Tô Noãn Tâm cúp điện thoại xong thì trở về nhà của mình.
Trước đó xưởng làm thịt hun khói vẫn hoạt động, người trong nhà rất nhiều, chắc là đã có người nhận giúp cô rồi bỏ vào nhà.
Mấy lần cô trở về đều không có nhìn thấy, mà mọi người thì quá bận rộn, cũng không nói với cô.
Lúc này xưởng làm thịt hun khói đều đã ngừng sản xuất, bởi vì mùa hè không làm được, đợi đến khi thời tiết lạnh rồi làm.
Tô Noãn Tâm về đến nhà thì lập tức nhìn thấy một đống bài tập hè dày cộp, một đống bài văn toán ngoại ngữ.
Cô có chút đau cả trứng, vẻ mặt đau khổ bê bài tập hè về biệt thự.
Khi Lệ Minh Viễn tan làm về nhà nhưng không thấy con nhóc đâu.
Thím Lý nói cô đang ở trong phòng làm việc.
Lệ Minh Viễn vừa lên tầng đã nhìn thấy con nhóc đang đau khổ chiến đấu trong phòng làm việc của anh.
Anh không khỏi kinh ngạc đi đến nói Tô Noãn Tâm khổ sở ngẩng đầu nhìn anh: “hôm nay nhóm Dương diễm với nói với em là có bài tập hè….
em cho rằng lên đại học sẽ không có bài tập, kết quả là nói trường gửi bài tập về nhà, bảo em về nhà xem… Nhiều như vậy, biết bao giờ mới làm xong?”
“Mấy ngày nay em không có đi học….
Môn tự chọn, không có môn nào… chú ơi phải làm sao bây giờ, có nhiều đề em không biết làm”
Khóe miệng Lệ Minh Viễn co rút nói: “Ăn cơm trước, cơm nước xong xuôi rồi anh giúp em làm bài”
“Chú chắc chắn biết làm sao?”
àm bài tập?”
“Thủ khoa Thủ Đô năm đó chính là anh… em cảm thấy anh có biết làm hay không?”
“Phụt, chú lợi hại như vậy sao? Vậy em ăn cơm trước, xong chú nhớ giúp em làm đó nha”
“Không giúp, chỉ dạy”
Tô Noãn Tâm khổ sở nói: “Chú ơi đừng như vậy… trực tiếp giúp em làm không phải sẽ nhàn hơn sao?”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Thứ mình học được thì phải tự mình làm, nhờ người khác làm giúp chẳng khác gì là không học được cái gì, vậy đi học làm cái gì?”
“Cần nghiêm túc như vậy sao…”
“Hay là em muốn làm một kẻ bỏ đi?”
“Em… Học mỗi diễn xuất thôi chưa đủ sao?”
“Không đủ, không phải trước Ngô Thu cho em một cái kịch bản học sinh giỏi,e m đều đọc không hiểu sao? Còn ở ngay trước đoàn làm phim mất mặt xấu hổ?” “Phụt… Vậy thì em học, chú giúp em phụ đạo đi”
“Được”
Sau khi hai người ăn cơm nước xong, tổng giám đốc Lệ biến thân thành thầy Lệ.
Bởi vì người cần giáo dục là con nhóc nhà mình cho nên anh vô cùng nghiêm khắc.
“Đề đơn giản vầy mà cũng không làm được?”
“Cái này… hình như em không học…”
“Cái này cần phải học? cơ sở vật chất là môn cấp ba có dạy”
*…” biểu thị chú nhà cô mắng người còn hung dữ hơn cả giáo viên.
Lấy giấy nháp ra, anh liệt kê ra cho”
Tô Noãn Tâm phối hợp đưa giấy nháp.
Lệ Minh Viễn nghiêm túc vừa viết đáp an vừa giảng đề với cô.
Thành tích học tập tức đây của Tô Noãn Tâm rất được, nhưng đại đa số đã chữ thầy trả thầy.
Sau khi được Lệ Minh Viễn giảng bài thì nhớ lại một chút.
Đợi đến lúc làm tiếng anh, ttnn không ngoài dự đoán cũng gặp trở ngại.
“Chú….
Đây toàn là thiên thư”