“Ừ, tôi đi trước đây.
Tô Noãn Tâm không muốn lui tới quá nhiều với gia đình Trương Bảo Hồng.
Thật sự quá cực phẩm.
Vừa thấy có lợi cái là dán lên để chiếm lợi, quả thực không ai bằng.
Loại người này nếu ăn nên làm ra thì là do mình, còn làm ăn thất bát cũng là tự làm tự chịu.
Để chị ta không bị mẹ quấy rầy, cô đã giúp đỡ hết lòng rồi.
“Chị ơi, xe của chị còn chưa có chỗ đỗ xe.” Một cậu trai trẻ cao lớn bảnh bao đột nhiên đi tới nói: “Nếu chị không chế thì em có thể đỗ xe giúp chị Thấy người đột nhiên xuất hiện này, Tô Noãn Tâm chớp mắt hỏi: “Nhóc Năm?" “Chị Tô...!làm khó chị vẫn còn nhớ tới em.
“Phụt.
Sao tôi quên được.
Nhóc Năm, sao cậu cũng đi cùng họ? Cậu không đi làm ở quán bar nữa hả?”
Nhóc Năm cười khổ nói: “Trong nhà em có chút việc cần dùng tiền gấp, vừa lúc ông chủ của công ty này gặp em ở quán bar, cảm thấy em có tiềm chất làm hot boy trên mạng nên đã đào em, ký hợp đồng mười năm với em, cho em dự chi tiền lương trước.
Tô Noãn Tâm chỉ cảm thấy thế sự vô thường, mới nửa năm không gặp mà người chung quanh cô đều thay đổi hết.
Trước kia nhóc Năm luôn mặc quần áo của nhân viên phục vụ, mặc dù rất đẹp trai, nhưng không bắt mắt được như bây giờ.
Lúc này cô cảm thấy nhóc Năm thay đổi cách ăn mặc, tạo kiểu tóc, thoắt cái đã trở thành một cậu trai trẻ bảnh bao, hình như lại cao hơn một chút, gần tới 1m80.
Nhóc Năm mới mười bảy tuổi, còn nhỏ lắm, chắc vẫn có thể cao thêm.
Tô Noãn Tâm trầm tư nhìn cậu: “Nhóc Năm, chị hỏi cậu một câu nghiêm túc nhé.” “Chuyện gì?” Nhóc Năm nghi hoặc hỏi.
“Cậu có thích làm hot boy mạng không?”
Nhóc Năm cười khổ: “Em không còn sự lựa chọn nào khác.
“Tức là không thích chứ gì?” “Em không am hiểu...!lúc live stream, em không biết nên trao đổi với mọi người cái gì...!công ty đã huấn luyện, nhưng em vẫn không thích nghỉ.”
Xuất thân của nhóc Năm rất kém, còn nhỏ đã phải bỏ học đi làm công ở quán bar, trong khung của cậu lộ ra sự tự ti, cho dù có ngoại hình xuất chúng, cậu vẫn không hề tự tin.
Một đám người đi chung với nhau, mặc dù cậu rất đẹp trai, nhưng vẫn không đáng chú ý, đi đường cũng cúi đầu.
Nếu không thì sao Tô Noãn Tâm lại không lập tức nhận ra cậu.
Cô không nhịn được thở dài: “Chị họ với các bạn đi làm việc đi.
Nhóc Năm, cậu đỗ xe cho chị, sau đó đi cùng chị một chuyến “Em họ, hai người quen nhau hả?” “Ừ, trước kia từng là đồng nghiệp." “À à.
Trương Bảo Hồng im lặng nhìn thoáng qua nhóc Năm, sau đó thì thầm vào tai Tô Noãn Tâm: “Em họ, cậu ta cũng không phải là người tốt đâu, hồi chị mới vào phòng làm việc từng nghe người ta nói cậu ta đã từng ăn trộm đồ của công ty, nếu không phải ký hợp đồng lâu dài thì đã sớm bị đuổi cổ rồi.”
Nghe vậy, Tô Noãn Tâm nhíu mày.
“Tôi biết, tôi đều tự biết.
11 “Chị đã nhắc em rồi, em chú ý chút.
Chị đi ra ngoài với đồng nghiệp đây, sự kiện do công ty sắp đặt” “Đi đi.”
Trương Bảo Hồng vừa trở về thì đã bị đám đông vây quanh hỏi này hỏi nọ.
Trương Bảo Hồng kiêu ngạo nói: “Đó là em họ tôi, phu nhân tổng giám đốc tương lai của tập đoàn Quốc Doanh đấy, gần đây rất nổi tiếng trên internet.
Mọi người không khỏi hít vào một hơi: “Cô ấy...!là em họ của cô hả?” “Đúng vậy! Mẹ tôi với mẹ cô ấy là chị em ruột đấy, cùng một mẹ.”
Mọi người đều cảm thấy không thể tin.
Chung quy, chị em họ ruột thịt mà lại chênh lệch lớn đến sao?.