Đồi Tức Dụp nằm ở sườn tây nam của núi Cô Tô, tỉnh An Giang. Cách không quá xa núi Cấm. Không mất quá nhiều thời gian thì chiếc ô tô đã đến địa điểm này.
Đoàn người Trần Minh Quân xuống xe, đi thẳng vào khu vực có dịch vụ bắn súng đạn thật. Trần Minh Quân và Dương Trí Thần đứng chờ, còn Lâm Thu Dung thì vào trong nói chuyện.
Một lúc sau, Lâm Thu Dung ngoắc tay ra hiệu cho hai người Trần Minh Quân tiến vào khu thủ tục.
Trần Minh Quân và Dương Trí Thần được một chiến sĩ dẫn đi sâu vào bên trong. Liên tục vòng trái ngã phải, một lúc sau thì dừng lại trước một căn phòng bê tông kiên cố, kể cả phần nóc cũng được đổ bê tông.
Người chiến sĩ kia lấy chìa khóa mở cửa căn phòng. Đó là một cảnh cửa bằng thép dày và kín. Cánh cửa mở ra, Trần Minh Quân và Dương Trí Thần bước vào. Cánh cửa lại được đóng lại và khóa chặt.
Dưới chân cánh cửa có một cái khe nhỏ hình chữ nhật, dài khoảng 3 tấc, rộng 1 tấc. Cái khe này cũng có thể đóng mở, được điều khiển từ bên ngoài.
Sau khi 2 người Trần Minh Quân đã vào trong. Người chiến sĩ kia khiên đến vài cái bao đất chắn xung quanh cái khe. Làm xong chuẩn bị và đã đảm bảo an toàn thì người chiến sĩ kia rút đi.
Không bao lâu sau thì lại có 2 người chiến sĩ khác đến. Một người mang theo một khẩu súng AK, người còn lại theo mang theo đạn.
Họ mở thanh chắn cái khe ra, rồi đặt khẩu súng AK vào vị trí mà người bên trong có thể lấy được. Sau đó ra hiệu cho Trần Minh Quân có thể lấy súng.
Khi súng đã được Trần Minh Quân mang vào bên trong thì hộp đạn mới được đặt xuống. Trần Minh Quân lại tiếp tục lấy hộp đạn. Hắn vừa kéo hộp đạn vào trong thì cái khe cũng được đóng kín ngay lập tức.
Một chiến sĩ thông báo cho Trần Minh Quân biết “Thời gian là 3 tiếng đồng hồ. Khi hết giờ phải giao lại v·ũ k·hí ngay lập tức. Bắt đầu tính giờ từ lúc này.”
…
Trần Minh Quân đã học quân sự tại trường đại học, cũng đã thực hành bắn đạn thật qua. Cho nên việc sử dụng cũng không có khó khăn gì. Nhưng Dương Trí Thần thì hoàn toàn mù tịt.
Trần Minh Quân cũng tranh thủ giảng dạy cơ bản cho Dương Trí Thần. Bởi vì trong lần thử nghiệm này, hắn cần Dương Trí Thần vẽ thiên văn cùng với ra tay bắn hắn.
Thời gian chỉ có 3 tiếng, nhưng đã tiêu hao hơn 30 phút để Dương Trí Thần hoàn toàn nắm vững việc s·ử d·ụng s·úng AK. Trong quá trình này, cũng có vài phát súng được bắn vào tường bia, vừa học vừa thực hành, vô cùng hiệu quả.
Không còn cách nào khác, ở bên ngoài làm gì có súng để mà dạy. Dương Trí Thần cũng đâu có được học qua quân sự. Trong các lần tuyển nghĩa vụ quân sự cũng bị loại bỏ, lý do là vì đầu óc của cậu ta được xác định là thiểu năng.
Đã chuẩn bị đầy đủ, Trần Minh Quân bắt đầu tiến hành thử nghiệm. Lần này đến đây, hắn đã mang theo không ít Liệu Thương Dịch hoàn mỹ. Đây là để phòng hờ khả năng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Đầu tiền, hắn muốn xác định khả năng phòng thủ của Hộ Thân Phù bình thường. Chính là thứ hắn đang mang trên người. Trần Minh Quân đưa cánh tay ra, khi đã chuẩn bị tốt tâm lý thì ra hiệu cho Dương Trí Thần.
Dương Trí Thần rất bình tĩnh, cậu ta biết nhiệm vụ của mình rất quan trọng, cũng rất là cần sự tập trung. Thấy Trần Minh Quân ra hiệu thì hướng miệng súng đến cánh tay của Trần Minh Quân mà bóp cò.
