Cô Châm ở đó hoảng quá….tưởng bắn mình…Thế làlăn đùng ra ngất xỉu…..
………
Lúc tôi vẫnnhắm tịt mắt thì bỗng thấy cơ thể mình lâng lâng….mở mắt ra, hóa ra là Dương bếmình lên…
Dường như tôi đã quá quen với mấy cái việc “tự nhiên như ruồi” của hai anh em nhà này rồi nên tôi cũng chỉ lặng im…..
Kể từ cáingày chia rẽ tôi với con Phương thì tôi không còn ở nhà hai tên đó nữa….Cuốicùng thì Dương cũng đã trả lại ngôi nhà cho tôi,…tôi đã trở lại với cuộc sốngbình thường….Tôi lại nghĩ về hai anh em này….Hình như, kể từ khi…không….càngngày….hai anh em nhà này càng lạnh lùng hay sao ý…lạnh lùng một cách đáng sợluôn…..và việc gì cũng có thể làm….kể cả ra tay ….giết người …. Càng nghĩ càngthấy rùng mình…
Trở về với thực tại…….Dương vẫn cứ bếtôi…..đi lên cầu thang….và đi qua lớp Thái Minh..( Lạ nhỉ? Hôm nay Thái Minhkhông đi học sao?)….Rồi Dương lạnh lùng bế tôi vào lớp…..
Vừa đặt chân vào lớp….tất cả các ánh mắttrong lớp đều chĩa vào chúng tôi….nhưng lần này không ai dám ho he gì cả…chỉ liếcqua 1 cái xong rồi phải trốn ngay….Giờ tôi cũng đã quen khi mọi người gọi tôilà: “ Bồ hoàng tử Dương” hay “ bồ Dương”,….. Nhưng nói sau lưng thôi chứ dám đểlọt vào tai Dương thì cái nhà đứa ý không còn một bóng người…. Bởi vì Dương rất kinh khủng…..
Dương vẫn bế tôi…..đi về bàn….nơi đó Lyn xinhđẹp đang ngồi, bao bạn nam bâu quanh…Thấy Dương, tất cả đều hớt hải chạy về chỗ, còn lại Lyn…
- Cút! (Dương gằn giọng)
Với tư thế lạnh lùng đứng thẳng, tay bế tôi,đứng trước bàn, Dương nhìn Lyn lạnh ngắt. Nhưng Lyn không sợ hãi gì mà nhẹnhàng đứng lên:
- Nghe nói bạn là một trong hai hoàng tử củatrường này phải không? Hi hi! Đúng rồi……hai chàng hoàng tử lạnh ùng thật! Thôi! Mình xuống kia ngồi cũng được ………hihi!
Song, Lyn xinh đẹp nhìn tôi với Dương bằngánh mắt trìu mến…..cô ấy hiền thật. Mới gặp cô ấy, tôi đã thấy cô ấy dẽ gần rồi….
Thế là thếchỗ Phương, Lyn xinh đẹp ngồi cạnh Mai Mai.
Nhẹ nhàng, Dương đặt tôi xuống ghế, rồi lạiquay người ngồi đúng tư thế. Mặt tôi cứ thế, cứ thế đỏ dần dần-Ước gì ở đâycó mộtlỗ nẻ nào cho tôi chui xuống với! TT.
Đúng lúc đó thì cô giáo bước vào……
- Chào các em! Tôi là cô giáo dạy ngoại ngữ mớicủa các em! Cô tên Thanh! Mong các em giúp đỡ cô nhiều nha!
Cả lớp tôi ngạc nhiên(tất cả trừ Dương),sángnay chúng tôi có hai tiết ngoại ngữ, vừa tiết đầu cô Châm còn giới thiệu “Lynxinh đẹp” một cách vui vẻ, bây giờ đã thay cô mới rồi. Hix hix.
………. Thế là lại một tiết học trôi qua.
……….Tùng!tùng! ( Tiếng trống ra chơi vang lên).
- Chào bạn! (một tiếng nói ngọt ngào vang lênsau lưng tôi……..lúc đó tôi đang ở dưới ghế đá chơi)
- Ơ….ơ! Lyn xinh đẹp đố sao? (Tôi giật mình ấpúng khi thấy đó là Lyn xinh đẹp)
- Hihihi! Bạn dễ thương thật! Mình có xinh đẹpgì đâu. À ……….xin lỗi vì mình đã làm phiền nhé. Chỉ là mình đã làm quen với tấtcả mọi người, ít khi gặp bạn nên hôm nay mới có dịp.
