Người đời hai đời ba của nhà họ Lệ, cũng đều đã đến đông đủ.
Lệ Minh Thành và Lệ Minh Nguyệt đều cùng với bố mẹ đi đến.
Duy chỉ có mỗi Lệ Minh Thành, một thân một mình tìm góc hẻo lánh nào đó mà ngồi xuống, căn bản là không muốn nhìn bố mẹ nhiều thêm một chút nào.
Dù cho có là Lam Thanh Như chủ động tới tìm anh ta, cầu khẩn anh ta.
.
thì đều không có một chút tác dụng nào.
Lệ Minh Thành, hầu như quay đầu bước đi, không để ý đến nửa phần.
Hôm nay hình như trên mặt của tất cả mọi người nhà họ Lệ đều mang theo chút vui sướng hớn hở, đặc biệt là nhân vật chính của buổi hôn lễ, tâm trạng giống như kiểu kém chút nữa là bùng nổ rồi.
Cái loại trạng thái này, vẫn luôn tiếp tục từ Kỷ Hoài An, đem theo anh trai của cô ấy đến tìm anh ta.
Sắc mặt của Lệ Minh Thành mới ôn hòa lên nhiều chút, cùng với hai anh em nhà này nói chuyện với nhau, ăn chút đồ ăn.
Kỷ Kiều Văn, thì toàn bộ quá trình lại có chút không yên lòng, nhìn về đám người ở trong đại sảnh của tiệc cưới, mờ ảo mà tìm một người.
Nhìn đến nửa ngày mà cũng không có nhìn thấy được người bản thân muốn gặp, anh ta không tự chủ được mà mở miệng hỏi với Lệ Minh Thành: “Anh họ và chị dâu nhà cậu, hôm nay không đến à?”
Lệ Minh Thành trả lời lại: “Có đến mà, chỉ là ông anh trai này của em và chú nhỏ quan hệ vẫn luôn không có hòa hợp lắm, giữ thể diện cho ông nội, thế nên mới giữ mối quan hệ này, anh em nhất định sẽ đến thôi, nhưng mà đoán chừng sẽ không cho Lệ Kiên mặt mũi mà đến sớm như: thế đâu”
Kỷ Kiều Văn gật gật đầu mà nói: “Hiểu rồi.
”
Sẽ nhìn vào việc giữ thể diện cho ông cụ mà đến đi ngang qua chỗ này.
Chính là cái ý này rồi.
Kỷ Hoài An mang theo vẻ mặt nhu thuận mà đứng ở một bên, nghe hai người bọn họ nói chuyện.
Lệ Minh Thành đột nhiên hỏi cô ấy: “Muốn đi làm à?”
Kỷ Hoài An một mặt khó hiểu mà nói: “Hả?”
“Tập đoàn Quốc Doanh gần đây, có một nhà cầm quyền … đã sắp đóng cửa rồi, đang chuyển nhượng trong … em có hứng thú cầm quyền ngành kinh doanh hay không?”
Kỷ Hoài An nghe vậy, lập tức nhớ đến, lần trước Lệ Minh Thành khi ở trong phòng anh trai của cậu ta, anh trai và cậu ta đã nói những lời này.
Cô ấy ở phía bên ngoài, toàn bộ đều nghe thấy hết rồi.
Nhưng lại không ngờ được, cậu ta vậy mà lại thật sự để ở trong lòng như thế.
Từ tận đáy lòng cô, không khỏi có một hồi cảm động.
Trong lúc đó, cũng có chút ngây ngốc, không biết được phải nên trả lời như thế nào.
Yên lặng mà nhìn về phía anh trai của cô ấy.
Kỷ Kiều Văn nghe thấy vậy, không khỏi kinh ngạc mà nói: “Thằng nhóc nhà cậu hành động nhanh như thế cơ à?”
Lệ Minh Thành cười nhạt mà nói: “Em bình thường ngoại trừ đi làm bận việc rồi học hành ra thì…thời gian cũng rất rãnh rỗi, sau khi tan làm mà không có việc gì thì sẽ đi ra ngoài đi đi lại lại.
.
Không cẩn thận mà nhìn thấy, liền ghi nhớ ở trong lòng th: Kỷ Kiều Văn gật gật đầu, mắt liếc về phía của Kỷ Hoài An mà nói: “Đừng có nhìn anh, tự bản thân em đưa ra quyết định đi”
“Nhưng mà … em không có kinh nghiệm gì cả mà”
Lệ Minh Thành cười nhạt n‹ hua lỗ thì cũng không có làm sao đâu, cứ coi như là luyện tay thôi, nếu như em muốn nếm thử, thì anh sẽ chuyển sang cho em, nếu quả thật không thể thích ứng được, thì cứ chuyển nhượng ra bên ngoài … cái chỗ đó, địa điểm không tồi đâu, có thể chuyển được t “Thua lỗ cũng không có làm sao ạ? Nhưng mà làm ăn buôn bán, không phải là vì muốn kiếm lời hay sao?”