Thời gian như nước chảy mây trôi. Thoáng một cái lại là 2 tháng sau.
Thời gian này sóng yên biển lặng. Trần Minh Quân chuyên tâm tu hành. Gia đình hắn dựa theo kế hoạch mới của hắn mà tiến hành. Liệu Thương Dịch cũng đã bắt đầu kinh doanh được hơn một tháng. Dĩ nhiên là loại liệu thương dịch bất nhập lưu thôi, không phải là thành phẩm hoặc hoàn mỹ.
Hiệu quả kinh doanh cũng khá tốt. Tuy không gây ra sóng gió ngập trời, nhưng ai sử dụng xong đều vô cùng hài lòng. Người này giới thiệu người kia, người kia lại đi giới thiệu cho người nọ. Hình thành một mạng lưới quảng bá tự nhiên mà thiết thực.
Gia đình hắn rất là an phận, chỉ bán thuốc trong địa phận huyện nhà. Cũng có mở thêm 3 chi nhánh, nhưng chưa làm quá mức rầm rộ và cũng không lấn sang huyện khác.
Số lượng bán ra mỗi ngày tại mỗi chi nhánh cũng bị giới hạn. Tránh tình trạng bị đầu cơ trục lợi. Bởi vì có rất nhiều nhà thuốc đến ngỏ ý muốn lấy hàng số lượng lớn để bán lại nhưng gia đình hắn chưa chấp nhận. Một là vì không muốn quá nổi tiếng, hai là vì sản lượng sản xuất ra không quá nhiều.
Giá thành của thuốc không quá đắt đỏ, nhưng cũng không phải rẻ. Mỗi ống thủy tinh dung tích 15ml có giá trị 500 ngàn đồng. Mỗi chi nhánh chỉ bán 100 ống mỗi ngày. Một người một ngày chỉ được mua tối đa 10 ống. Do vậy mà người mua phải cung cấp giấy tờ cá nhân để đối chiếu.
Như vậy, mỗi ngày gia đình hắn thu vào tổng cộng 200 triệu đồng. Đã không cần phải lo nghĩ về chi phí sinh hoạt. Còn chuyện tài nguyên tu luyện, trước mắt vẫn còn chưa quá cần. Cũng có thể từ từ suy tính, chẳng hạn như tìm cách bán ra một vài giọt Liệu Thương Dịch hoàn mỹ. Tất nhiên là phải bán bằng phương pháp không công khai.
Trần Minh Quân tin tưởng, chỉ cần mấy tay tỷ phú biết đến sự tồn tại của thứ này. Cái giá họ bỏ qua để mua một giọt chắc chắn sẽ không nhỏ. Đồng thời bản thân của họ cũng sẽ không ngu dốt mà đi tuyên truyền ra bên ngoài. Làm như vậy chẳng khác nào la làng cho thiên hạ biết trong nhà tôi có tiên dược bảo mệnh. Ngại mình sống quá lâu hay sao?
…
Trong 2 tháng này, Trần Minh Quân cũng đạt được tiến bộ khá tốt trong việc tu hành. Hắn đang ở giai đoạn khai mạch. Tức là kinh mạch đã mở rộng đủ lớn để lượng chân khí đi vào đủ nhiều theo tiêu chuẩn. Hiện tại, khi hắn vận chuyển chu thiên, cảm giác nóng ấm càng lúc càng nhiều. Chứng tỏ chân khí tích trữ trong kinh mạch đã tăng trưởng không ít.
Một khi chân khí đủ nhiều để lấp đầy toàn bộ hai mạch Nhâm và Đốc. Lúc đó hắn đã đạt tới giai đoạn Thông Mạch. Tức là chân khí tràn ngập và thống suốt trong toàn bộ kinh mạch của Nhâm Mạch và Đốc Mạch.
Con người có kỳ kinh bát mạch cùng với thập nhị chính kinh. Tức là 8 mạch kỳ kinh và 12 mạch chính kinh. Cái gọi là tiểu chu thiên chính là vận dụng Mạch Nhâm và Mạch Đốc thuộc 8 mạch kỳ kinh. Hai mạch này tạo thành một chu kỳ tuần hoàn âm dương cơ bản nhất của thân thể.
Có thể xem Mạch Nhâm và Mạch Đốc là bước đệm quan trọng nhất. Để từ đó chuyển sang các kỳ kinh khác, rồi cuối cùng là chính kinh.
