Nên biết, với tốc độ tu luyện hiện tại, cần ít nhất 6 tháng thì Trần Minh Quân mới có thể lấp đầy chân khí trong toàn bộ mạch Nhâm và mạch Đốc. Chân khí tràn ngập hai mạch này cũng đồng nghĩa với việc hắn bước vào giai đoạn Thông Mạch.
Cái gọi là Thông Mạch chính là chân khí một lần thông suốt toàn bộ kinh mạch của tiểu chu thiên, vô cùng dễ hiểu.
Trần Minh Quân ghi nhớ thứ tự của sản phẩm này. Rồi tiếp tục lật xem những trang tiếp theo. Biết đâu lại có thể tìm được một vài thứ hữu ích khác.
Quả nhiên, khi xem tới sản phẩm có thứ tự 217, hắn lại tìm thấy một vật hữu dụng
[Một bộ đá ngũ hành đầy đủ] [Phân loại cấp S] [Số lượng 1 bộ 5 viên]
Đây là một bộ đá ngũ hành đầy đủ, là đá ngũ hành chân chính. Có những đặc tính rõ ràng của đá ngũ hành. Đã được thầy pháp kiểm định qua. Dùng để bố trí phong thủy, có hiệu quả vô cùng mạnh mẽ.
Người mua có thể thông qua Bất Giới Hội để thuê đại sư phong thủy về bố trí. Có thể làm cho không gian một vùng đại cát đại lợi, nhiệt độ quanh năm mát mẻ. Người thường xuyên sống trong môi trường này sẽ gặp nhiều may mắn, công việc thuận lợi, sức khỏe trường thịnh.
Viên đá hệ hỏa có màu cam đỏ, luôn có nhiệt lượng phát ra, ngửi được mùi khét nhẹ, có thể đo được bằng thiết bị hiện đại.
Viên đá hệ kim có màu trắng vàng, trọng lượng nặng hơn đá thường rất nhiều. Dù là đá nhưng đi qua máy quét kim loại thì đèn sẽ sáng lên. Đưa lên mũi ngửi có thể ngửi được mùi kim loại đặc trưng.
Viên đá hệ mộc toàn thân màu xanh lục đậm. Trọng lượng vô cùng nhẹ, cứ như một khúc gỗ khô. Đặt ở gần thực vật thì thực vật sẽ phát triển nhanh vượt trội. Đưa lên mũi ngửi cũng có cảm giác như ngửi một thanh gỗ khô.
Viên đá hệ thủy có màu trắng xanh đại dương. Toàn thân mát lạnh, kể cả để giữa nắng nóng thì vẫn không làm viên đá nóng lên. Quan sát qua tia hồng ngoại sẽ thấy viên đá luôn tràn ra hàn khí nhẹ. Ngửi không có mùi gì đặc trưng.
Viên đá hệ thổ thì toàn thân vàng nâu, không có trọng lượng đặc biệt, cũng không có hiệu ứng lạ gì. Nhưng ngửi vào sẽ thấy như ngửi bùn đất. Khi rơi xuống thì không bao giờ nảy lên.
Bởi vì là sản phẩm đặc biệt, nên giới thiệu cũng rất dài và chi tiết. Thông qua những giới thiệu chi tiết này thì Trần Minh Quân có thể xác định đây chính xác là đá ngũ hành, nhưng là loại đá ngũ hành gốc. Nói cách khác, tại nơi khai hoạch những viên đá ngũ hành này cũng sẽ có nhiều đá ngũ hành cùng loại, chỉ là chất lượng thấp hơn.
Đá ngũ hành gốc sẽ làm biến đổi đất đá xung quanh thành đá ngũ hành cùng loại với nó. Chỉ là những loại đá ngũ hành mới sinh ra sẽ không có những đặc điểm dễ dàng kiểm chứng như đã ngũ hành gốc mà thôi.
Trần Minh Quân để ý bộ đá ngũ hành này là vì một lý do vô cùng đặc biệt. Có một loại thuốc gọi là Phá Huyệt Hoàn. Có công dụng hỗ trợ người tu luyện khai huyệt dễ dàng hơn. Sản xuất thứ này cần một môi trường đặc biệt gọi là ngũ hành nguyên giới.