Phát đạn được bắn ra, tiếng súng vang lên đi kèm với âm thanh như có kim loại v·a c·hạm mạnh, cuối cùng là tiếng viên đạn đập vào tường. Tia lửa bắn ra dữ dội tại vị trí viên đạn va vào màn sáng của hộ thân phù.
Đau đớn truyền tới làm cho Trần Minh Quân cắn chặt hàm răng lại.
Hắn sớm đã chuẩn bị trước, nên không có phát ra âm thanh. Mặc dù trên cánh tay đang có một cái lổ máu. Viên đạn dù đã bị chặn nhưng vẫn xuyên qua màn sáng bảo vệ, lại tiếp tục xuyên qua cánh tay của hắn rồi dừng lại khi đập vào tường bia ở phía sau.
Một giọt Liệu Thương Dịch được Trần Minh Quân lấy ra và uống vào. Lỗ máu trên cánh tay liền sáng lên rồi nhanh chóng khép lại. Vài giây sau thì đã hoàn hảo như mới. Nếu không có những v·ết m·áu thì sẽ không biết chỗ đó từng b·ị b·ắn thủng.
Trần Minh Quân kết luận “Quả nhiên đúng như dự đoán. Hộ thân phù bình thường không đủ mạnh để có thể cản lại sức công phá của súng đạn. Chỉ có thể phòng và hạn chế sức tàn phá của những tác động không quá lớn mà thôi.”
Từ bên trong ký ức kia, Trần Minh Quân không nhìn thấy người thường chế tạo ra mấy thứ v·ũ k·hí nóng uy lực lớn kiểu này. Bởi vì văn minh của họ lấy người tu luyện làm chủ đạo. Mọi sự phát triển và nghiên cứu chỉ tập trung vào phục vụ người tu luyện. Từ đó dẫn tới kết quả là v·ũ k·hí cho người phàm đa số là v·ũ k·hí lạnh.
Đứng trước sự t·ấn c·ông của v·ũ k·hí lạnh thì hộ thân phù sơ cấp hoàn toàn đủ dùng, không có vấn đề gì cả. Nhưng trên Trái Đất tồn tại v·ũ k·hí nóng, còn có những loại v·ũ k·hí siêu nóng, siêu khủng.
Trần Minh Quân hơi so sánh một chút, sau đó đưa ra thêm một kết luận. Chỉ cần không phải là thượng cấp linh sĩ thì súng đạn bình thường đều có thể bất ngờ tiêu diệt. Trừ phi đối phương có chuẩn bị trước, ví dụ như hộ thân phù hoặc những vật phòng thủ mạnh mẽ khác.
Còn dùng tới v·ũ k·hí hạng nặng như pháo kích, xe tăng, bom cở lỡn, … hắn phán đoán Vương Giả cũng chỉ có thể miễn cưỡng cản lại được. Phải là tôn giả thì mới có thể nhẹ nhàng chống lại. Nhưng nếu tôn giả đối mặt với bom nguyên tử thì cũng phải bỏ chạy. Nếu không thể chạy thì cầm chắc c·ái c·hết, nguyên thần cũng sẽ b·ị đ·ánh cho tan biến bởi sóng xung kích của v·ụ n·ổ.
Nói một cách khác, tuy con người trên Trái Đất nhỏ yếu về mặt thực lực cá nhân, nhưng lại có thể chế tạo ra những đại sát khí đến tôn giả cũng phải tránh lui.
Thu hồi lại những suy nghĩ miên man và ước đoán của bản thân. Trần Minh Quân tiếp tục tiến hành thí nghiệm. Hắn nhờ Dương Trí Thần vẽ mới một tấm hộ thân phù khác.
Dương Trí Thần đã đột phá, thiên văn do hắn vẽ ra và khai linh cũng sẽ tăng mạnh về chất. Tuy cũng là thiên văn sơ cấp, nhưng chất lượng và sức mạnh đã hơn rất nhiều lúc trước. Rất nhanh thì một tấm hộ thân phù bản nâng cấp đã ra đời.
Chẳng những số lượng thiên văn nhiều hơn mà còn có thần hơn. Nhìn vào sẽ làm người ta sinh ra ảo giác những đường nét này là vật sống.
Trần Minh Quân cầm lấy tấm hộ thân phù mới, đưa lên trán mình để nhận chủ. Sau đó bỏ tấm hộ thân phù cũ ra khỏi người. Hắn muốn biết chính xác uy lực phòng ngự của tấm hộ thân phù mới. Nếu đeo cùng lúc nhiều tấm hộ thân phù thì chúng sẽ cộng minh lại, tạo ra sức mạnh tổng của cả hai.
