút. Phải chắc chắn rằng chỉ có những người có năng lực mới có thể vào, ngoài ra cũng không thể để ảnh hưởng đến an ninh nữa. Nếu không thì chỉ có thể mời họ ra ngoài!"

"Hai vị Đại sư lặn lộn đường xa tới đây hẳn cũng không hy vọng có điều gì không vui, giám đốc thấy thế nào?"

Ninh Tịch nói lời này đúng là không lọt nổi một giọt nước, trong mắt ông chủ Phùng toát lên vẻ tán thưởng. Người hy vọng bữa tiệc này diễn ra thuận lợi nhất chính là ông ta nên tất nhiên sẽ đáp ứng: "Cái này là nhất định! Tôi nhất định sẽ tăng thêm người bảo vệ, nhất định sẽ không quấy rầy đến bữa tiệc tối nay và hai vị tiên sinh!"

Rất nhanh có một đám phóng viên tiến vào hội trường, họ cũng rất hợp tác, dẫu sao cũng đều là người chuyên kiếm miếng cơm nhờ cái nghề này cho nên cũng không dám có bất kì hành động lỗ mãng nào với hai vị Đại sư. Bọn họ dùng ánh mắt cám ơn Ninh Tịch rồi đều lặng yên tìm chỗ đặt máy quay.

Trận đấu ẩm thực giữa hai nền văn hóa Á - Âu chính thức được bắt đầu...

Giám đốc Phùng y như con quay sắp xếp người chuẩn bị mọi thứ, nhân viên phục vụ vội vàng đưa tới một tờ giấy: "Giám đốc, đây là nguyên liệu mà hai vị Đại sư yêu cầu!"

Giám đốc Phùng nhìn một cái sau đó ngu người luôn: "Trời ơi xem đầu óc của tôi này, quên gì không quên lại quên chuyện quan trọng nhất. Lúc trước không ngờ có tình huống này nên khách sạn cũng không chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn đủ! Lúc trước ngài Danial đã tự mình chuẩn bị nguyên liệu nhưng bây giờ cần đổi thực đơn thì lấy đâu ra những nguyên liệu khác!"

"Hơn nữa giờ có gọi người mang tới cũng không kịp nữa rồi! Phải làm sao bây giờ!" Giám đốc Phùng cuống cuồng.

Thấy vẻ mặt ông chủ không đúng, các vị khách đã bắt đầu châu đầu ghé tai...

"Này, giám đốc làm sao vậy? Sao sắc mặt lại kém thế?"

"Hình như là do nguyên liệu nấu ăn không đủ thì phải? Bởi vì bây giờ hai Đại sư muốn PK nên số nguyên liệu cần thiết phải gấp đôi đi! Hơn nữa hai vị Đại sư cũng có yêu cầu về nguyên liệu rất cao, xem ra không xong rồi!"

"Đệt! Không thể nào! Đừng nói là bị hủy bỏ chứ?"

"Làm gì kì vậy..."

"Hơn nữa còn có nhiều phóng viên như thế nữa, cũng không thể để người ta trắng tay mà về chứ?"

"Lần này có thể lại thành trò cười rồi!"

...

"Hừ! Tốt nhất là là hỏng hết đi!" Phương Nhã lẩm bẩm, ít ra lúc này cô ta đã học khôn không còn nói lớn tiếng nữa.

Vẻ mặt Ninh Tuyết Lạc nhìn thì thản nhiên nhưng thật ra đang căng thẳng hơn bất cứ ai, không ai mong mọi chuyện này đều ngâm nước nóng hơn cô ta.