Nhưng Lâm Dịch chỉ liếc nhìn bọn hắn, sau khi không hiểu thấu nở nụ cười, lại cứ như vậy rời đi, khiến hai người có chút sửng sốt một chút. Thẳng đến sau khi bóng lưng Lâm Dịch hoàn toàn biến mất, hai người mới hồi phục tinh thần lại.
Vệ Linh không khỏi thì thầm một tiếng:
- Cảm giác của bao cỏ này, sao lại thay đổi rồi.
Trong ánh mắt mang theo khó hiểu. Mà Vệ Vũ, lại lần nữa đi vào thạch lao. Vệ Vũ đã hiểu rõ rồi. Vô luận Lang Sa có phải coi hắn là đại ca hay không, trước khi Lang Sa chưa kết hôn thì hắn vẫn còn cơ hội. Hắn, sẽ không buông tha như vậy...
Ra khỏi thạch lao, Lâm Dịch nhìn chung quanh một chút, sau đó duỗi cái lưng mệt mỏi một cái.
Tính toán thời gian, giờ cách Bạch Đế khánh chỉ còn không đến nửa tháng, vẫn còn có chuyện quan trọng hơn chờ hắn đi làm. Chuyện ở Cổ Thuật đã xong, thu hoạch vượt ngoài dự liệu của hắn, khiến hắn rất thoả mãn.
Sau khi cười một cái với hộ vệ ở bên cạnh, lại chớp động thân hình ra, bay về phía con đường vài ngày trước đến. Mà tên hộ vệ kia, cũng bị nụ cười bất thình lình của Lâm Dịch làm cho hoảng sợ. Phải biết rằng, Hàn Thế trước kia sao có thể cười với bọn họ chứ? Trong ánh mắt, không khỏi lộ ra một tia nghi hoặc...
Lâm Dịch cũng không biết cái chết của Hàn Vạn, Khổng Lập cùng với Hàn Thư cuối cùng được giải quyết thế nào. Đương nhiên, hắn đối với việc này cũng không có hứng thú. Chuyến đi Cổ Thuật lần này có thể nói là tương đối thành công, thu hoạch vượt xa tưởng tượng của hắn. Trong lòng hắn hiện giờ tràn đầy chờ mong Bạch Đế khánh qua đi, hắn có thể chân chân chính chính hảo hảo nghiên những thứ này một phen rồi.
Nghĩ đến đây, trên mặt hắn không khỏi lộ ra vài phần dáng cười, tốc độ bỗng nhiên lại nhanh hơn. Sau nửa giờ, đã đi tới chỗ biên giới.
Chung quanh thất thải kết giới vẫn là một mảnh u tĩnh, người Cổ Thuật canh phòng nghiêm mật trong tưởng tượng của Lâm Dịch cũng không xuất hiện. Mà cái này đối với Lâm Dịch mà nói tự nhiên rất tốt. Trong tay lóe lên ngân mang, bổn nguyên thải tinh của Cổ Thuật đã xuất hiện trên tay hắn. Đi đến biên giới khoát tay một cái, một đạo thất thải năng lượng lập tức đánh lên thất thải kết giới. Thất thải kết giới kia lập tức có chút run rẩy, sau một lát liền xuất hiện một cái lỗ nhỏ.
Lâm Dịch liền từ đó chui ra ngoài, nhìn chung quanh một chút, cũng không có người nào, lúc này Lâm Dịch mới quay đầu nhìn thoáng qua Cổ Thuật truyền thừa mình đã ngây người bốn năm ngày, trên mặt lộ ra dáng cười. Thân hình lại chớp động, hóa thành một đạo bạch mang vọt về phía chân trời...
Hành tỉnh Nam Á, thành Huyền Mộng.
Hiện giờ là thời khắc chuyển giao giữa mùa xuân và đông, trong không khí vẫn còn một cỗ rét buốt, trên đường phố rộng lớn chen chúc người đến người đi, trong miệng mũi người đi đường đều phun ra khí màutrắng, gió lạnh thổi qua, đều bị tiêu tán trong vô hình.
