.....SỰ THẬT HIỂN NHIÊN......
Quả đúng như lời anh trai nó nói, trời hôm nay cũng biết chọn ngày nắng to ghê ! Khiến nó không đi đâu chơi được, nên đành ủ rũ ở nhà.
- Híx..! Bi đáng gét, độc miệng quá khiến nữ vương đạo tặc ta đây không ra khỏi nhà được.. !!-nó nghĩ trong đầu.
- Do bi gây ra nên đừng trách em ác...!!! - nó cười thầm.
Vậy nó đã nghĩ ra trò để quậy anh nó:
Từ phòng anh nó phát ra những âm thanh nghe chói tai:
........CHOANG....BỐP.....BỤP.............
Những tiếng âm thanh đó tạo ra thành một thứ hỗn độn, ngổn ngang mà hai anh em nó gây ra tại phòng anh nó. Nó ném anh nó và ( ngược lại ).
Trờ anh em nhà này đang tập quân sự đây mà. Đến lúc anh nó hết chịu nổi nhìn tiếc hau háu căn phòng đẹp của mình giờ thành bãi phế liệu anh nó hét:
- LÂM TRÚC NHI em là mụ dạ xoa..!!!! Quỷ đội lốt người, rốt cuộc anh đã làm gì sai...????- anh nó hét tay chỉ vào mặt nó.
- Anh sai ! Miệng phun toàn nọc độc để em không ra ngoài chơi đc..!! Nắng to...???- nó chỉ tay ra hướng cửa sổ nơi trời nắng to.
Do chiến tranh nội bộ, nên hai người đã ướt đẫm mồ hôi, kết thúc chiến tranh. Anh nó đành làm lành:
- Thôi được ! Nhím yêu quý, chiều bi đền thay vì câu nói là được chứ gì...????- anh nó vuốt lưng nó cho nó hạ hỏa.
- Ừk..! Vậy còn nghe được..!- Nó đứng dậy bỏ về phòng.