Thuận Thiên

Chương 31: Bắt đầu thử nghiệm chế thuốc



Chương 31: Bắt đầu thử nghiệm chế thuốc

Nghe xong câu chuyện của Cao Ái Đình, những người có mặt đều không biết phải nói gì cho đúng. Chê trách đối phương ư? Người ta cũng đ·ã c·hết rồi, cần gì phải nói thêm lời cay đắng. Đồng cảm ư? Rất khó để đồng cảm trong trường hợp này.

Sau một lúc trầm mặc, Trần Minh Quân nhẹ nhàng nói “Chúng tôi sẽ tiết lộ c·ái c·hết của cô với chính quyền địa phương. Để gia đình của cô biết tin, đem cô về an táng đàng hoàng. Bản thân cô cũng không nên cố chấp nữa. Hãy buông tha chấp niệm rồi an nghỉ đi thôi, tránh phải chịu thêm đau khổ không cần thiết”

“Thần tiên, có thể cứu tôi không? Tôi van xin ngài?” Cao Ái Đình vẫn còn ôm hy vọng c·hết đi sống lại, lên tiếng cầu xin Trần Minh Quân.

Trần Minh Quân lắc đầu đáp “Tôi không có khả năng đó. Đừng cố chấp nữa, nếu cô không tự giải thoát, tôi buộc lòng phải ra tay. Nhưng khi tôi ra tay thì cô sẽ không dễ chịu gì đâu”

Nói xong thì hắn lấy Diệt Quỷ Phù cầm trong tay. Khí tức của tấm Diệt Quỷ Phù phát ra làm cho Cao Ái Đình vô cùng khó chịu. Đây là do Diệt Quỷ Phù còn chưa công kích cô, nếu công kích thì chẳng khác nào cô phải trải qua cảm giác bị thiêu c·hết một lần nữa.

Không phải Trần Minh Quân vô tình mà hắn bắt buộc phải làm như vậy. Hắn cũng không đi phán xét đúng sai chuyện tính cách của người ta. Cuộc sống là của riêng mình, ai cũng có quyền chọn cách sống mình thích. Miễn là nó không làm ảnh hưởng tới người khác.

Nhưng khi đ·ã c·hết thì không được phép gây hại cho người vô tội. Nếu hôm nay hắn bỏ qua cho nữ quỷ, cô ta cũng chẳng tồn tại được bao lâu. Tại thời điểm nữ quỷ cảm thấy bản thân sắp biến mất, nếu cô ta sinh ra ý định kéo theo người khác thì há chẳng phải nhân quả này tính lên đầu hắn.

“Tôi không muốn, tôi không muốn, van xin ngài mà thần tiên, xin hãy cứu tôi” Cao Ái Đình vô cùng cố chấp, không chấp nhận được sự thật mình đ·ã c·hết, phải biến mất vĩnh viễn. Cô tiếp tục van xin nài nỉ Trần Minh Quân.

“Nếu cô đã không muốn tự giải thoát, cũng đừng trách tôi không cảnh báo trước” Trần Minh Quân uy nghiêm nói, lời nói dứt tuyệt, không có một chút ý tứ nương tình nào. Nói xong thì hắn từ từ hướng Diệt Quỷ Phù về phía Cao Ái Đình.

Hắn vẫn chưa kích phát tấm phù, nhưng Cao Ái Đình đã có thể cảm nhận được bản thân đang bắt đầu bị thiêu đốt. Cảm giác này tuy chưa quá khủng bố nhưng cô biết sức nóng sẽ ngày càng tăng lên. Nhất thời lòng cô hoảng sợ, liên tục giằng co giữa luyến tiếc và buông bỏ.



Chỉ vài giây sau, sức nóng đã bắt đầu làm cô không thể chịu đựng được nữa. Cho dù không cam lòng tới đâu, cô cũng chỉ có thể buông bỏ, giải thoát.

Tâm vừa động, lòng vừa buông xuôi, bóng dáng nữ quỷ liền từ từ mờ đi rồi biến mất hoàn toàn. Trấn Quỷ Phù không còn cảm nhận được mục tiêu thì ánh sáng thu liễm vào hoa văn rồi rơi xuống sàn nhà.

Lạch cạch, lạch cạch, ..

Tiếng Trấn Quỷ Phù rơi xuống vang vọng lên bên trong phòng khách. Báo hiệu chuyện lần này tới đây là kết thúc. Nhưng Lâm Thu Dung cùng hai người bạn của cô vẫn còn chưa kịp lấy lại tinh thần. Họ vẫn đứng đực người một chỗ từ nãy tới giờ.