Nhưng chính vào lúc này, bầu trời đột nhiên thoáng cái sáng sủa hơn rất nhiều, người đi trên đường không khỏi nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy từ bên ngoài thành Huyền Mộng xẹt qua hơn mười đạo bạch sắc quang mang, bay thẳng về phía nam. Trong khoảnh khắc, đã biến mất vô tung vô ảnh. Nhưng người đi đường bên dưới lại như nổ tung vậy.
- Cái kia, đó là cái gì thế?
Lập tức có người kinh hãi không hiểu, nhìn lên không trung, kinh hãi đến nổi ngay cả miệng cũng quên khép lại.
- Thật là không có kiến thức a? Những người này chính là thần nhân trong truyền thuyết, nghe nói bọn hắn có thể phi thiên độn địa, không gì không làm được.
Bên cạnh lập tức có người dương dương đắc ý nói.
- Thần nhân? Vừa rồi những bạch quang kia chính là thần nhân trong truyền thuyết sao?
Người nọ khó có thể tin.
- Không sai! Hắc hắc, hôm nay ngươi mới đến thành Huyền Mộng sao? Hôm nay nhóm thần nhân này, đã là nhóm thứ năm trong mấy ngày nay rồi! Vài ngày trước, đã có bốn tốp thần nhân tới rồi. Tốp hôm nay là có nhân số ít nhất đấy!
Người bên cạnh người nọ thanh âm càng phát ra đắc ý. Nhìn xem bên cạnh người nọ trợn mắt há hốc mồm, tâm lý nhưng lại tự hào không thôi.
Quả thật, truyền thuyết về thần nhân, từ rất nhiều năm trước đã được lưu truyền trên đại lục rồi. Nhưng có thể chính thức nhìn thấy phong thái tuyệt đại của họ, có bao nhiêu chứ? Nhưng còn lần này, những thần nhân trong truyền thuyết kia trước sau tổng cộng đến sáu tốp, cộng chừng trên dưới trăm người, đều tiến vào thành Huyền Mộng. Với tư là lão cư dân của thành Huyền Mộng, hắn tự nhiên cũng vì vậy mà thấy tự hào rồi.
- Cái này, cuối cùng là xảy ra chuyện gì thế? Những thần nhân này, sao lại đều đến thành Huyền Mộng?
Người nọ sau khi sửng sốt nửa ngày trước, lúc mới hồi phục tinh thần lại hỏi.
Người nọ cười hắc hắc, càng đắc ý hơn nói:
- Không biết sao? Hắc hắc, nếu ngươi hỏi những người khác, chỉ sợ bọn họ cũng không biết đâu, xem như ngươi hỏi đúng người rồi đấy. Mấy ngày nữa, chính là ngày vui của Thư gia thành Huyền Mộng. Những thần nhân này, chính là tới để chúc mừng đấy!
- Chúc mừng? Đại hỉ?
Người nọ có chút sửng sốt một chút.
- Hắc hắc, ngươi có biết Thư gia thành Huyền Mộng không?
Tên còn lại cười hắc hắc hỏi.
- Thư gia? Đương nhiên biết rồi! Hành tỉnh Nam Á có người nào mà không biết Thư gia chứ?
Người nọ rất bất mãn nói.
Lời này của hắn ngược lại không giả. Người ở hành tỉnh Nam Á, nào có người nào không biết Thư gia chứ? Cơ hồ tất cả thành thị, đều có sản nghiệp trên danh nghĩa của Thư gia. Trong đó trong mấy tòa thành thị lớn nhất, sản nghiệp Thư gia càng đạt đến trình độ chừng 50 - 60%. Với tư cách là thương nhân hành tẩu Nam Á, nào có đạo lý không biết đến Thư gia chứ?
Người còn lại gật đầu, lúc này mới nói:
- Nghe nói Thư đại tiểu thư của Thư gia sắp phải kết hôn, mà chú rể cũng là thần nhân, những thần nhân trong mấy ngày hôm nay đều là đến Thư gia chúc mừng cả.
- Nhiều thần nhân đến chúc mừng như vậy sao
Người nọ mở to hai mắt nhìn, không thể tưởng tượng nổi nói.
Phải biết rằng thường nhân trong suy nghĩ của những người bình thường này, chính là tồn tại cao cao tại thượng, Thư gia đại tiểu thư kết hôn, lại có thể khiến nhiều thần nhân đến chcus mừng như vậy, quả nhiên khiến người khác sợ hãi.
