Thuận Thiên

Chương 40: Tôn Thất Minh Tuyết



Chương 40: Tôn Thất Minh Tuyết

Thường nói “trăm nghe không bằng một thấy”. Nghe kể thì nhiều, ông hàng xóm cũng chắc như đinh đóng cột mình đều nói sự thật. Nhưng mà định kiến mấy chục năm nhất thời làm sao vợ chồng Tôn Thất Thành Công có thể phá bỏ cho được.

Một khi chấp nhận chuyện này là thật thì có khác nào niềm tin cả một đời đều bị sụp đổ. Nhưng mà, ông bà có không muốn tin cũng không được. Khi cô gái nhân vật chính trong câu chuyện xuất hiện. Mọi lời nói đều trở nên vô nghĩa.

Đẹp, thật sự quá là đẹp. Làm sao có thể dưỡng được một làn da đẹp như vậy cơ chứ?

Đó là tiếng lòng của tất cả mọi người. Nhất là Huỳnh Mẫn Viên, Tôn Thất Ỷ Lan và vợ của Huỳnh Minh Phương. Họ cũng là phụ nữ, cho nên càng thêm ao ước.



Chuyện đã đến nước này, vợ chồng Tôn Thất Thành Công cũng không thể kiên quyết giữ quan điểm được nữa. Họ tạm biệt người hàng xóm cũ rồi lái xe dọc theo quốc lộ 91 đi về hướng ngã ba Tri Tôn - Châu Đốc - Long Xuyên thuộc tỉnh An Giang.

Trong lòng họ rất là nôn nóng, muốn tự bản thân kiểm chứng. Nếu chuyện này là thật, không những có thể giúp Tôn Thất Ỷ Lan khôi phục mà còn là một mối làm ăn cực lớn chưa được khai thác tốt.

Khoảng 2 tiếng đồng hồ sau, chiếc xe đã tiến vào địa phận xã An Hảo, huyện Tịnh Biên, tỉnh An Giang.

Huỳnh Minh Phương căn cứ theo lời kể của người hàng xóm cũ để tìm kiếm nhà thuốc đông y Minh Yến. Rất nhanh thì chiếc xe cũng dừng lại. Bên kia đường họ đã nhìn thấy một nhà thuốc khá nhỏ, đang đóng cửa. Trên bảng hiệu có 6 chữ “Nhà thuốc đông y Minh Yến” bên dưới còn kèm theo dòng “Chi nhánh số 2”.

Tôn Thất Thành Công bước xuống xe, tìm một người ở gần đó hỏi thăm tin tức. Sau khi xác nhận đúng là chỗ này, chiếc xe bắt đầu tiếp tục lăn bánh. Họ cần tìm một chỗ nghỉ qua đêm để sáng sớm quay lại.



Hơn nữa, một số chính sách của nhà thuốc đã thay đổi. Một người trong một tháng chỉ được mua một lần. Đối chiếu bằng giấy tờ cá nhân. Đây là sự thay đổi sau khi nhà thuốc nhận thấy có quá nhiều người lợi dụng cơ hội mua thuốc để đầu cơ trục lợi. Gây khó khăn cho người có nhu cầu thực sự.



Sáng sớm hôm sau, chiếc xe quay lại thì cả nhà Tôn Thất Thành Công không khỏi té ngửa. Bởi vì lúc này đã có một hàng người dài đang xếp hàng. Nhìn sơ qua cũng phải hơn 100 người.

Lúc dừng xe hỏi thăm ngày hôm qua, họ có nghe nói nhà thuốc đã hạn chế những người đầu nậu. Mỗi người chỉ được mua một lần trong một tháng. Vậy mà vẫn có nhiều người xếp hàng như vậy. Chắc chắn số người muốn xếp hàng vẫn còn nhiều. Nhưng vì khi thấy bản thân đến chậm nên đã bỏ đi.

Hôm nay, nhà thuốc Minh Yến lại có thêm một thay đổi. Mỗi người một lần mua chỉ được tối đa 2 ống thuốc. Chính vì thông báo thay đổi này mà số lượng người xếp hàng mới tăng lên cả trăm người. Thường ngày chỉ cần có hơn 20 người xếp hàng thì không còn ai nối dài hàng ngũ nữa.