- Hehe! Không sao! Mình là Lương OảiHương!Chúng mình là bạn nhé?
- Ừm………..hihihi……
- Nào! ngồi xuống đây chúng mình trò chuyện
- Ừm………..
………..
…………..
……….Thế là chỉ một cuộc trò chuyện, hai chúngtôi đã trở thành bạn thân thiết từ lúc nào….cách nói chuyện của tôi với “Lynxinh đẹp” rất rất hợp và rất giống nhau luôn………
…………………..
- Đi học về…….chúng ta đi ăn kem nhé? (Lyn xinhđẹp lên tiếng)
- Oke! (tôi nháy mắt tinh nghịch)
Thế rồi tôi với Lyn vai sánh vai đi vào lớp.
Vừa vào lớp, chúng tôi đã gặp ánh mắt củaDương. Dương nhìn Lyn xinh đẹp một cách bất bình thường……..tôi cười thầm.
…….Hà hà! Thích Lyn xinh đẹp rồi hả?Hehehe…….rồi tôi sẽ tác hợp cho hai người thôi……
-Hehe! (tôi vừa cười nham hiểm vừa huých huých tay vào người Dương)
- Gì?(Dương lườm)
- Giới thiệu với cậu…..đây là Lyn xinh đẹp-bạnthân mới của tui……..hehe………cậu thấy thế nào? (tôi vừa cười vừa nói, vừa lôi lôiLyn xinh đẹp đứng trước mặt Dương)
- Cút! (Dương gằn giọng)
- Hơ hơ………cậu làm sao đấy hả? thích người tathì cần gì phải che giấu, ai cũng biết mà ……hihi
Cạch
Lại mộtlòng súng chĩa thẳng vào người Lyn xinh đẹp. Tôi trợn tròn mắt, Lyn vẫn bìnhthường @@, cả lớp im thin thít, đứa thì nhắm tịt mắt, lại bịt kín hai lỗ tai, đứathì co rúm vào một chỗ……………..
- Cậu……..làm gì đấy? (tôi áp úng)
- Cút! (Dương hướng ánh mắt đỏ lên từng tia tứcgiận vào Lyn)
- Tôi chỉ có ý định giới thiệu cậu với Lyn xinhđẹp thôi mà……không thích thì thôi chứ cậu đừng làm vậy? (tôi thét vào mặtDương)
- Không sao đâu!......chắc cậu ý ghét mình ấymà! Không trách cậu ấy được…….thôi! mình về chỗ đây! (Lyn xinh đẹp hiền từ vỗvào vai tôi, mỉm cười nhẹ rồi đi về chỗ)
…………Và……….họngsúng cũng được hạ xuống
Dương ghét Lyn sao??!! Sao mình thấy ánh mắtcủa Dương không phải ánh mắt thù…….. thôi chết rồi……..chẳng lẽ mình lại làmDương ghét Lyn sao? Chắc là vì mình giới thiệu công khai quasneen Dương tìmcách đánh lạc hướng ý mà……….
……….. tiếp đó………như đã khẳng định cái ý nghĩcủa mình là đúng. Tôi lại cười tươi rói, rạng rỡ như ban đầu……lại vỗ vỗ vào vaiDương….
- Nè…..è….è! Dương ới Dương ời!
- Tránh-ra! (Dương nhấn mạnh từng tiếng một)
- Hơ hơ…..thực ra, tôi biếtý định của cậu rồi,đánh lạc hướng phải hưm? Hehe.
- Tránh-ra! Lần nữa- tôi cho nó banh xác.(Dương lại gằn giọng từng tiếng một, tôi rùng mình)
- Cái gì? (tôi sững sờ)
- …………
- Haizz…….( tôi thở dài)
Ngồi chống cằm suy nghĩ lại hết tất cả các việc:……………….dừng lại với việc của Phương, tôi rơm rớm nước mắt, tại sao lại phản bộinhau??! Tại sao mọi việc, cái gì cũng lien quan tới nhau……….? Đằng sau cái cuộcsống yên bình này, chắc chắn sẽ phải cócái gì đó bí mật. Ai cũng biết sao? Chỉ mình tôi không biết sao? Rồi Dương? RồiThái Minh? Tại sao cứ dính vào hai tên này là tôi lại phải đau đầu??Mà sao cólúc hai tên này lại biến mất?? Không có tung tích?........ OMG…..càng nghĩ càngđau đầu………. Mệt lắm rồi.