- Dạ! Cho dù cậu ta có là Hoàng Bảo Dương hay là cậu chủ, thiếu gia của tập đoàn gì gì đi chăng nữa thì cậu ta vẫn đi học với vai trò là của 1 sinh viên... Em cũng chả ham được ngồi cạnh hoàng tử của trường đâu... Nhưng hết chỗ rồi.... Cậu ta lại ngồi 1 mình nên em mới bất đắc dĩ ngồi đây thôi
- Tại sao em có thể nói những lời trên.... em có sợ......
- Em biết thưa cô! ( Tôi che vào lời cô)- Cô có thể hỏi ý kiến cậu ta, nếu được phép thì em đây có thể nhường chỗ cho bạn khác
- Thưa thiếu gia.....
- CÂM!( Dương gằn giọng khiến không khí ngày càng trở nên nặng nề)
Nói xong Dương lạnh lùng đứng dậy và đi ra khỏi lớp
Cả lớp thở phù nhẹ nhõm
- Em có biết thiếu gia là người như thế nào không?... Em không thể ngồi đấy được!
- Dạ! Thưa cô. Hòi còn học ở Việt Nam em vẫn ngồi cạnh cậu ta mà........ ( Giọng tôi lắng xuong)