Tôn Thất Thành Công cũng không muốn phải đợi thêm một ngày nữa. Ông đứng ở đó chờ đợi người mua thuốc đi ra thì hỏi mua lại với giá cao.

Những người này đa số đều là có nhu cầu thực sự. Có người cần gấp nhưng cũng có người thì không. Khi biết Tôn Thất Thành Công ra giá 2 triệu cho mỗi ống thuốc sang tay thì hơn phân nửa người đều bán lại. Nhà thuốc Minh Yến cũng không có can thiệp vào chuyện này. Người ta muốn tốn tiền đó là chuyện của người ta, có liên quan gì đến mình cơ chứ?

Cuối cùng, Tôn Thất Thành Công thu mua được tổng cộng 30 ống thuốc. Tiêu tốn tổng cộng 60 triệu đồng. Đó cũng không phải số tiền nhỏ đối với ông. Nhưng nếu thuốc thực sự hiệu quả như đã được nghe thì cái giá này cũng không có đắc chút nào, thậm chí còn quá hời nữa là đằng khác.



Trở lại thời điểm Lâm Thu Dung vừa rời khỏi nhà Trần Minh Quân. Tức là khoảng 7 ngày sau khi cả nhà Tôn Thất Thành Công mua được 30 ống thuốc Liệu Thương Dịch.



Trong một quán cà phê trên địa bàn quận Ô Môn, thành phố Cần Thơ”

“Ỷ Lan, những gì em nói là thật sao? Thứ thuốc này quả thật thần kỳ như vậy sao? Em bình phục cũng là nhờ uống thứ này?”

Một cô gái khoảng 27 - 28 tuổi ngồi đối diện với Tôn Thất Ỷ Lan. Cô đang quan sát một ống Liệu Thương Dịch vừa không dám tin mà hỏi Tôn Thất Ỷ Lan. Đây là chị của Tôn Thất Ỷ Lan, tên là Tôn Thất Minh Tuyết.

“Chị 2 à, chị cũng nhìn thấy bộ dáng của em một tuần trước rồi. Chị nhìn em bây giờ xem. Thấy có giống như cái người thương tích khắp người một tuần trước không? Theo chị thì thứ gì mà chị biết có thể có tác dụng chữa thương thần kỳ như vậy?”

Tôn Thất Minh Tuyết đã tin tưởng rồi. Chỉ là chuyện này đã phá vỡ nhận thức của cô. Cho nên nhất thời nữa khắc khó mà chấp nhận mà thôi. Trong lòng của cô đang vô cùng hồi hộp. Với một thứ thuốc thần kỳ như thế này, nếu cô có thể ký được hợp đồng độc quyền kinh doanh với người chế thuốc. Vị trí của cô trong công ty chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió. Có thể nhờ vậy mà cuộc sống của cô cũng sẽ dễ chịu hơn.

Hơn nữa, người có thể tạo ra được thứ thuốc thần kỳ như thế này thì trình độ y thuật và dược thuật chắc chắn là vô cùng cao siêu. Có thể bệnh tình của chồng cô sẽ có một cơ hội được chữa khỏi.

Tôn Thất Minh Tuyết nhất thời lầm vào trầm tư. Bàn tay thì nắm chặt ống thuốc, ánh mắt xa xăm không có tiêu cự.

Dường như Tôn Thất Ỷ Lan cũng hiểu người chị mình đang nghĩ cái gì. Cô vội vàng nói

“Chị 2, nếu chị muốn chiếm quyền chủ động thì phải hành động nhanh lên. Ba mẹ cũng đã lên kế hoạch rồi, một tuần nữa họ sẽ đem chuyện này nói ra trong buổi họp hàng tháng của công ty. Bản thân em hiểu rất rõ những người lãnh đạo trong công ty của ba mẹ. Một khi họ biết chuyện này, chắc chắn sẽ gạt ba mẹ sang một bên và chiếm toàn bộ lợi ích. ”

Tôn Thất Minh Tuyết nghe như vậy thì tỉnh táo lại, thu hồi những suy nghĩ miên man. Cô mỉm cười nhìn em gái của mình một cách đầy yêu thương mà nói



“Ỷ Lan à, cảm ơn em đã luôn ủng hộ chị. Cơ hội lần này chị sẽ cố gắng bắt lấy. Như vậy thì ống thuốc này tạm thời chị giữ lấy nhé”

Tôn Thất Ỷ Lan nửa đùa nửa thật nói “Chị cũng phải phân biệt rõ, đây là em thương chị chứ không phải thương người chồng vô lương tâm của chị đó nhé.”

