Lương Nhã Kỳ cười khổ: “Làm gì được bây giờ, lạnh quá……hay là chúng ta tùy tiện tìm một chỗ giải quyết đi, tôi canh chừng giúp cậu, cậu cũng trông giúp tôi, thế nào?
“Vậy cũng được….
.
ˆ cũng chỉ có cách đó.
“Vậy nhanh đi, ôi, tôi cũng sắp nín hỏng rồi… Bên kia có cái cây, xung quanh đều là bãi cỏ, hẳn là rất an toàn… Không ai trông thấy, chúng ta qua bên kia đi”
Tô Noãn Tâm gật đầu nói: “Được, tôi cũng không vội như cô, cô đi lên phía trước đi, đi xong lại giúp tôi theo dõi, rồi tôi đi”
Sau khi hai người bàn bạc xong thì đi qua bên kia.
Trên đường đi, Lương Nhã Kỳ còn rất hâm mộ nói: “Tô Noãn Tâm, số mạng cô thật tốt”
Tô Noãn Tâm nhíu mày nói: “Số mệnh cô không tốt sao? Bạn trai là vua màn ảnh mà”
“Tôi không so với cô được… Trong vòng giải trí tốt thế nào cũng chỉ là diễn viên… Ở trong mắt những người nhà giàu kia tính là gì?”
“Tôi cũng không cho rằng như vậy, người được điểm như chú nhà tôi xưa nay sẽ không coi thường nghề diễn viên này”
“Có phải không… Nhưng vị tổng giám đốc Tân kia thì có, mặc kệ ai nói với anh ta, anh cũng hờ hững lạnh lùng đây này…”
“Chuyện này tôi cũng không biết, có lẽ sợ vợ chưa cưới của anh ta tức giận.
”
“Tổng giám đốc Lệ nhà cô biết chứ?”
“Ông chú nhà tôi sẽ không bỏ mặc người ta”
“Vậy anh ấy tốt thật.
.
” Nhưng cũng bởi vì là đàn ông tốt như vậy nên ai cũng muốn.
Tô Noãn Tâm, xin lỗi.
“Tới rồi, cô đi trước đi, tôi chờ cô ở bên này”
“Được”
Không biết vì sao Tô Noãn Tâm luôn cảm Lương Nhã Kỳ cho người ta cảm giác hơi kỳ lạ.
Cô ta tới tham gia chương trình, sẽ không vì ở gần người giàu chứ?
Nếu không làm gì để ý Tân Thiên người ta và ông chú nhà cô sẽ phản ứng với cô chứ?
Chẳng lẽ đã ngầm cấu kết rồi? Nhưng làm ra vẻ mặt lạnh như tiền?
Nhưng không phải cô ta đã có bạn trai sao?
Được rồi, không nghĩ nữa, dù sao cũng là người không có gì để gặp mặt.
Chờ quay chương trình về cũng sẽ không lui tới nữa là được.
Bởi vì đi nhà vệ sinh, cho nên nhân viên đoàn làm phim đi theo.
Ngay cả hai vệ sĩ âm thầm bảo vệ Tô Noãn Tâm bên trong cũng ở rất xa, không tới gần.
Chỉ chốc lát sau đã xuất hiện một nhân viên đoàn làm phim, đưa thuốc lá cho hai người, trò chuyện với họ cả ngày.
Sau khi Lương An Kỳ lên hạng, thì nói với Tô Noãn Tâm: “Đến lượt cô, tôi vừa ở bên đó, có lẽ sẽ có mùi… Cô đi sâu hơn chút đi, bên đó có mấy đám cỏ rậm rạp, dễ che lấp”
Tô Noãn Tâm gật đầu, cũng không nghĩ nhiều.
Đã nhịn tiểu nửa ngày, phải mau đi thôi.
Cô đi đến một vị trí sâu hơn, ngồi xuống rồi nhanh chóng thải ra sạch sẽ.
Cô ở trên mặc váy, ở dưới mặc quần bó, ngược lại cũng không sợ bị người ta nhìn thấy.
Kết quả vừa mặc quần đứng dậy, chỗ bắp chân tê rần, Tô Noãn Tâm vô ý thức sơ chỗ đau một chút, từ bên trong bắp chân rút được một đầu kim, sau mười lăm phút, ý thức Tô Noãn Tâm bắt đầu trở nên mơ hồ…
Sau đó cả người ngã xuống, không còn ý thức.