Một bên khác, Hứa Bảo Châu với Quân Quân cũng tay trong tay, thể hiện ân ái ngọt ngào với ống kính.
Khi bị tổ tiết mục hỏi mặt bị làm sao, Hứa Bảo Châu rất mập mờ nói một câu là trước đó bị thương, đã kết vảy, hy vọng mọi người không ghét bỏ cô ấy.
Quân Quân mỉm cười nói: “Không sao, anh không chê là đủ rồi”
Hứa Bảo Châu cười tủm tỉm kéo cánh tay của anh ta, có chút xấu hổ dựa vào ngực anh ta.
Quân Quân đưa tay vuốt mái tóc dài của cô ta.
Bên phía Tân Thiên và Lâm Xuân Mạn thì yên tĩnh hơn nhiều.
Nhưng Lâm Xuân Mạn vẫn chủ động nắm lấy tay Tân Thiên, Tân Thiên cũng không có từ chối.
Anh ta giống với Lệ Minh Viên, không quá quen thuộc mấy hình thức này của tổ tiết mục, ở trước ống kính không được thở một cái, toàn bộ hành trình đều được quay lại.
Đồng nghĩa với không gian riêng tư cũng bị mất.
Tân Thiên là người nghiện thuốc lá, nghiện rất nặng nhưng cũng không hút thuốc trước màn hình.
Dù sao cũng là chương trình công chúng, nhóm thanh thiếu niên rất thích xem, không thể dạy hư trẻ con.
Anh ta vẫn quan tâm đến hình tượng bản thân trước mặt công chúng.
Về phần cảnh rời giường của Đàn Thiên Hương và chồng mình thì rất là trầm mặc, khi được tổ tiết mục hỏi thì cô ta cũng chỉ trả lời qua loa vài câu.
Đối với việc Bạch Kỳ Sương ký hợp đồng với cô ta liền sắp xếp cô ta với chồng đi tham gia cái chương trình não tàn này, trong lòng cô ta chắc chắn là sụp đổ.
Nhưng bà chủ tốn nhiều tiền thuê cô ta, cô ta cũng chỉ có thể nghe theo.
Người đẹp lạnh lùng, cho dù cả quá trình không nói lời nào cũng khiến người ta chú ý.
Bởi vì Đàn Thiên Hương khí chất vốn là thanh lãnh, còn là người đẹp lạnh lùng nữa.
Bởi vì đường xá tới sân bay rất ngắn, cho nên tới trước.
Những vị khách quý khác kiên nhẫn chờ ở phòng tiếp khách trong sân bay.
Tô Noãn Tâm và Lệ Minh Viễn là cặp đôi tới cuối.
Lúc cô đến, năm cặp đôi đang ngồi tám chuyện với nhau.
Tô Noãn Tâm không thấy Chu nhất Niên, tò mò nói: “Á, chú ơi, tại sao không thấy học trưởng Chu đâư Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Có việc nên không tới.
”
“À… Được rồi”
Hứa Bảo Châu đang nói chuyện phiếm với hai diễn viên khác, nhìn thấy cô tới, hai mắt không khỏi sáng lên: “Noãn Tâm, cậu tới rồi “Bảo Châu, Xuân Mạn”
“Noãn Tâm, cô qua đây, tôi giới thiệu hai người này cho cô, đây là Trương Thanh, trước đây bọn tôi đã từng hợp tác qua, còn đây là bạn trai cô ấy, Đỗ Chi Ngang”
Tô Noãn Tâm vội vàng mỉm cười chào hỏi: “Xin chào hai vị tiền bối, tôi là Tô Noãn Tâm”
“Chào cô Tô… Trước đây tôi có xem cô diễn Cửu VĨ Hồ, là phái thực lực: “Hì hì, cảm ơn đã khen”
“Noãn Tâm, hai người ngày à Nhã Kỳ và bạn trai của cô ấy, Thường Thụ Lâm”
đây là vua màn ảnh Thường… Xin chào hai Xin chào cô Tô…”
Hai người tỏ ra vẻ tương đối lãnh đạm, chỉ chào hỏi đơn giản.
Tô Noãn Tâm cũng không nói gì nữa.
Tô Noãn Tâm không quan tâm lắm về bọn họ.
Ngược lại cô nhìn lướt qua về phía Đàn Thiên Hương.
Cô nghe thấy Hứa Bảo Châu và Lâm Xuân Mạn đang tám chuyện bên tai cô: “Vị này rất là lạnh lùng, ai chào cũng chỉ thản nhiên gật đầu, nghe nói nhà chồng cô ấy vừa phá sản, cho nên cô ấy vừa tái xuất”
Tô Noãn Tâm im lặng mà nhìn về phía Đàn Thiên Hương.
Đàn Thiên Hương đang nghỉ ngơi trên ghế, chồng cô ta đang ngồi xổm dưới đấy giúp cô ta bóp chân.
Chắc là mang giày cao gót nên đau chân…