Chữa Lành Cho Em

Chương 91: Tiền liệu có phải là tất cả



Cứ như vậy anh vẫn sẽ đưa cô đi làm rồi lại đón tan làm. Dường như buổi kiện lần này có vẻ giúp cả hai có một sự gần gũi nhất định.

Linh Hoa mỗi khi tan làm thường hay bảo anh đưa đến nhà của cô bé Mẫn Nhi. Cả hai cô cháu ngày càng gần nhau thân thiết hơn.

Và Linh Hoa cũng biết được thêm rất nhiều chuyện của hoàn cảnh gia đình của Mẫn Nhi. Vừa nhìn dáng vẻ hiểu chuyện của bé con cô lại cảm thấy đám người lớn kia thật không có nhân tính.

Dù sao cô bé cũng là một kết quả cho tình yêu trước đây của họ. Một cô bé học lớp 3 phải sống một mình tại một dãy nhà trọ không người thân chăm sóc.

Nhìn cách mà tất cả người trong xóm đều yêu thương, mỗi người một tý chăm sóc cô bé thì có lẽ đã ấm áp hơn đám người ruột thịt của Mẫn Nhi rồi.

Mãi thì ngày mà cô chờ đợi cũng đã diễn ra, từ sớm Huễ Minh đã đang trên đường chạy ra vùng ngoại ô khá xa thành phố một chút. Để thực hiện lời hứa với Linh Hoa đưa gia đình thân chủ cô đến đúng giờ của phiên kiện.

Còn về phía Linh Hoa cô tất bật chuẩn bị mọi thứ để đảm bảo không một chút sai sót nào diễn ra.

Rất nhanh sau đó, chỉ còn hơn mười phút nữa thì buổi phiên diễn ra. Huễ Minh cũng vừa kịp thời đưa bọn họ tới nơi.

Người phụ nữ khiếm thính liên tục dùng cử chỉ để cám ơn anh. Người đàn ông trụ cột trong nhà họ ông ta cũng cúi đầu cảm ơn anh rất nhiều.

Gia đình họ mặc những bộ đồ đơn giản, có vài chỗ bị rách còn chấp vá bằng những miếng vải vụn khác màu.

Chân dính người đàn ông dính đất quần áo có chút lấm lem. Nhưng đối đãi họ, Huễ Minh không một chút khó chịu rất nhiệt tình khiến ông ta rất cảm kích về điều đó.

Anh có dự định sẽ quay về công ty nhưng nghĩ một lúc thì anh lại quyết định đi vào trong cùng gia đình họ.

Phía bên gia đình bị kiện nhìn thấy sự xuất hiện của Huễ Minh, ông ta có chút suy nghĩ rồi lại thì thầm vào tai vị phu nhân kế bên của mình.

“Cậu ta, vậy những bài báo trước đây không phải tin đồn”

Nhận ra có ánh mắt nhìn mình, anh quay lại nhìn thẳng vào ông ta, cười và ra hiệu chào hỏi một chút.

Ông ta từ giây phút đó dường như đã nhận ra rằng kẻ giấu mặt mua lại tất cả bảng tin ngày hôm đó là tên Ngôn Huễ Minh này.

Điệu cười chào hỏi khi nãy ngầm gửi lời khiêu khích tới ông ta.

Linh Hoa cũng khá bất ngờ trước sự xuất hiện của Huễ Minh. Nhưng rồi cô nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh để tiếp tục công việc.

Anh nhìn lên bục đài nơi cô đang đứng phát biểu. Dáng vẻ làm việc ở đây là lần đầu anh được nhìn thấy. Đôi mắt luôn nhìn về phía cô không rời.

Còn về hướng nhìn của Linh Hoa, cô nhìn sơ về phía gia đình họ. Cô nhóc tiểu thư kia ngồi cùng vị luật sư riêng của mình. Khuôn mặt thoải mái không một chút lo lắng. Cô nhóc đó đưa ánh mắt nhìn về phía Linh Hoa nụ cười có chút khinh bỉ.

Linh Hoa vừa nhìn đã nhận ra rằng, cách hành xử của một một đứa trẻ ác quỷ được tạo ra sự yêu thương cưng chiều vô bờ bến của những bậc cha mẹ có tiền.

Người ta thường luôn bảo rằng trẻ con là một tờ giấy trắng người lớn vẽ thế nào chúng sẽ trở nên như vậy. Nhưng có lẽ sự chiều chuộng vô hạn này lại nhằm tạo một đứa trẻ quỷ nghịch.

Từ việc hành hạ, đe doạ, tra tấn và vô tình xé đi một trang tương lai dang dở của một đứa trẻ khác là điều không đáng để được tha thứ.

Và hôm nay cô sẽ cho đám người có tiền kia thấy được rằng tiền của họ không đủ lấp đầy, cũng như che giấu tội ác mà cô con gái cưng của họ đã gây ra.