Trần Minh Quân bước lên, cúi người nhặt lại Trấn Quỷ Phù. Sau đó nhìn qua ba cô gái mà nói “Chị Dung, sự việc đã xong rồi. Con quỷ kia đã tự giải thoát, biến mất khỏi trời đất này. Từ đây ngôi nhà sẽ không còn những chuyện kỳ lạ phát sinh nữa”

Lúc bấy giờ Lâm Thu Dung mới kịp phản ứng, giọng cô nói chuyện có phần rung rung “Như vậy, như vậy, … có … có phải là … ở sau vườn còn … còn ….”

Trần Minh Quân thấy đối phương nói chuyện không suôn thì trả lời luôn “Đúng vậy, chúng ta hãy tìm người hỗ trợ tìm cái xác của Cao Ái Đình. Đồng thời cũng nên đi báo công an thôi”

Ba cô gái bất ngờ hét lên, giống như ba cái bong bóng chịu áp lực bây giờ mới vỡ ra. Kế tiếp là nhào vào ôm chặt lấy nhau, khiến cho Trần Minh Quân dở khóc dở cười. Cái cảnh này đáng ra phải diễn ra cách đây mấy phút, chứ không phải lúc này mới có.

Tiếng la thảm của ba cô gái thu hút những người hàng xóm tò mò. Họ cũng đi qua tìm hiểu, lúc đầu còn có người hiểu lầm Trần Minh Quân đang làm gì ba cô gái.

Trải qua một phen giải thích mới được bình an vô sự. Hắn cũng không thực sự nói hết sự thật. Chỉ nói bản thân là một nhà ngoại cảm, được Lâm Thu Dung mời về giao tiếp với vong linh trong ngôi nhà này. Hắn cũng đề cập tới việc cái xác bị chôn sau nhà, tất nhiên là do vong linh kia chỉ dẫn mà hắn biết.



Cuối cùng, với sự giúp đỡ của mấy người hàng xóm nhiều chuyện nhưng tốt bụng. Họ cũng t·ìm t·hấy t·hi t·hể cô gái. Công an địa phương cũng nhanh chóng đến khám nghiệm hiện trường, lấy lời khai mọi người. Danh tính của Cao Ái Đình cũng nhanh chóng được công bố.

Với vai trò người phát hiện án mạng, Trần Minh Quân phải vất vả làm việc với công an cả đêm mới được tự do. Sau khi thống nhất thanh toán với Lâm Thu Dung thì hắn cũng lên xe chạy về núi Cấm. Đây có lẽ là lần đầu tiên hắn gián đoạn tu luyện đầu ngày. Rất may mắn là chuyện thu gom sương sớm đã được hắn sớm gọi điện nhờ Dương Trí Thần làm giúp.

Còn ngôi nhà của gia đình Lâm Thu Dung thì tiếp tục bỏ bỏ hoang. Dù chuyện ma quỷ đã được giải quyết, nhưng lại bị phanh phui c·ái c·hết của Cao Ái Đình. Thử hỏi, ai mà dám ở?



Những ngày tiếp theo, Trần Minh Quân chuyên tâm tu hành. Mọi việc khác đã được hắn bàn giao toàn bộ cho người nhà.

Việc thi công nhà xưởng được hoàn thành đúng tiến độ. Gia đình Trần Minh Quân thực hiện sớm lời hứa, trả lương cho toàn bộ nhân công, bao gồm phần bồi thường. Số tiền dược liệu còn nợ cũng đã được trả hết. Trần Minh Quân cũng đã yêu cầu tạm thời không thu mua thêm.

Vài người nhân công siêng năng nhất được giữ lại để tiếp tục lắp đặt một số trang thiết bị cho nhà xưởng. Toàn bộ dược liệu dùng để nấu thuốc cũng đã được phân loại rồi nhóm lại thành từng phần. Mỗi phần như vậy sẽ nấu ra một lô thuốc. Khi đã phân chia xong thì chúng được di chuyển qua nhà xưởng.

Cái xưởng này chia làm 3 phần chính. Trong cùng là kho nguyên liệu. Ở giữa là nơi nấu và ngưng luyện thuốc. Còn ở ngoài cùng dùng để chứa những phần nước thuốc chờ hấp thu năng lượng thiên địa.

Sau khi đã thi công lắp đặt thiết bị hoàn thành. Trần Minh Quân bắt đầu cho giới nghiêm khu nhà xưởng 24/24. Bởi vì hắn chuẩn bị cho vẽ các loại trận văn hỗ trợ chế thuốc. Một khi đã vẽ trận văn xong thì chỉ cho phép người đáng tin bước vào trong.

Hàng rào thép gai được giăng lên bốn phía, bao trọn nhà xưởng vào trong. Lại kết hợp với tường cao 3 mét, chỉ để lại một lối ra vào duy nhất. Hắn làm vậy là vì muốn tránh một số rắc rối không đáng có.



