Mà quả thực là vậy, với kỹ năng diễn xuất bây giờ của cô, đạo diễn lớn như ông Ngô mà gặp nhiều người tài giỏi khác, Tô Noãn Tâm thực sự là không thể lọt vào mắt của ông ta.
Nhưng đây là cháu gái của mình, lần đầu tiên trong đời, phá cách đi cửa sau.
Diễn xuất không đủ không sao, có ông ta ở đây, từ từ rèn là được.
Nếu không được, thì cho con nhóc tự rèn luyện, sau này diễn vai gì cũng đều không sợ nữa.
Nữ diễn viên từng đóng phim khoa học viễn tưởng của ông ta, có ai mà không nổi tiếng chứ.
So với Khương Nữ Lang của đạo diễn Khương, Ngô Nữ Lang của Ngô Thu, chẳng phải còn nổi tiếng hơn sao, những đạo diễn khác tranh lấy chưa chắc có chỗ đứng.
Lâm Xuân Mạn và Dương Diễm đã không nói nên lời.
Cứ cảm giác...vận may của Tô Noãn Tâm, một khi đi là không dứt ra được.
Bộ phim này mà quay xong rồi, bộ phim khác trực tiếp đến, còn một bộ so với một bộ càng nổi hơn.
“Các cậu được rồi đó.
Đợi tớ nổi tiếng rồi, sau này đem theo các cậu cùng nổi, lẽ nào không tốt sao!”
Hai người đó mới mở miệng: “Thật không, Noãn Tâm? Sau này cậu kéo theo bọn mình cùng nổi sao, không được giả vờ không quen bọn mình đó!” “Phụt, sao có thể “Noãn Tâm cậu nói được làm được, sau này quen biết được nhiều người rồi, có cơ hội nhớ không được quên chúng mình!” “Các cậu yên tâm đi!” “Đúng rồi Noãn Tâm, gần đây Dương Diễm cũng nhận được một bộ phim, là tớ giới thiệu, là công ty ba tớ có kế hoạch quay phim.
Lý Ngọc Lĩnh vai nữ chính, Dương Diễm vai nam thứ, là vai diễn nữ cải nam trang, có cảnh đánh, rất thích hợp với cậu ấy
Tô Noãn Tâm nhíu mày nói: “Hợp tác cùng với Lý Ngọc
Lĩnh sao?"
Dương Diễm vội nói: “Chỉ là quay phim mà thôi.
Noãn Tâm cậu đừng quá lo lắng.
Biết, lần trước ở nhà họ Lâm tham gia bữa tiệc tối xong, bọn họ đều rất không có hảo cảm đối với bọn người của Lý Ngọc Lĩnh.
Tô Noãn Tâm gật đầu: “Tớ biết rồi, Nhưng cậu vẫn là nên cẩn thận một chút.
Không cần gần cô ta quá, lần trước tớ đắc tội với nhiều người như vậy, bọn họ không có cơ hội tìm tớ tính sổ, nhưng lại biết tớ và cậu có quan hệ tốt, tớ sợ bọn họ tìm cậu gây phiền phức.
Lâm Xuân Mạn vội nói: “Noãn Tâm cậu yên tâm đi.
Vốn dĩ tớ không muốn nhanh như vậy nhận phim, nếu cậu nói như vậy rồi, vậy tớ cũng đi tìm vai diễn cùng Dương Diễm tiến vào đoàn phim!
Nếu không, các cậu đang tiến bộ, chỉ có tớ đứng im tại chỗ.
Sau này Tần Thiên sẽ xem thường tớ mất.
“Phụt, cậu còn nhớ thương Tần Thiên!” “Cả đời đều nhớ.
Dù sao, tớ sẽ không vì sự lạnh nhạt của anh ta mà từ bỏ! Hiện tại anh ta không thích tớ, nhưng cũng bởi vì không tiếp xúc nhiều, tớ cũng còn nhỏ.
Không vội nói yêu đương, sẽ có một ngày, tớ sẽ khiến anh ta thích tó!" “Tớ sẽ xem cậu thế nào!” “Xuân Mạn cố lên! Tớ sẽ cố gắng tạo cơ hội cho cậu!” “Cảm ơn cậu Noãn Tâm, tớ thật yêu chết cậu rồi!” “Nhưng Tần Thiên đến cuối cùng, vần không thích cậu thì sao?”
Lâm Xuân Mạn sững sờ một chút, cười khổ nói: “Vậy tớ cũng hết cách.
Từ bỏ thôi, dù sao cũng là kinh nghiệm sống, nếu không trải qua những chuyện như vậy, cũng phải trải qua những chuyện như vậy.
Các cậu yên tâm đi, tớ có thể nhìn thấu điều đó.
Hiện tại còn trẻ, tớ chỉ muốn làm theo con tim của tớ, làm những chuyện mà bản thân muốn làm.
Thích anh ta là chuyện của một mình tớ, không liên quan đến anh ta.
Đương nhiên, nếu có một ngày anh ta cũng có thể thích tớ, vậy cả đời này của tớ lời rồi!”
Còn thực sự nghĩ thông rồi!
Tô Noãn Tâm không khỏi cười nói: “Nếu như là như thế, kết quả cuối cùng không tốt thì cũng sẽ không bị tổn thương nghiêm trọng, vậy tớ hoàn toàn ủng hộ cậu! Cố lên, chúng ta cùng nhau trở nên tốt hơn!”
Minh Dao cũng giơ tay lên hoan hô nói: “Cùng nhau trở nên tốt hơn".