Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

Chương 69: Chương 69




Ai nói làm xã hội đen là sướng… Cũng chính vì là “dân trong nghề” nên sự cảnh giác cao độ, tính đa nghi khó bỏ đã ăn sâu vào máu Tự… Như câu nói “Gần mực thì đen, gần đèn thì cháy” @@... Phong và Long gần Tự nên cũng lây luôn cái tính đa nghi, hay lo “vớ vẩn” chỉ vì ai đó. Đợi “mãi” mà không thấy tụi nó được đón tới, Tự bắt đầu sốt ruột vì gần đây phe đối đầu đang hăm he băng đảng của cậu. Tự bắt đầu cảm thấy hối hận “Có lẽ mình đã sai khi mời cô ấy tới nhà”. Tự vò đầu bứt tóc vì không hiểu tại sao tụi nó lại đến trễ hơn dự định của cậu gần 45 phút.
Bọn của Tự thực chất cũng đã trừ hao khoảng thời gian bọn nó “làm đẹp” rồi, nhưng sao vẫn trễ quá. Chỉ là mấy cậu chàng đã quên trừ đi khoảng thời gian bọn nó “làm quen” với “thần tượng”.
Sốt ruột quá…..
Lo lắng quá….
Hồi hộp quá….
Điên mất thôi…
Cả 3 tên cùng đứng dậy một lúc, đi thẳng ra cửa, vừa lúc đó thì 4 chiếc xe “đen thùi lùi như vừa trong sình ra” đỗ trước cổng nhà… cánh cổng từ từ mở… 4 chiếc xe tiến vào.
Cạch…
Quyên, Phương và Bình đã xuất hiện
Vừa bước xuống cửa, 3 cô nương đã đứng ngây ngất nhìn ngắm hình ảnh trước mặt. Không chỉ có bọn nó ngây ngất mà cả bọn Tự cũng ngây ngất…

Vì lo lắng bọn nó bị bắt cóc nên Tự cùng Phong và Long quyết định đem theo đàn em đi “giải cứu” … cũng chính vì lý do giải cứu nên họ không còn ăn mặc lịch sự vest đen như Gin nữa mà bây giờ là quần jeans rách loang lổ, áo thun đen, thêm áo khoác… trông rất bặm trợn, tất cả đều vây quanh 3 tên bọn Tự. 3 đứa nó vừa bước xuống trước hết đã choáng ngợp với hình dáng, kích thước ngôi nhà… trong đó Bình là ngây ngất nhất với kiến trúc ngôi nhà… máu dân kiến trúc lại bùng thổi lên … Tụi nó đâu biết hôm nay tụi nó ăn mặc cá tính cỡ nào, tụi nó lại càng không biết, hình ảnh khi tụi nó ngây ngất đẹp và dễ thương chừng nào, khiến cho không những có 3 người con trai cũng ngây ngất theo, cũng tim lỗi nhịp… mà có thêm khoảng dăm người nữa…
Liếc mắt vài cái để bọn đàn em ngậm miệng lại và khẳng định chủ quyền của mình với 3 cô bé kia .. Nếu hình dung kĩ thì Quyên Phương Bình như 3 con nhím con trong một động cáo @@
Hiện tại lúc này, chưa ai nói ai tiếng nào. Phong cũng như 2 thằng bạn của mình đang đau đầu nghĩ cách để giải thích sự hiện diện của bọn đàn em của Tự sao cho 3 cô bé không hoảng sợ … Chính vì thế mà họ không chú ý lắm đến sự thay đổi sắc mặt của bọn nó.
Dời tầm mắt từ ngôi nhà qua 3 tên con trai nổi bật nhất trước mặt mình .. họ cũng ngạc nhiên .. hôm nay, 3 tên con trai này tuy ăn mặc vẫn bình thường nhưng khi đứng giữa một bọn “đầu gấu” thì trông máu hơn, bản lĩnh hơn và mạnh mẽ hơn…
“Khoan, khoan, bọn… đầu gấu… là bọn đầu gấu, hahahahahaha” – Quyên và Phương cùng nhìn nhau cười *hạnh phúc*
-Bình, bình ơi, mày nhìn trước mặt kìa – Quyên gọi
-Bình, có thứ đáng xem hơn kiến trúc ngôi nhà này – Phương gọi Bình về từ chốn thiên thu
-Hả? Cái nào đáng xem hơn? – Nhắc tới kiến trúc Bình bừng tỉnh
-Xin mời nhìn trước mặt – Quyên và Phương cúi nhẹ người, một tay để ra sau lưng, một tay chìa về phía trước, cứ như 2 chàng vệ sĩ mời cô công chúa tiến vào … Bình cũng dời hướng nhìn của mình theo phía hướng tay của 2 nhỏ bạn.
“Ồ, hôm nay 3 anh ấy trông thật đẹp trai”
“1 người….
bên này cũng có 1 người… thôi đếm 1 bên thôi.
2 người….
5 người….
10 người….
11 người….
x2 lên sẽ là 22 người….”
-Hả???????????????? Có… có… có 22 tên xã hội đen “bặm trợn kìa” – Bình nói