Dương Trí Thần bắt đầu phát huy công dụng thần kỳ của cậu ta. Hàng ngàn loại trận văn đủ thứ thể loại nhanh chóng được vẽ ra và khai linh. Từ kho chứa nguyên liệu, khu nấu thuốc cho tới khu ngưng năng đều tràn ngập trận văn. Bước vào nhà xưởng lúc này sẽ như bước vào một buổi tiệc ánh sáng đầy màu sắc. Nếu có người lạ bước vào đây chắc chắn sẽ choáng ngợp trước sự hoa lệ của nó.

Với năng lực của Dương Trí Thần mà cũng cần phải hơn 3 ngày mới có thể hoàn thành toàn bộ hệ thống trận văn. Số lượng thì đã khó mà đo đếm. Đây cũng không phải tự tay Trần Minh Quân thiết kế. Hắn chỉ nói lên yêu cầu, còn lại thì Dương Thí Trần toàn quyền phụ trách lựa chọn và thiết kế tổ hợp trận văn.

Trần Minh Quân cũng phải dạy thêm rất nhiều loại thiên văn ở lĩnh vực mới cho Dương Trí Thần. Rất may mắn là lĩnh vực này có số lượng thiên văn không quá nhiều. Chúng được gọi là dược văn, chuyên hỗ trợ cho dược sư chế thuốc.

Bất tri bất giác đã 15 ngày trôi qua kể từ khi Trần Minh Quân đi Long Xuyên diệt quỷ trở về.

Ngày hôm nay, hắn sẽ bắt đầu khai lò nấu thuốc. Quá trình chuẩn bị đã kết thúc từ hơn 2 ngày trước. Nhưng cần phải chờ thêm 2 ngày để trận văn bên trong nhà xưởng phát huy tác dụng của nó. Thanh lọc khí tức không sạch sẽ, hấp dẫn khí tức đại cát đến rồi bảo lưu bên trong nhà xưởng.

Nghe từ khai lò nấu thuốc có vẻ quá trịnh trọng. Kỳ thực, quá trình nấu và ngưng luyện thứ nước thuốc này không thể hoàn thành trong thời gian ngắn. Cần trải qua rất nhiều giai đoạn và nhiều ngày mới hoàn thành một lô.

Thời điểm này bên trong xưởng chỉ có một mình hắn. Trần Minh Quân đang thử nghiệm lý thuyết sửa đổi của bản thân. Chưa dám chắc thành công 100% cho nên hắn chưa cần dạy lại cho ai. Thứ hắn cần bây giờ là thanh tĩnh để tập trung.

Trần Minh Quân lấy ra một phần dược liệu. Một phần này bao gồm hơn trăm loại dược liệu khác nhau. Được đóng thành một gói lớn cùng với nhau. Số lượng vừa đủ để có thể xếp vào lò thủy tinh do hắn thiết kế.

Hắn cẩn thận đặt dược liệu vào bên trong một cái lò thủy tinh. Dược liệu được đặt vào theo từng lớp, có quy tắc và thứ tự chứ không loạn xạ. Sau khi đã đặt xong dược liệu, chiếc lò thủy tinh được nâng lên một độ cao nhất định. Nắp lò vẫn mở rộng.

Sau đó, một phần trần nhà được mở ra, ánh sáng Mặt Trời liền chiếu vào bên trong nhà xưởng. Một thấu kính được di chuyển ra để hứng ánh sáng Mặt Trời. Bề mặt thấu kính được vẽ lít nha lít nhít trận văn, đang tỏa sáng lấp lánh.

Ánh sáng Mặt Trời đi qua thấu kính liền biến thành ánh sáng ngũ sắc, được trận văn biến đổi thành một loại năng lượng nhiệt bình hòa. Toàn bộ số năng lượng này phóng thẳng tới chiếc lò thủy tinh khi nãy.

Vừa nhận được năng lượng phóng tới, trận văn bên trong lò thủy tinh cũng bừng sáng lên, hình thành một quang cầu ánh sáng ngũ sắc bao quanh lò thủy tinh. Có thể thấy nhiệt độ bên trong lò thủy tinh liền đạt tới một con số tiêu chuẩn nào đó rồi ổn định gần như ngay lập tức.

Toàn bộ dược liệu bên trong lò thủy tinh bắt đầu được hong khô. Hơi nước từ từ thoát đi một cách vô cùng dịu nhẹ, hoàn toàn không làm ảnh hưởng gì tới dược tính của thuốc. Cũng không làm cháy hoặc biến đổi bản chất vật lý của thuốc.