Chữa Lành Cho Em

Chương 141: Uống rượu cùng nhau



Có lẽ cứ nói chuyện như vậy không phải là cách hay, đưa mắt nhìn một vòng xung quanh nhà. Anh bị thu hút bởi chiếc tủ đựng rượu của cô. Nhìn một loạt qua, anh dường như đã biết tên của từng chai trong ấy. Bất giác có điều thắc mắc cần được đáp hồi.

"Có vẻ em rất thích uống rượu nhỉ"

Cô từ từ đẩy nhẹ chiếc kính của mình lên rồi trả lời câu hỏi của anh.

"Không hẳn, tôi thường sử dụng nó mỗi khi công việc quá áp lực thôi"

Huế Minh bày ra biểu cảm bất ngờ lên tiếng khiêu khích cô.

"Là áp lực hay là sâu nát rượu"

Linh Hoa lúc này mới rời mắt khỏi màn hình máy tính, nhướn mày trả lời anh.

"Ý anh là gì"

Được nước bơi tới, anh tiếp tục dẫn cô vào ý của mình.

"Vậy, em có muốn uống chút rượu giải sầu không"

"Vừa hay hôm nay trên công ty tôi cũng có chuyện không mấy suôn sẻ lắm"

Ban đầu cô cũng có ý định từ chối nhưng bản thân nay cũng có chút gì đó căng thẳng, thường ngày chỉ một mình, nay có thêm người nhâm nhi cùng chắc là sẽ ổn hơn.

"Im lặng là đồng ý rồi đó nhé"

"Ở dưới có siêu thị tiện lợi 24/24 em muốn mua chút gì đó ăn nhẹ để nhâm nhi rượu không"

"Tôi đi mua"

Linh Hoa khi đầu đã từ chối nhưng mà anh cứ liên miệng nói khiến cô đành thuận theo, thôi kệ khác thường ngày chắc cũng không sao.

"Tôi đi với anh, anh làm gì có thẻ thang máy"



Mọi thứ đều diễn ra rất hợp lý, khiến anh vừa đi vừa cười, cứ như dở hơi. Linh Hoa đi cạnh anh cũng rất khó hiểu, cứ như thể là cái việc anh ở gần cô là anh bị thay đổi tính cách ấy. Kiểu như một người bình thường xong sau đó trở thành người đa nhân cách.

Cả hai đi dọc trên đoạn hành lang lớn ở sảnh khu căn hộ một đoạn dài mới có thể đến cửa hàng đó.

Bước vào trong, anh cầm tay cô kéo đi một loạt quanh khu ấy. Cứ cái gì thấy được đều bỏ vào, nhưng vấn đề là mấy cái này trong đây mắc gấp hai lần bình thường ở cách siêu thị lớn mà cô hay mua.

Nhìn vào chiếc rổ đựng đầy ấp mặt hàng, lòng cô càng thêm xót. Chỗ này chắc cả ngày lương cô mất.

"Em muốn mua thêm gì nữa không?"

Linh Hoa bày ra bộ mặt chán nản thở dài lên tiếng.

"Từ nãy giờ toàn là anh mua chứ tôi còn chưa bỏ giỏ được món nào đó"

"Bộ anh không biết tiếc tiền hả"

Anh kí nhẹ vào trán của cô lên tiếng trêu ghẹo.

"Tôi nhớ trước đây có một cô gái ngầu lắm mà nhỉ"

"Cầm chiếc thẻ đen quẹt rồi rời khỏi quầy thanh toán một cách kiêu sa"

"Sao bây giờ lại nói ra mất lời này vậy"

"Thật là.."

Cô thản nhiên nhún vai lên tiếng đối đáp lại cái câu thoại chăm chọc kia của anh.

"Biết là vậy nhưng trong cuộc sống chúng ta cần phải biết tiếc kiệm lại để lo cho tương lai xa"

"Hiểu chứ?"

Huế Minh nghe được lời này bèn phì cười lớn, cúi mặt sát vào tai của cô rồi lên tiếng.

"Tôi có đủ khả năng lo cả tương lai xa của em"



"Và cả tương lai của con hai chúng mình"

Nghe xong nhưng lời này cô chợt trở nên có chút gì đó ngượng ngùng. Từ khi nào cái tên này trở nên không phép tắc vậy. Hay là cô quá dễ dàng với hắn, gì chứ gì là tương lai của con hai chúng mình.

Câu nói đó nó cứ lập đi lập lại trong đầu cô một cách miên man. Cô còn chưa nghĩ ra được tới thời điểm đó mà anh đã chạy ra tới khúc đó rồi sao.

Sau khi thanh toán, Huễ Minh nắm tay cô đi ra bên ngoài, đi ngược lại đoạn hành lang ấy. Trở vào thang máy. Lúc này đột nhiên có người đàn ông có chút hơi men trong người bước vào trong cùng thang máy với cả hai.

Nhìn hắn ta trong trạng thái nghiêng ngã kia, mà lại còn đứng phía của cô, bất giác có chút không thuận mắt. Anh kéo nhẹ tay cô thay đổi vị trí của để bản thân đứng giữa, đề phòng chuyện gì xảy ra còn xử lí được.

Mở cửa bước vào, anh theo sau cùng trên tay là hai bọc đồ lớn vừa mua ở cửa hàng. Linh Hoa nhanh chóng xếp gọn giấy tờ cũng như cất gọn chiếc laptop để trống bàn.

Chuẩn mọi thứ xong xuôi, cô bước đến mở chiếc tủ, chọn đại một chai rồi bước đến chỗ của anh.

"Anh uống được loại này chứ"

"Nó hơi nhức đầu đó"

"Nhưng tựu lượng cao như tôi thì thấy nó bình thường không biết anh như nào thôi"

Thấy được vẻ tự tin phát ra từ trong cô khiến anh càng thêm muốn nhanh

nhanh nhập tiệc.

"Tự tin vậy sao"

"Để tôi xem em như nào"

Anh lấy chai rượu từ tay cô từ từ mở nó ra, rót đều ra cả hai ly. Nhẹ nhàng đặt nó xuống, dùng tay nâng ly rượu vừa được rót lên ngỏ ý muốn cạn ly cùng cô.

Linh Hoa cũng hiểu ra nhẹ nhàng đưa ly rượu của mình chạm nhẹ vào ly của anh. Nụ cười cũng dần xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp của cô.

"Để tôi xem sau này anh còn dám ra lời đề nghị này nữa không"