“Đoàng!”
Lại một tiếng súng vang lên. Lần này thì có hơi khác, không còn có tiếng kim loại v·a c·hạm, cũng không có tia lửa bắn ra. Một viên đạn đang vô cùng chậm chạp di chuyển, cố gắng xuyên qua màn ánh sáng bảo vệ. Có thể thấy rõ tốc độ của nó chậm dần rồi dừng lại và rơi xuống.
“Thành công rồi!” Dương Trí Thần hô lên
Trần Minh Quân cũng thở phào một hơi. Như vậy thì tấm hộ thân phù bản nâng cấp này đã có thể chặn được súng AK. Đối với nhiều loại súng đạn khác chắc cũng sẽ có hiệu quả. Nhưng súng bắn tỉa thì uy lực chắc chắn sẽ lớn hơn nhiều. Nhưng hắn có thể dùng lượng bù chất.
Trần Minh Quân cũng không có dừng buổi thí nghiệm. Hắn yêu cầu Dương Trí Thần tiếp tục bắn. Hắn cần biết giới hạn tiêu hao của hộ thân phù.
“Đoàng”
“Đoàng”
“Đoàng”
Tiếng súng vang lên liên tục, cách nhau khoảng vài giây. Toàn bộ đạn bay ra đều bị màn sáng hấp thu động lực rồi di chuyển chậm dần và rơi xuống.
Cho thấy tấm hộ thân phù này có cách phòng thủ hơi khác so với tấm hộ thân phù cũ. Cách phòng thủ của hộ thân phù cũ chính là cứng đối cứng. Còn hộ thân phù loại mới tạo ra một khu vực đông đặc và mềm dẻo. Khu vực này có tác dụng hấp thu động lực, làm suy yếu động lực của vật t·ấn c·ông dần dần.
“Đoàng … Bụp”
Cho tới tiếng súng thứ 15 vang lên thì cánh tay Trần Minh Quân tiếp tục thủng một lỗ. Viên đạn bắn xuyên qua rồi dừng lại khi va vào tường bia.
Trần Minh Quân lại uống thêm một giọt liệu thương dịch. Trong lòng bắt đầu nhớ kỹ giới hạn này.
Buổi thí nghiệm cũng chưa kết thúc. Sau khi v·ết t·hương đã lành, Trần Minh Quân lại đeo lên một tấm hộ thân phù cùng loại với tấm vừa rồi. Sau đó yêu cầu Dương Trí Thần chuyển sang chế độ liên thanh mà bắn.
“Tạch, Tạch, Tạch ….”
Tiếng súng AK bắn liên thanh vang lên, chưa đến 3 giây sau thì màn sáng phòng hộ đã thất thủ. Cánh tay Trần Minh Quân b·ị b·ắn be bét. Đau đớn làm cho gương mặt hắn vặn vẹo, mồ hôi chảy ra ướt cả áo.
Mặc dù Dương Trí Thần buông cò súng ngay khi nhìn thấy đạn bắn xuyên qua. Nhưng vẫn không thể hạn chế được số đạn bắn ra.
Rõ ràng bị t·ấn c·ông liên thanh thì lực sát thương mạnh hơn rất nhiều. Tiêu hao của hộ thân phù cũng nhanh hơn.
Lại một giọt liệu thương dịch được uống vào, cánh tay lại khôi phục như cũ.
Sau đó, Dương Trí Thần vẽ liên tiếp rất nhiều hộ thân phù. Quá trình thử nghiệm vẫn tiếp tục. Hắn thử trường hợp này cho tới trường hợp kia. Tận khả năng suy xét mọi phương diện. Nhầm tìm ra một phương án an toàn tuyệt đối.
Cuối cùng, khi Trần Minh Quân đồng thời mang trên người 10 tấm hộ thân phù loại mới thì mới có được một kết quả tạm xem là hài lòng.
Bởi vì Dương Trí Thần đã bắn liên thanh tới hết số đạn còn lại nhưng vẫn không thể xuyên được màn sáng. Hơn nữa, các viên đạn cũng không có dấu hiệu đi được xa hơn vào trong. Sức phòng thủ vô cùng mạnh mẽ, có thể liên tục duy trì thời gian khá dài.
Trần Minh Quân quyết định, để cho an toàn, hắn sẽ trang bị 20 tấm hộ thân phù loại mới. Cũng không cần phải đeo lỉnh kỉnh ở trên người. Chỉ cần may một bộ quần áo đặc biệt, rồi đính kèm 20 tấm hộ thân phù vào mặt trong của quần áo.