- Chú rể kia, nhất định là một nhân vật phi thường khó lường!
Người nọ cuối cùng cảm thán nói.
- Cái đó còn phải nói sao? Mỹ nhân như đại tiểu thư Thư gia, ngoại trừ nhân vật lớn như thế, nào còn người nào xứng với nàng nữa?
Người kia dương dương đắc ý, bộ dạng như phảng phất chú rể kia khó lường, hắn cũng rất có mặt mũi vậy.
Người đặt câu hỏi thấy hắn như vậy, nghi ngờ nói:
- Đúng rồi huynh đệ, sao ngươi lại biết rõ như vậy?
- Ta có một anh em bà con, đang là người hầu trong Thư gia. Đoạn thời gian trước khi ra ngoài mua sắm, hắn đã nói cho ta! Không phải ta nói khoác, trong thành Huyền Mộng này, người biết rõ mục địch thực sự những thần nhân này đến đây, quả thật không nhiều đâu!
- Thì ra thân thích của huynh đệ là thuộc hạ của Thư gia? Thất kính thất kính...
- Khống dám, không dám...
Khi Lâm Dịch đi vào thành Huyền Mộng, đúng vào lúc những thần nhân kia vừa đi ngang qua không bao lâu. Mà thần nhân trong miệng những người bình thường kia, tự nhiên cũng không phải thần nhân chính thức gì cả, mà là cường giả tinh vị cảnh. Lâm Dịch cũng không biết dân chúng thành Huyền Mộng hiện giờ đối với việc nhìn thấy cường giả tinh vị cảnh cũng không còn xa lạ gì nữa, vì tránh gây ra oanh động nên hắn vẫn tìm một nơi không có người để đáp xuống.
Nhưng vừa tiến vào cửa thành, đã nghe được lời đồn về thần nhân và Thư gia đã xôn xao khắp toàn thành. Cái này khiến hắn không khỏi có chút trợn mắt há hốc mồm. Lập tức lại bất đắc dĩ cười khổ, hắn tựa hồ đã có chút đánh giá thấp lực lượng của gia gia mình rồi.
Việc này, tự nhiên là do hắn thỉnh cầu gia gia Lâm Thiên Ngạo làm giúp. Khi rời khỏi Cổ Văn, Lâm Dịch đã thỉnh cầu Lâm Thiên Ngạo đến giúp mình làm mối. Tin rằng lấy thân phận Bạch Hổ hệ Đại trưởng lão của Cổ Văn truyền thừa, đứng ra làm mối mà nói, đối với Thư Mộng và Thủy Linh Lung có lẽ cũng không tính là bạc đãi các nàng.
Mà Lâm Dịch cũng không còn cách nào khác, sau khi tách ra với phụ thân, vẫn không cách nào liên lạc được với hắn. Mà thời gian của Lâm Dịch hiện giờ quả thật không nhiều lắm, chỉ có thể do Lâm Thiên Ngạo xử lý thôi.
Mà đây chính là lần đầu tiên Lâm Dịch yêu cầu Lâm Thiên Ngạo làm gì đó, Lâm Thiên Ngạo trong lòng chung quy vẫn có chút cảm giác áy náy với Lâm Dịch nên tự nhiên quyết tâm muốn khiến hắn nở mày nở mặt rồi. Sau khi Lâm Dịch rời khỏi, hắn đã tự mình bay không ngừng nghỉ đến Thư gia rồi. Đi theo bên người, còn có nãi nãi của Lâm Dịch cùng với hơn mười cường giả Đại tinh vị. Sĩnh lễ mang tới tự nhiên cũng không cần phải nhiều lời. Lấy tài lực của Cổ Văn, thứ thần khí, thần khí, vàng bạc vật phẩm trang sức, tinh thạch trân quý...Quả nhiên khiến người trợn mắt há hốc mồm.
Mà Thư gia sau khi biết được Lâm Thiên Ngạo đến, khiếp sợ trong lòng có thể tưởng tượng được. Thư gia trên đại lục quả thật có thể xem như gia tộc khá lớn, nhưng nếu so với Cổ Văn thì tính là gì chứ? Toàn bộ cường giả tinh vị cảnh của Thư gia cộng lại, cũng không nhiều bằng số lượng cường giả đại tinh vị thượng giai của Cổ Văn, càng không cần phải nói đến số lượng cường giả Trung tinh vị và Đại tinh vị kinh khủng dưới Đại tinh vị thượng giai.