Tôn Thất Minh Tuyết nghe như vậy thì trong lòng chỉ có thể cười khổ. Nhưng cô không có trách em gái mình, cô chỉ cảm thấy một cảm giác xót xa dâng lên trong lòng. Bản thân cô cũng không hiểu tại sao mình không thể rời bỏ được chồng, cho dù người đàn ông đó mang lại cho cô biết bao nhiêu đau thương và cực khổ.

Cảm thấy bản thân dường như đã làm tổn thương chị mình. Tôn Thất Ỷ Lan trùng lòng xuống, rồi dịu dàng xin lỗi “Xin lỗi chị 2, em không nên nói như vậy. Mà lần này em đem theo cho chị 3 ống thuốc, toàn bộ giao hết cho chị. Chị cố gắng lên nhé.”

“Em gái ngốc, em đâu có lỗi gì. Chỉ tại số chị khổ nên chị chấp nhận thôi” Tôn Thất Minh Tuyết sờ lên gò má trắng trẻo mềm mại của em gái mình rồi yêu thương nói.

RENG RENG RENG

Tiếng chuông điện thoại vang lên làm Tôn Thất Ỷ Lan giật mình. Khi nhìn thấy tên người gọi trên màn hình điện thoại thì như mèo bị dẫm phải đuôi.

“Thôi c·hết rồi, mẹ gọi điện tìm em. Chị 2, giờ em phải về đây, tránh làm mẹ nghi ngờ. Chị không được thất bại trong vụ này đó nhé.” Nói rồi cô nhanh chóng rời khỏi quán cà phê, lên xe máy phóng đi về nhà.

Ngồi nhìn cô em gái nhỏ chạy xe đi xa. Tôn Thất Minh Tuyết bắt đầu suy nghĩ những việc cần làm. Cô làm việc cho công ty cổ phần Dược Thiên Hoa, là một nhân viên điều tra dược phẩm trên thị trường. Vừa để điều tra nắm thông tin dược phẩm của đối thủ vừa tìm kiếm những dược phẩm chất lượng tốt trên thị trường.

Nếu phát hiện dược phẩm tốt xuất ra từ những đơn vị nhỏ lẻ thì có thể đề xuất lên công ty để ký hợp đồng hợp tác khai thác. Còn hợp tác sâu cạn ra sao là tùy vào đàm phán với đối phương. Có thể là độc quyền kinh doanh, cũng có thể là hợp tác sản xuất và kinh doanh. Nhưng mục tiêu tốt nhất vẫn là mua lại phương pháp điều chế, nếu không mua được thì mua quyền sản xuất cũng là một lựa chọn tốt.

Tôn Thất Minh Tuyết cũng không lề mề, lập tức đưa ra quyết định và hành động ngay. Cô cầm điện thoại lên gọi điện báo cho người giúp việc là mình sẽ đi xa vài ngày. Bởi vì chồng của cô không thể tự chăm sóc bản thân, nên phải thuê người giúp việc chăm sóc. Thu nhập của cô cũng không quá cao, chỉ đủ lo tiền thuốc men cho chồng, trả tiền thuê người và duy trì cuộc sống.

Cô rời khỏi quán cà phê rồi lên xe máy chạy đến khu vực núi Cấm. Mục đích là thu thập thông tin từ những người đã từng dùng qua Liệu Thương Dịch. Đồng thời cũng điều tra sơ bộ những tin tức liên quan tới nhà thuốc đông y Minh Yến. Bởi vì muốn đưa lên đề nghị với công ty thì phải có đầy đủ thông tin điều tra thị trường như vậy.