Cô ra đi theo lời cái đầu kia chỉ bảo, trên người chỉ đem theo con dao bằng ngà voi, cô có chết cũng phải tìm cách cứu chị cô
Cô mon men theo con đường khu rừng phía tây, con đường vừa tối lại vừa lạnh, đi ngang một nghĩa địa, hương khói bay nghi ngút, nhìn sơ cô cũng thấy vài cái hồn bay qua bay lại
Cô cứ thế lầm lũi bước đi, coi như không thấy gì
"Cháu gái!...."
Bỗng cô nghe một giọng nói run run cất lên, hình như là một bà lão đã già, cô mới ngẩng mặt lên