Tô Noãn Tâm hấp tấp chạy lên tầng, chạy thẳng đến phòng làm việc.
Cô thấy trên bàn làm việc của chủ có đặt một quyển album dày cộp...!
Cô đưa tay muốn cướp.
Thì lại bị Lệ Minh Viễn đè tay lại.
“Tô Noãn Tâm, em là thổ phỉ sao?” “Không phải chú muốn cho em xem sao?” “Không muốn cho” “Chú đừng như thế...!Người ta muốn xem mà!” “Dì Tô về rồi à?” “Vâng, sau khi mẹ em ăn cơm xong thì đã về luôn, chú à, chú buông tý em ra đi mà...!Người ta muốn xem album” “Lại làm nũng?” "Được không...!Chú tốt nhất, chú đối xử với người ta tốt nhất.
Chỉ là một cuốn album thôi mà, chú cho em xem một cái là được mà!”
Lệ Minh Viễn trực tiếp đưa tay giữ chặt lấy cổ tay cô, kéo cả người cô vào trong ngực.
Tô Noãn Tâm thuận thế ngồi lên đùi anh, trái tim bắt đầu đập loạn.
Giọng nói có chút yếu thế: “Chú muốn...!Làm gì thế?”
Lệ Minh Viễn ngồi trên ghế làm việc, ôm cả người cô vào trong ngực nói: “Không phải em muốn em album ảnh sao?” “Chú muốn...!Ôm em cùng xem sao?” “Ừ.
Muốn xem từ đâu?” “Xem ngược...!Xem từ gần đây nhất ngược trở lại.” Cô muốn nhìn xem bộ dáng của chủ trước khi gặp cô như thế nào.
“Được.” ТrцуeлAРР.cом trang* web cập nhật nhanh nhất
Lệ Minh Viễn lật sách từ phía sau ngược lên trên.
Tô Noãn Tâm nhìn thấy ảnh chụp năm ngoái của Lệ Minh Viễn, không hề có chút hứng thú nói: “Nhìn không khác gì hiện tại cả, tiếp tục lật đi.”
Cứ vậy lật đến Lê Minh Viễn của mấy năm trước, Tô Noãn Tâm mới phát hiện có chút thay đổi.
“Chú ơi, lúc đó chủ bao nhiêu tuổi” “Hai mươi bốn “Nhìn rất ngây ngô...!Dáng dấp rất đẹp trai!" “Hiện tại không đẹp trai sao?” “Hiện tại cũng rất đẹp trai...!Nhưng bây giờ chúimgwebtruyen
.