Hiện tại, Trần Minh Quân đã cảm giác chân khí tràn ngập khoảng một phần ba tiểu chu thiên. Tốc độ này cũng được xem là tương đối ổn, không quá nghịch thiên, nhưng cũng không tầm thường.
Được như vậy là nhờ hiệu quả của Vô Cấu Tụ Năng Trận sơ cấp và ngưng khí thủy loại tốt nhất. Cũng không thể không nhắc tới công lao của Liệu Thương Dịch hoàn mỹ. Trần Minh Quân cũng đã uống qua. Toàn bộ da thịt đều đã được tân sinh một lần. Thân thể khỏe mạnh thì tốc độ tu luyện cũng tự nhiên sẽ tăng lên.
Dương Trí Thần cũng đang ở giai đoạn cần đột phá bình cảnh. Người mang Thiên Văn Hồn Thể chỉ cần làm bạn với thiên văn là đã xem như là người tu luyện. Mà người tu luyện thì cũng sẽ gặp phải giới hạn, tức là bình cảnh. Chỉ khi vượt qua được bình cảnh thì mới có thể vẽ được thiên văn tốt hơn.
Những người như Dương Trí Thần được giới tu luyện gọi là Thiên Văn Sư. Họ không được phân chia tu vi mà phân chia theo cấp bậc. Bắt đầu là sơ cấp, rồi tới cấp 1, cấp 2, … cho tới cấp 10. Thiên Văn Sư cấp 10 còn gọi là Đế Thiên Sư. Đế Thiên Sư chính Đại Đế loại khác, có lực lượng không kém gì Đại Đế chân chính.
Ở mỗi cấp bậc lại chia làm sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ. Có thể xem Dương Trí Thần hiện giờ là Thiên Văn Sư sơ cấp sơ kỳ. Cần đột phá đến Thiên Văn Sư sơ cấp trung kỳ.
Dương Trí Thần cần nhất lúc này là cảm ngộ về thiên văn. Chính vì vậy mà Trần Minh Quân cũng không có làm phiền đến cậu ta. Hắn để Dương Trí Thần tùy tâm làm việc để nhanh chóng tìm thấy cảm ngộ đột phá.
Một ngày này, Trần Minh Quân đang tu luyện bằng ngưng khí thủy thì nhận được điện thoại từ Trần Hồng Thắm. Có một người quen cũ đến tìm hắn, Trần Hồng Thắm gọi điện là để hỏi ý của hắn, xem hắn có muốn gặp mặt người ta không? Người đó không phải ai xa lạ mà chính là Lâm Thu Dung.
Trần Minh Quân vốn là muốn từ chối, nhưng nghĩ lại thì thấy không nên. Lâm Thu Dung cũng là một người hiểu chuyện, nếu cô ta tìm hắn thì chắc là có chuyện gì. Cô ta cũng không phải cái người đàn bà khó ưa kia. Hắn cũng không nên làm mặt lạnh.
…
Không bao lâu sau, hắn đã về tới nhà. Trước sân có thêm một chiếc xe ô tô con, chính là chiếc xe quen thuộc của Lâm Thu Dung. Trần Minh Quân không suy nghĩ nhiều mà trực tiếp đi vào nhà.
Lúc này, Lâm Thu Dung đang ngồi nói chuyện cùng với Trần Hồng Thắm. Khi Trần Minh Quân bước vào thì Trần Hồng Thắm rời đi. Để lại phòng khách cho Trần Minh Quân và Lâm Thu Dung.
“Anh Minh Quân, xin chào anh. Không biết em có làm phiền gì anh không?” Lâm Thu Dung đứng lên nói mấy lời khách sáo với Trần Minh Quân. Nét mặt của cô lộ rõ vẻ mất tự nhiên và ngại ngùng. Chắc là vì chuyện lần trước làm cô thấy xấu hổ khi đối diện với hắn.
Trần Minh Quân cũng nhìn ra được điều đó, hắn hơi suy nghĩ rồi mỉm cười cất tiếng nói “Dành chút thời gian để gặp mặt người đẹp như em thì có gì mà phiền chứ”. Trong câu nói này hắn lại có chút ý tứ đùa, cứ như nói chuyện với người rất thân. Làm cho Lâm Thu Dung giảm bớt cảm giác mất tự nhiên. Đồng thời hắn còn theo ý của cô mà đổi cách xưng hô.