Biết được ý đồ đến của đối phương, Thư Nhiên và Thư Bác tự nhiên không có dị nghị gì rồi, hết thảy mặc cho Lâm Thiên Ngạo làm chủ.
Tình cảm giữa Thư Mộng và Lâm Dịch là thế, dù lần này không có Lâm Thiên Ngạo làm mối thì Thư Nhiên cũng biết Thư Mộng cuối cùng vẫn trở thành thể tử của Lâm Dịch thôi. Mà đối với Lâm Dịch, đó lại là ân nhân của Thư gia, bọn hắn gả con thì có gì phải nói chứ? Tự nhiên tất cả đều vui vẻ rồi.
Sau đó, mọi chuyện liền dựa theo phương thức của Lâm Thiên Ngạo mà tiếp tục tiến hành.
Nơi kết hôn lẽ ra nên ở trong Cổ Văn truyền thừa, nhưng cân nhắc đến tính bí mật của Bổn Nguyên chi tháp, cộng thêm cách nói của Lâm Dịch lúc, liền liền quyết định cử hành ở Thư gia.
Cũng may Thư gia gia đại nghiệp lớn, kết hôn ở chỗ này, ngược lại cũng không ủy khuất ai cả. Những cường giả này đều là thế hệ tiêu sái, cái thế tục gọi là phong tục đối với những cường giả này mà nói, quả thật có cũng được mà không có cũng không sao cả, vì vậy liền quyết định như thế.
Kế tiếp, chính là phát thiệp mời rồi.
Lấy thần phận Bạch Hổ hệ Đại trưởng lão phát thiệp mời, người hưởng ứng cũng không cần nhiều lời chứ? Mặc dù nói hành trình Cực Trú Hàn Viên lần trước khiến rất nhiều cường giả Đại tinh vị thượng giai vẫn lạc, những vẫn còn cường giả từ Đại tinh vị thượng giai trở xuống ah. Thiếu gia của Cổ Văn truyền thừa kết hôn? Những cường giả này dù không có chút quan hệ nào với Lâm Dịch, nhưng cũng là không ngại xa vạn dặm đến đây chúc mừng. Cộng thêm việc Lâm Thiên Ngạo đặc biệt cường điệu muốn nở mày nở mặt nên mới có cảnh trí những ngày này không ngừng có thần nhân bay qua.
Đương nhiên, những việc này Lâm Dịch tạm thời vẫn không được rõ, sau một hồi trợn mắt há mồm, Lâm Dịch vẫn có ý định đến Thư gia trước đã rồi nói sau.
Nghĩ đến đây, trên mặt Lâm Dịch không khỏi lộ ra mấy phần mỉm cười. Đoạn đường này đi tới, hắn đã nghĩ thông suốt rất nhiều. Hắn yêu Thư Mộng, cũng yêu Thủy Linh Lung, như vậy mọi chuyện còn lại không có gì quan trọng cả, cỉ cần bọn hắn ở cùng một chỗ, chuyện xảy ra sau này, ai có thể đoán trước được?
Nếu đã là nam nhân mà còn sợ đầu sợ đuôi, dây dưa dài dòng, còn là nam nhân gì nữa?
Nghĩ thông suốt chuyện này, trong lòng Lâm Dịch lúc này toàn bộ đều là mong đợi. Nói thật, Thư Mộng và Thủy Linh Lung đều là tuyệt sắc giai lệ nhân gian hiếm có, có vợ như thế, hắn Lâm Dịch còn suy nghĩ gì nữa.
Lập tức không chút dừng lại, bay thẳng về phía rừng cây nơi của Thư gia ở phía nam.
Thật không ngờ đến, trên đường đi, rõ ràng cũng vô cùng náo nhiệt. Hai bên liên tục có người tiến đến, còn có cả người từ bên trong đi ra. Trên mặt mỗi người đều tràn đầy dáng cười. Thêm hai ngày nữa là đến Bạch Đế khánh rồi, mà hôm nay có ngày vui Thư gia gả nữ nhi, các thương nhân bình thường cho dù có quan hệ sinh ý với Thư gia hay không, đều đến đây chúc mừng cả.