Muốn tạo ra được ngũ hành nguyên giới thì cần phải có đá ngũ hành gốc hoặc gần tiếp cận đá ngũ hành gốc. Trần Minh Quân vốn không có ý định tìm cách chế tạo loại thuốc này. Nhưng bây giờ thì hắn đã nhìn thấy cơ hội rồi.
Khí Cảm là cánh cửa khó khăn đầu tiên của tu sĩ. Khai huyệt lại là giai đoạn xây dựng nền móng cho thành tựu của tu sĩ. Ở bước này, xây dựng nền móng càng vững chắc thì thành tựu tu luyện sẽ càng xa.
Không có phương pháp nào cải biến được chuyện này. Một khi đã bước qua giai đoạn xây nền móng thì không thể quay lại được nữa. Nói một cách khác, gần như tất cả tu sĩ đều có một giới hạn tu vi cao nhất có thể đạt được.
Giới hạn này là do giai đoạn khai huyệt quyết định. Tu sĩ khai huyệt được càng nhiều thì giới hạn tu vi cao nhất sẽ càng lớn.
Khai huyệt cũng không phải là khai thông tất cả huyệt đạo. Chỉ cần khai thông tất cả 108 đại huyệt là được. Nhưng nói thì dễ, làm thật sự rất khó. Từ cổ chí kim, kẻ khai thông được tất cả 108 đại huyệt dâu có mấy người. Rồi từ những kẻ đó, đi tới cuối con đường, trở thành đại đế thì lại càng ít.
Trần Minh Quân cảm thấy mua bộ đá ngũ hành này còn quan trọng hơn rất nhiều so với mua nguyên thủy thạch. Hắn lại âm thầm ghi nhớ thứ tự rồi tiếp tục xem sản phẩm khác.
Ở cái thứ tự này thì mỗi sản phẩm đều là trân phẩm. Tất cả đều là những bảo vật quý hiếm trên thế gian. Có tiền cũng chưa chắc có được. Trong đó, Trần Minh Quân còn thấy có Dạ Minh Châu. Thứ này trên Trái Đất cực hiếm, là dạ minh châu chân chính chứ không phải những loại đá hấp thu ánh sáng rồi phát lại.
Ánh sáng của dạ minh châu được giới thiệu là giúp tinh thần thư giãn. Đặt trong phòng ngủ sẽ giúp dễ ngủ, đầu óc thoải mái. Vô cùng tốt cho sức khỏe. Nhưng Trần Minh Quân cũng không quan tâm lắm. Hắn đang tìm kiếm những vật có lợi cho tu hành hoặc tương tự.
Rất nhanh thì hơn 570 sản phẩm đã được hắn xem qua toàn bộ. Không còn nhìn thấy thứ gì hữu ích. Ở cuối quyển sách, còn có một thông báo nhỏ.
[Nếu quý khách có vật phẩm muốn tham gia đấu giá. Có thể đến phòng giám bảo để được giám định và tiếp nhận. Phí tiếp nhận và bán đấu giá là 5% giá trị bán ra. Trên tường có nút gọi giám bảo, chỉ cầm bấm gọi sẽ có nhân viên đến phòng quý khách để hỗ trợ]
Một trong những mục đích khi Trần Minh Quân đến đây là muốn bán ra vài giọt Liệu Thương Dịch hoàn mỹ. Hắn đang muốn đi tìm nhân viên khách sạn để hỏi chuyện. Giờ đã có thông tin thì hắn không cần đi hỏi nữa. Hơi suy nghĩ một chút, Trần Minh Quân hoàn toàn hiểu rõ.
Chuyện như thế này chắc chắn là không ít. Người đến đấu giá thế nào cũng có nhu cầu bán đấu giá. Cho nên họ đã thiết kế sẵn một bộ phận hỗ trợ việc này.
Trần Minh Quân tranh thủ thời gian, tiến tới cái nút bấm trên tường. Bên dưới nút bấm có dòng chữ “Gọi giám bảo. Tự ý bấm lung tung sẽ bị trục xuất”
Hắn đọc xong dòng chữ thì miệng mỉm cười tự nhủ “Quả nhiên”. Sau đó, không chút do dự mà đưa tay lên ấn nút. Ánh đèn của cái nút sáng lên và liên tục nhấp nháy.