Thật ra do hắn còn là một sinh viên. Nếu hắn đã đi làm, thì chuyện gặp phụ nữ ngang tuổi hoặc lớn hơn không nhiều thì nên gọi là em. Đây không phải ý nói đối phương nhỏ hơn mình. Đây đơn giản là giới tính xưng hô mà thôi. Đồng thời phụ nữ cũng không thích người không quá nhỏ hơn mình kêu bằng chị. Làm như vậy chẳng khác nào bạn nói cô ấy nhìn khá lớn tuổi, quá bất lịch sự.
Lâm Thu Dung cảm giác rất là nhẹ nhõm, cô cũng biết ý tứ của Trần Minh Quân. Nhất thời trong lòng không khỏi càng thêm kính nể chàng trai này. Cô mỉm cười đáp lại “Cảm ơn anh đã rộng lượng”
Trần Minh Quân đến ngồi ở chỗ đối diện với Lâm Thu Dung rồi hỏi thăm “Không biết lần này em tới tìm anh là có chuyện gì? Anh xin nói trước, nếu là chuyện em trai của em thì em không cần nói đâu.”
Lầm Thu Dung nghe như vậy thì mỉm cười rồi lắc đầu nói “Anh hiểu lầm rồi, em đến đây là với tư cách cá nhân em. Cũng có một phần đại diện cho ba em. Nhưng không phải vì chuyện của em trai em. Nói ngắn gọn thì em đến đây để xin lỗi anh và mời anh đến một chỗ rất là thú vị với anh”
Trần Minh Quân tò mò hỏi “Sao em có thể chắc là chỗ kia sẽ làm anh thấy thú vị?”
“Bởi vì chỗ đó thường hay xuất hiện những món đồ rất là thần kỳ. Đôi lúc còn xuất hiện những vấn đề trong lĩnh vực thần bí của anh nữa” Lầm Thu Dung tự tin nói.
“Ồ! Lĩnh vực thần bí của anh sao? Nói cụ thể một chút đi nào”
“Nơi em muốn dẫn anh đi là một cuộc đấu giá bí mật. Chỉ có tỷ phú mới có thể tham gia. Lý do nó bí mật là vì hàng hóa giao dịch ở đó trên cơ bản là b·ất h·ợp p·háp. Đồng thời người tham gia đều sẽ không biết danh tính của nhau. Còn về vật phẩm đấu giá, có thể nói thứ gì cũng có thể xuất hiện. Từ bảo vật quốc gia cho tới bảo tàng bị đào trộm, cũng không thiếu những thứ đá kỳ lạ được đào lên từ lòng đất. Còn nhớ vào kỳ đấu giá lần trước, có xuất hiện một viên Dạ Minh Châu. Đó chân chính là Dạ Minh Châu, không phải mấy thứ đá bình thường hay thấy trên mạng đâu.”
Thông qua giới thiệu của Lâm Thu Dung, Trần Minh Quân đã có thể hiểu đại khái. Nói chính xác hơn thì buổi đấu giá chính là một hoạt động của t·hế g·iới n·gầm. Do một tổ chức tên là Bất Giới Hội làm chủ. Tổ chức này không có quốc gia, hoạt động trên toàn bộ thế giới.
Họ thường xuyên tổ chức những buổi đấu giá bí mật như thế này. Nơi tổ chức cũng là ngẫu nhiên và bí mật. Danh tính người tham gia sẽ được bảo mật tuyệt đối. Đồng thời giao dịch diễn ra trong buổi đấu giá cũng được bảo đảm an toàn tuyệt đối, không sợ vấn đề bị lừa gạt.
Chỉ có những người có gia tài bạc tỷ mới có tư cách tham gia. Đồng thời còn có một quy tắc khác. Khi tổ chức ở quốc gia nào thì cũng chỉ có người của quốc gia đó được tham gia.
Gia đình của Lâm Thu Dung cũng sở hữu một vé. Hay nói chính xác hơn là Lâm Đại Cường sở hữu một vé. Bởi vì chuyện lần trước, ông tặng lại vé tham gia này cho Trần Minh Quân với mục đích xin lỗi. Bởi vì ông biết, trong những buổi đấu giá loại này trước đó, thường xuyên xuất hiện những vật phẩm thần bí. Ông nghĩ là Trần Minh Quân có thể có hứng thú, vì thần bí chính là lĩnh vực của hắn.
Không sai, Trần Minh Quân rất hứng thú. Hắn đang không biết tìm cách gì để bán thử một vài giọt Liệu Thương DỊch cho mấy tay tỷ phú. Lâm Thu Dung tìm tới hắn lúc này chẳng khác nào đang buồn ngủ thì gặp chiếu manh. Hắn vô cùng cảm kích.