-Đúng rồi , hahaha… lúc nãy là mấy anh kia, giờ là mấy anh này – Quyên vỗ vai Bình cười cười
-Hôm nay mở mang tầm nhìn roy tụi mày, Phương vác vai Bình, cười cười nhìn 22 nạn nhân
Nãy giờ, não của Tự, Long và Phong đang hoạt động hết công suất để tiếp nhận và xử lý hình ảnh trước mắt …. một bán cầu giải quyết phần cảm xúc, một bán cầu giải quyết phần lý trí… một bán cầu đang cố làm tim đập chậm lại, giảm bớt hoảng hốt, bán cầu còn lại tìm lý do tại sao tụi nó lại cười tí tởn thế kia … và đã có đáp án
-Đại ca, đại ca .. em hâm mộ hình ảnh xã hội đen lắm, cho em chụp với đại ca nha – Nó đang dùng chất liệu ngọt ngào dụ dỗ một anh chàng tội nghiệp…. Giọng nó công nhận ngọt ngào thật… nhưng sao anh chàng ấy cứ đổ mồ hôi… Nếu để ý kỹ thì có thể nhìn thấy sắc mặt của Phong đang “xám” lại
-Haha… cậu em, chị chắc chắn là em nhỏ hơn chị, mặt em nhìn búng ra sữa lun kìa.. cho chị chụp một tấm nha.. chị thích những cậu nhóc xã hội đen lắm – Bình hí hửng khi bắt được một “cậu nhóc” để chụp hình chung… up lên face cho oai… nhưng Phương nào biết “cậu nhóc” ấy còn lớn tuổi hơn cả Tự … Mặc dù là lớn tuổi hơn Tự nhưng lưng áo của cậu đang ướt dần vì cái nắm đấm tiềm năng mà Tự đang chuẩn bị “trình làng”
-Này, chụp hình với mình nha – Phương tìm ra được một cậu bạn khá trẻ trung, tầm tuổi mình nên mới “dụ dỗ” … cậu này nhanh trí, lùi ra xa một bước
Đã được huấn luyện trước vài câu “cộng đồng”
-Mong ba vị sư tỉ hãy xin phép các đại ca trước
-Nhưng tại sao? – Nó hỏi
-Đại ca cho phép tụi em mới dám làm theo ý các sư tỉ
-Nhưng lúc nãy cũng chụp với mấy anh đồ vest rồi mà – Phương công khai một lời nói có thể giết được chục người
………

Một khoảng im lặng chết chóc …
……
-Xin đại ca tha tội… bọn em biết lỗi nhưng vì thực là không biết làm thế nào
…..
Lại một khoảng im lặng…..
…..
-Xin mạn phép cho hỏi xí nha… ai là đại ca ở đây zậy – Bình sau khi im lặng cũng đã phán ra một câu “bom tấn”
Long, Phong và Tự đã cố gắng vịn nhau mà đứng nếu như không nói là “họ đã muốn té ngửa khi nghe Bình hỏi”… Lúc nó hỏi đã làm cho quyền uy của họ giảm 1/3 (còn 2/3), mặt mày đã tím tím lại, gân tay cũng đã hơi nổi lên…. Lúc Phương nói câu đó, bọn đàn em đổ hết mồ hôi hột, quyền uy của họ giảm đi ½ của 2/3 (còn lại là 1/3) … mặt mày xám xịt, rồng rắn hiện hết lên tay… Nhưng khi Bình nhẹ nhàng cất giọng hỏi thêm câu cuối thì…. bọn đàn em cúi mặt xuống đất toàn bộ, quyền uy của 3 tên con trai đã tròn trĩnh là ZERO .. mặt mày đi đen nguyên chất … Vì phải đỡ lấy nhau để khỏi té nên ba cậu đã không để “trút giận lên bất cứ việc gì” …
“Cốp”
-Sao mày ngốc vậy?