Trần Minh Quân thấy vậy thì ngồi xuống sofa, tĩnh tâm chờ đợi. Khoảng 5 phút sau, đèn trong căn phòng nhấp nháy liên tục, báo hiệu có người bấm chuông.
Trần Minh Quân mở cửa ra, trông thấy một người đội mặt nạ tề thiên. Mặt nạ này là để phân biệt nhân viên và khách hàng.
“Kính chào quý khách, tôi đến để đưa quý khách đến phòng giám bảo. Xin hỏi quý khách có cần mang theo thứ gì nữa không?” Người nhân viên kia cũng kinh lên tiếng hỏi Trần Minh Quân.
Trần Minh Quân lạnh nhạt trả lời “Không cần, bây giờ có thể đi ngay”. Thanh âm nói chuyện của hắn bị thiết bị gắn ở cổ làm biến dạng, không thể nhận ra tiếng nói chân thật. Thiết bị này hắn được phát và yêu cầu đeo vào ngay khi rời khỏi tàu.
Trần Minh Quân cũng không tin tưởng hoàn toàn, khi nói chuyện thì hắn đã cố ý biến đổi giọng của mình. Thiết bị chuyển đổi lại làm biến dạng giọng nói thêm lần nữa.
Người nọ cung kính làm động tác mời rồi nói “Vậy xin mời quý khách theo tôi”.
Trần Minh Quân đi theo người nọ qua rất nhiều thang máy và khu vực. Hắn có thể tưởng tượng được, toàn bộ chỗ này cứ như một thành phố dưới lòng đất. Tổng diện tích cũng không hề nhỏ. Tất cả mọi ngóc ngách đều được trang bị ống thông gió điều hòa nhiệt độ và lưu thông dưỡng khí. Đúng là một công trình vô cùng đồ sộ.
Sau cùng, Trần Minh Quân tiến vào một cái hội trường nhỏ. Chỗ này có thể nhìn thấy 10 căn phòng. Trên cửa mỗi căn phòng là một dòng dữ “Phòng giám bảo”. Ngay bên trên là một con số từ 1 đến 10.
Người kia dẫn Trần Minh Quân đến căn phòng giám bảo số 9 rồi cung kính nói “Xin mời quý khách vào trong”.
Trần Minh Quân gật đầu, rồi đẩy cánh cửa, tiến vào bên trong. Không gian bên trong căn phòng rất đơn giản. Bốn bên trống không, rộng khoảng 4 mét vuông, chỉ có một cái bàn đá và 2 cái ghế ngồi. Một lão già khoảng 60 tuổi đã ngồi sẵn ở đó.
Nhìn thấy Trần Minh Quân bước vào, lão già cũng không đứng lên. Chỉ lạnh nhạt hỏi “Có vật gì muốn giám định, hãy đặt lên bàn!” Thái độ hờ hững, không cung kính như nhân viên bình thường.
Trần Minh Quân cũng không nói nhiều, càng không để ý thái độ của đối phương. Hắn cũng không phải là loại người thích người ta phải luôn cung kính với mình. Nghe đối phương nói xong, hắn làm động tác lật bàn tay lại. Trong lòng bàn tay liền hư không xuất hiện một ống thủy tinh nhỏ.
Có thể nhìn thấy bên trong ống thủy tinh có một giọt ánh sáng màu đỏ tươi. Nhất thời làm cho toàn bộ căn phòng cũng chuyển sang sắc đỏ.
Lão già kia đang ngồi bình tĩnh, thái độ hờ hững. Nhìn thấy cảnh tượng này thì liền đứng dậy. Ánh mắt sáng rực nhìn vào cái giọt ánh sáng bên trong ống thủy tinh. Hận không thể dán sát đôi mắt lên đó mà xem cho rõ.
Trần Minh Quân mỉm cười, nhẹ nhàng hạ tay xuống, định đặt ống thủy tinh lên bàn. Nhưng lão già kia tỏ ra hoảng sợ, vội vàng đưa hai tay ra đón lấy. Cứ như lão sợ sẽ làm vấy bẩn một vật gì đó rất là thần thánh.