Đây còn không phải là ngay kết hôn chính thức mà đã có nhiều người như vậy rồi. Lâm Dịch có thể tưởng tượng được ngày kết hôn sẽ tấp nập thế nào.
Sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch vẫn quyết định bay qua. Lập tức thân hình mở ra, liền hóa thành một đạo bạch mang bay ra ngoài. Cái này khiến những vẫn đi theo phía sau hắn lập tức trợn mắt há hốc mồm, người chung quanh lập tức nổ tung...Lại là một gã thần nhân.
Lâm Dịch đương nhiên không rãnh để ý đến nghị luận của những người bình thường kia, đi từ không trung, quả nhiên nhanh hơn rất nhiều. Bất quá sau hơn nửa canh giờ, Lâm Dịch đã đi vào căn cứ của Thư gia.
Ở đây mặc dù không náo nhiệt như bên ngoài, nhưng khắp nơi cũng giăng đèn kết hoa, một mảnh vui mừng. Trên đường nha hòa, gia đinh lui tới không dứt. Trên mặt mỗi người đều mang theo thần sắc vui mừng dào dạt, trong tay bưng lễ vật đủ loại kiểu dáng.
Vì phòng ngừa xảy ra bạo động gì đó, Lâm Dịch đang phi hành liền sử dụng Thủy Văn Thuật. Lấy thực lực hiện giờ của hắn, trong khi di động cũng có thể sử dụng Thủy Văn Thuật. Tuy rằng không gian có chút vặn vẹo, cũng không phải hoàn toàn biến mất, nhưng để dấu diếm con mắt của những người bình thường thì không có vấn đề gì cả.
Lâm Dịch cũng không dừng ở không trung, mà trực tiếp đi đến chủ viện của Thư gia.
Sau khi bay thêm một lát, chủ viện liền xuất hiện trong mắt hắn.
Chủ viện so với nơi khác thì trong trẻo nhưng lạnh lùng hơn rất nhiều. Đương nhiên, đây cũng chỉ là so với nơi khác. Nhưng trên thực tế ở trong chủ viện cũng rất náo nhiệt. Trong sân bày rất nhiều bàn, những cái bàn này được sắp xếp rất có quy luật, nhìn qua thì như tùy ý, nhưng trên thực tế lại có cảm giác rất ấm áp.
Lúc này đang có rất nhiều người đang đàm tiếu với nhau ở bên trong. Lâm Dịch đại khái nhìn thoáng qua, những người này đều là cường giả đã ngoài tinh vị cảnh cả.
Lâm Dịch liếc mắt liền thấy được Lâm Thiên Ngạo đã nói chuyện với vài tên cường giả Đại tinh vị. Trên mặt hắn mang theo dáng cười vui vẻ, cởi mở. Lâm Dịch sau khi suy nghĩ một chút liền trực tiếp lộ ra thân hình, hô một tiếng:
- Gia gia.
Lập tức liền đi đến bên người Lâm Thiên Ngạo.
Lâm Thiên Ngạo nhìn lại, đúng là Lâm Dịch, lập tức phá lên cười ha ha, nói:
- Ha ha, chú rể của chúng ta cuối cùng cũng tới rồi. Đọc Truyện Online Tại http://thegioitruyen.com
Lâm Thiên Ngạo đối với Lâm Dịch đột nhiên xuất hiện ở chỗ này không chút nào kinh ngạc cả. Dù sao, hắn cũng rất rõ thực lực của Lâm Dịch. Hơn nữa, hiện giờ cũng không phải là thời cơ để hỏi việc hắn có thu hoạch như thế nào, Lâm Dịch cũng rất ăn ý không lên tiếng.
Nhưng mà, hắn không kinh ngạc, nhưng người bên cạnh hắn lại lộ ra thần sắc kinh hãi. Một gã cường giả Đại tinh vị trung giai xem xét Lâm Dịch, lập tức kinh hãi nói:
- Đại tinh vị thượng giai?
