Chúc Một Ngày Tốt Lành

Chương 6



5

Chị Nái Sề hẳn nhiên là rất bực lũ nhóc trong vườn. Từ khi đẻ đến lứa con thứ tư, người chị xồ xề hẳn ra, nặng nề và chóng mệt. Thân hình ngày càng đồ sộ, lưng và bụng không còn săn chắc như thời con gái, mỡ đùn dưới lớp da hàng lớp, trong khi chân cẳng thì chẳng béo lên được mấy.

Gánh cả quả núi trên bốn cẳng chân đó trong khi di chuyển quả không phải chuyện nhẹ nhàng. Chị đi đứng ục ịch, ngốn từng mét vườn một cách nặng nhọc, trong khi thằng Lọ Nồi và thằng Đuôi Xoăn hở ra là phóng như gió, đã thế lại mê chơi, chẳng lúc nào có mặt tại chuồng vào đúng giờ ăn.

Bao giờ đi tìm hai thằng nhóc chị cũng phải dừng lại nhiều lần, chui vào một bụi cây đứng thở hổn hển rồi mới chậm chạp bước tiếp. Nhưng khi lần theo tiếng ủn ỉn, lúc thì chị vớ phải thằng cún nhà chị Vện lúc lại bắt gặp lũ chíp hôi nhà chị Mái Hoa, thật là tức muốn chết.

Thời trẻ, gặp những tình huống đó, chị chỉ cười xòa, coi như trò nghịch tinh của con nít. Bây giờ đã có tuổi, sức khỏe kém, chị hay bẳn gắt, gặp chuyện nghịch mắt nghịch tai là chị cảm thấy khó chịu.

Chị bực thằng nhãi ranh nhà chị Vện, cáu đám nhóc nhà chị Mái Hoa, rồi giận lây mẹ chúng. Giận ơi là giận!

Và vì giận quá, chị quên rằng hai thằng con của chị cũng y như thế thôi, cũng khiến chị Vện và chị Mái Hoa nhầm lẫn hết ngày này sang ngày khác.

Giả như không quên thì chị lại cho rằng hai thằng Lọ Nồi và Đuôi Xoăn ngoan ngoãn đáng yêu của chị sở dĩ khoái cái trò phát ra tiếng chó, tiếng gà là do nhiễm phải thói hư tật xấu của lũ nhóc đổ đốn nhà hàng xóm.

Chị Nái Sề nhớ tới câu nói bà Đỏ hay dùng để mắng con và cảm thấy đem câu đó áp dụng vào mối quan hệ bạn bè của hai thằng cu nhà chị là trúng phóc.

Chị lằm bằm: “Con người ta nói cấm có sai! Đúng là gần mực thì đen!”.

Cũng may đứa con chị Vện không phải tên Mực - như hàng đống cún trên cõi đời vẫn mang tên đó. Nếu không chị Nái Sề lại có dịp hả hê, và chắc chắn sẽ tự thưởng cho mình điểm mười vì đã nhớ được câu tục ngữ tuyệt vời đó.

Nói tóm lại là chị Nái Sề buồn bực, giận dữ, trách móc, oán thán. Và khi trải qua tất cả những cung bậc không vui đó, chị không biết mọi thứ rắc rối đều do thằng Lọ Nồi bảo bối của chị đầu têu ra.