Tình hình bây h hết sức căng thẳng.Cả tòa nhà của TM căng như 1 quả bong. Chỉ cần 1 cái kim châm vào là….BÙM!
Tôi muốn càng nhanh càng tốt thoát ra khỏicái hoàn cảnh đáng sợ này…tôi đành đánh liều vậy… ra sao thì ra.:
-Này! Tôi có ý…….
-CÂM! (Đồng thanh)
Chưa kịp nói hết câu thì hai tênkia đã chặn ngag họng rồi….Thật là bực mình…
-BỎ TAY TÔI RA!
-CÂM! ( Dương quát)
-BỎ RA! ( TM gằn)
- Dương ak? Cậu bỏtay tôi ra! Có thì nói rõ luôn. Cứ như này nữa thì hai người lại vaò viện nữa mấtthôi.
Dương hướng mắt ngầu ngầu vào TM.:
-MÀY HÔM QUA…- HÔM NAY- TAO!.( Dương phán)
-MÀY NGHĨ HÔM NAY NHỎ SẼ Ở NHÀ MÀY Ư? (TM tự tin)
-Tất nhiên.
2 mắt của 2 chàng trai nhìn nhau như đang muốn giết nhau…
-Bây giờ tôi đi học! Hai anh đứng đâymà “ cắn nhau” nha?
-ĐỨNG LẠI! (Đồng thanh)
-Hai thằng điên…( Tôi nói nhỏ thế mà hai tên kia cũngnghe thấy. Thực ra tôi nói thế chủ yếu cho 2 tên đó nghe mà…hihi….Tôi không cảmthấy sợ nữa mà cảm thấy buồn cười…quá hài! Bọn hắn đang ghen với nhau ư? Haha)
-NÓI LẠI! (Đồng thanh)
Tôi vẫn bước đi tiếp và lại nói nhonhỏ…
-Dở hơi!
-Đứng lại! ( 2 tên gằn giọng)
Tôi không đứng lại mà vơ luôn lấychiếc cặp sách, phóng nhanh, nhanh luôn ra khỏi nhà TM.,,, chạy, trốn..
-Phù…! ( Sau khi đã trốn được vào 1con ngõ hẹp, tôi mới thở dài…)
-Sắp đến trường rồi, cố lên Oải Hương! ( Tôi tự động viênmình)
( * Chú thích: TM và Dương phóng xeđi tìm, ánh mắt rất giận dữ, giận dữ vô cùng. Còn nó thì vẫn thản nhiên như conđiên vừa ra trại, tung tăng đến kinh khủng…*)
KIIIITTTTTT’’’!! Chợt tôi chói tai khi2 bên tai tôi có tiếng phanh xe chói kinh khủng..
Cảnh tượng bây h có thể miêu tả: LEXUS- TÔI- BMW
Cùng 1 lúc, 2 xe kít và tôi đứng giữa haicái mui xe của 2 bọn hắn.
2 cánh cửa của xe bật ra, 2 chàng trai “sát khí đằng đằng” tiến lại gầntôi.
Không hẹn, cả 2 chàng trai đều nắm lấykhuỷu tay tôi, lôi đi. Kết quả là tôi bị giằng co, 2 tay của tôi đã bị giữ chặt.
-CÁC ANH…????
-CÂM ( Cả hai đồng thanh)
………im lặng……….
-Ê! Hương! Muộn học rồi! Đi học thôimày ơi.
Con Phương từ đâu tiến lại, làm 1 hành động rất anh hung, có hai hoàng tửở đây mà dám tranh giành với hoàng tử à?
2 chàng trai lườm con Phương…
-Bỏ ra! ( Tôi gằn giọng)
-CÂM! ( Lại bắt tôi câm sao? Tôi cómồm mà. Sao lúc nào bọn hắn cũng không cho tôi nói thế nhở?..... Sự kiềm chế củatôi có hạn…mà khi lên đến đỉnh điểm thì đừng hỏi tôi là ai…[email protected]@)
-BỎ RA! ( Tôi hét)
-Đừng – mơ! ( TM cũng gằn giọng)
-Cô dám ra lệnh cho tôi?
-Hai anh tưởng hai anh là ai? Cho tôi ở nhờ thì có thể tôisẽ nhịn sao? 2 anh đã nhầm. chia buồn.
Sau đó không cần ra lệnh, tôi hất mạnhtay của 2 tên đó ra, lạnh lùng bước đi,bước ra chỗ con Phương. Mặc kệ bọn hắn, tôi dắt tay con Phương đi luôn, thongthả đến trường.
Còn về phần TM và Dương thì cả 2 tên nhìnnhau “đắm đuối” xong thì cả 2: Trường THPT Chương Dương.
………………………………………….
Tôi thì đang tung tăng đến trường cùng con Phương, 2 đứa vừa đi vừa nóinói cười cười, ồn ào cả 1 con đường…
-Phương này! Em vừa cứu anh 1 bàn trông thấy…Thanh ciuvi na miu nhóa! Moa Moa! ( Tôi nháy mắt tinh ngịch)
-Hổng cóa chi…..hehehe…. Vợ chồng mình sống chết có nhaumà…….
-Hahahahahahaaa! ( Hai chúng tôi cười nói vui vẻ)
Đi được 1 đoạn thì con Phương độtnhiên lên tiếng:
-AK Hương này!
-What?
-Mày thấy tên Dương và anh Thái Minh bây h lạ không?
-Có!
-Lạ như thế nào?
-Càng ngày càng hâm, hãm tài, hâm càng hâm, như 2 thằngvừa ra trại,….bla bla…nói chung là nhiều nhiều……Kiểu gì ý..
-Ặc ặc…mày nói anh ấy như thế ak? Anh ấy ko như mày nghĩđâu..
-Anh ấy????/ ( Tôi ngạc nhiên)
-Ak không….mà ….à…hơn tuổi gọi anh đứng rồi còn gì…ai nhưmày ý…../..
-hả? Con phản bội bạn bè kiaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!! Màychết với tao…