Lời của cường giả này vừa nói ra, tất cả thanh âm chung quanh đều trở nên im lặng. Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn Lâm Dịch. Bọn hắn đã thụ ước mà đến, tự nhiên đối với Lâm Dịch có vài phần hiểu rõ. Lúc này thấy Lâm Dịch lại là cường giả Đại tinh vị thượng giai, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Hắn mới tu hành được bao lâu chứ? Chỉ sợ ngay cả năm mươi năm cũng không có a? Rõ ràng đã là cường giả Đại tinh vị thượng giai? Trong lòng tất cả mọi người đều dâng lên một cỗ hoảng sợ.
Lâm Dịch tự nhiên rõ người chung quanh sao lại sợ hãi than như vậy, nhưng hắn vẫn thần sắc bất động, cười hỏi Lâm Thiên Ngạo nói:
- Gia gia, những điều này đều là bằng hữu ngài vì tôn nhi mà mời đế đển chúc mừng tôn nhi kết hôn sao?
Lâm Thiên Ngạo thấy tôn nhi của mình xuất hiện liền gây ra oanh động, cảm thấy đắc ý, gật đầu nói:
- Đúng vậy, những điều này đều là bằng hữu gia gia mời tới.
Kỳ thật, trong này đủ tư cách để Lâm Thiên Ngạo xưng là bằng hữu, nhiều nhất chỉ có ba bốn người thôi. Cường giả Đại vi trung tinh vị và hạ tinh vị còn lại, nếu so với Lâm Thiên Ngạo thật sự kém quá xa. Cho nên khi Lâm Thiên Ngạo vừa nói như vậy, trong lòng tất cả mọi người đều dâng lên một cổ cảm giác thụ sủng nhược kinh. Lập tức nhao nhao hô:
- Lâm thiếu gia quả nhiên thiên tư kinh người ah! Hôm nay mặc dù không phải ngày đại hôn của Lâm thiếu gia, nhưng tại hạ vẫn cung chúc Lâm thiếu gia và hai vị thiếu phu nhân bạch đầu giai lão, con cháu đầy đàn!
- Ha ha...Đúng vậy a đúng vậy a...
- Lâm thiếu gia, cung chúc ngài và hai vị thiếu phu nhân thật dài thật lâu, đoàn tụ sum vầy.
- Lâm thiếu gia...
Trong lúc nhất thời, tiếng chúc mừng không dứt bên tai.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, Lâm Dịch đã sớm không còn là Lâm Dịch nói vài lời là xấu hổ như trước nữa rồi. Lập tức mỉm cười, vừa chắp tay mở miệng cười nói:
- Cảm ơn chư vị hảo hữu không quả xa xổi vạn dặm đến đây chúc mừng tại hạ, tại hạ có tài đức gì, sao có thể chịu nổi sủng hạnh như vậy? Mời đến không lo chỗ, mong rằng chư vị hảo hữu rộng lòng tha thứ cho.
Thanh âm của hắn không lớn, nhưng lại lấn áp toàn bộ thanh âm chúc mừng trong sân, trong lòng mọi không khỏi đánh giá hắn cao hơn một bậc. Lâm thiếu gia này quả nhiên không phải nhân vật đơn giản! Tất cả mọi người thầm nghĩ trong lòng.
- Gia gia, Mộng nhi và Linh Lung đâu?
Trong khi nói chuyện, Lâm Dịch lại truyền âm cho Lâm Thiên Ngạo hỏi.
Lâm Thiên Ngạo thần sắc không thay đổi, vẫn giữ vẻ mặt tươi cười đáp lại:
- Ha ha, không thể chờ đợi được rồi sao? Yên tâm đi, các nàng đều tốt cả, hôm nay đang nghỉ ngơi ở thiên phòng.
Lời trêu chọc của Lâm Thiên Ngạo khiến Lâm Dịch có chút đỏ mặt, lập tức Lâm Dịch truyền âm nói:
- Gia gia, ở đây giao cho người, con thật sự có chút không quen hoàn cảnh ở đây. Con trước đi xem Thư tộc trưởng và Đại trưởng lão.
Lâm Thiên Ngạo nhẹ gật đầu truyền âm lại:
- Đi đi, bọn hắn đang ở bên trong.
Nghe xong lời này. Lâm Dịch nhẹ gật đầu. Sau đó lại chắp tay trò chuyện với mấy vị cường giả tinh vị cảnh nhiệt tình, quay người đẩy cửa đại sảnh ra, đi vào.
Nhưng ngoài dự kiến của Lâm Dịch chính là, trong đại sảnh rõ ràng cũng có rất nhiều người. Lâm Dịch vừa tiến vào bên trong, tất cả mọi người quay đầu lại nhìn, khi thấy rõ là Lâm Dịch, một thanh âm kinh hỉ lập tức vang lên nói:
- Dịch tử!
Lâm Dịch quay đầu, lập tức kinh hỉ nói:
- Tạp phiến? Tiểu tử ngươi cũng tới?
Chủ nhân của thanh âm kinh hỉ đúng là Tạp phiến. Tạp phiến vừa thấy Lâm Dịch tiến đến, cũng chạy ra chào đón. Vừa nghe Lâm Dịch nói như vậy, Tạp Phiến liền cười mắng:
- Tiểu tử ngươi kết hôn rõ ràng cũng không nói ta một tiếng. Nếu không phải Thư Mộng nói cho ta biết, đến giờ ta cũng không biết được! Nên đánh!
Nói xong, nhẹ nhàng đấm vào ngực Lâm Dịch một quyền.
Lâm Dịch bất đắc dĩ nói:
- Ta làm gì có thời gian chứ...Aizz, những chuyện này nói sau đi.
Nói xong, Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Thư Nhiên và Thư Bác đang ở trên chánh đường, cười cười nhìn mình.
Lâm Dịch tiến nhanh tới vài bước, đi đến trước mặt hai người, nhưng nhất thời lại không biết nên xưng hô thế nào, sau khi do dự trong chốc lát, vẫn kêu lên:
- Tộc trưởng, Đại trưởng lão.
Thư Nhiên gật đầu cười, lập tức nhìn Lâm Dịch từ trên xuống, đột nhiên sắc mặt hơi sững sờ nói:
- Dịch nhi, thực lực của ngươi...
Một tiếng Dịch nhi này gọi thập phần tự nhiên, Lâm Dịch ngược lại cũng không có gì không tự nhiên, thấy biểu lộ của đối phương, Lâm Dịch liền tựu minh bạch đối phương hỏi cái gì. Lâm Dịch cười nói:
- Ba tháng trước, đột nhiên có chỗ đột phá.
Thư Nhiên con mắt sáng ngời, lập tức phá lên cười:
- Ha ha...Tốt, tốt! Ngồi đi.
Lâm Dịch có chút khom người, ngồi xuống.
Người chung quanh cũng không biết bọn hắn đang làm trò gì. Phải biết rằng thực lực hiện giờ của Lâm Dịch là Đại tinh vị thượng giai. Nhưng chung quanh ngoại trừ Thư Nhiên ra, đại bộ phận mọi người đều là Hạ tinh vị và Trung tinh vị, cường giả Đại tinh vị trung giai và Đại tinh vị thượng giai, trong mắt bọn hắn cũng không có gì khác nhau.
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Lâm Dịch lúc này mới quét mắt liếc nhìn người chung quanh, không ngờ lại phát hiện ra một khuôn mặt quen thuộc, lập tức kinh hỉ đứng lên nói:
- Hiệu trưởng? Ngài cũng tới?
Ở bên phía tay trái, Lạp Cổ Kỳ đang ngồi đó. Lạp Cổ Kỳ vẻ mặt tươi cười nhìn Lâm Dịch, thấy đối phương rốt cục phát ra hiện mình, trên mặt Lạp Cổ Kỳ lộ ra vẻ tươi cười, khoa trương nói:
- Ngươi rốt cục nhìn thấy ta rồi sao?
Lâm Dịch có chút xấu hổ đi đến trước người Lạp Cổ Kỳ, hơi khom khom người, xem như hành lễ. Lạp Cổ Kỳ cũng sừng sững bất động, sinh sinh chịu lấy lễ này. Lạp Cổ Kỳ khi Lâm Dịch còn chưa trở thành cường giả tinh vị cảnh đã trợ giúp rất nhiều cho hắn, trong lòng Lâm Dịch rất là tôn kính hắn.
- Ta đại biểu cho gia trưởng của Linh Lung tới.
Không đợi Lâm Dịch đặt câu hỏi, Lạp Cổ Kỳ đã cười mở miệng nói.