- Sẽ tìm gặp nó để biết thực hư thế nào...???? Đoán già đoán non không giải quyết được gì..? Tâm trạng của hắn bây giờ cũng không thể giải quyết được việc ở công ty.
-Thư kí Kim chuẩn bị cho tôi xe đi xuống Hải Phóng !!!!- hắ gọi điện cho thư kí.
- Dạ!!!- thư kí đáp mà không dám hỏi lý do tại sao.
Sau tối hôm đó, ba mẹ nó nghe anh nó gọi điện bảo nó ốm nặng thì bàn giao công việc để về chăm sóc nó, do nó bị mất quá nhiều máu nên cần ở viện chăm sóc một tuần:
Ba mẹ nhìn đứa con gái bé bỏng thì xót xa vô cùng, nó là đứa con ngoan, lại rất nghe lời ba mẹ mà.
Anh nó tìm gặp Zin hỏi lý do! zin rất sợ, vì Zin mà nó lại bị như vậy? Zin cảm thấy tội lỗi: Zin cũng đến viện thăm nó, ba mẹ nó thì không khỏi ngạc nhiên khi nó quen được con của chủ tịch đầu tư khách sạn của tỉnh.
Zin được gia đình nó đón tiếp chu đáo Zin càng cảm thấy mình tội lỗi hơn, để nó đến mức như vậy:
- Anh xin lỗi! Anh hứa sẽ chăm sóc em chu đáo !!! Không để em bị tổn thưng nữa...???-Zin nắm chặt tay nó.
Hắn sau khi đến Hải phòng, hắn đi tìm đến nơi địa chỉ mà nó trước làm quen với hắn, việc tìm nó ở tỉnh cũng không khó nhờ vào sự chỉ dẫn của bọn đàn em trong bang.
Tuy vậy nhưng việc thân phận của hắn vẫn là bí mật, hắn tìm đến ngôi nhà thì thấy anh nó, hắn hỏi:
- Chào!Nhà Nhi không????- giọng lạnh lùng ( Trời hỏi cộc lốc vậy ai mà muốn trả lời chứ).
- Phải! Bạn tìm Nhi em gái tôi????- anh nó chỉ tay vào mình như chờ câu trả lời. May mà anh nó người vui tính, chứ mà là khó tính thì hắn miễn luôn.
- Ừk..!!!!- hắn đáp.
- Nhi ốm!!! Vào viện huyện chưa về?????- anh nó đáp,
- Cảm ơn!!!!- rồi hắn chạy đi luôn.
- Bạn tìm Nhi làm gì vậy????- anh nó thắc mắc vì chưa thấy nó nói chuyện với hắn bao giờ.
Anh nó cũng khó hiểu, nhìn mặt hắn quen quen như nhìn thấy ở đâu rồi. Nhưng tạm thời anh nó không nhớ ra. Mà ánh mắt hắn hiện lên sự chết chóc, anh nó nhìn vào thấy rùng mình.
- Thôi! Không nghĩ về con người bí ẩn đó nữa, mau làm cháo cho Nhi rồi còn vào viện nữa!!!!- anh nó tặc lưỡi rồi vào nhà.
Hắn lại tìm thông tin về nó:
- Báo cáo tôi thông tin Lâm Trúc Nhi !!!!- Hắn giọng lạnh lùng.
- Dạ !!!- Bọn đàn em cúi đầu.
Tên: Lâm Trúc Nhi.
Tuổi: 14tuổi
Học trường:...
Học sinh gương mẫu nhất trường, đằng sau sự gương mẫu được mệnh danh " thiên thần băng" là đại tỉ của một bang lớn nhất tỉnh. Đánh nhau thuộc karate đai đen......
Dạ báo cáo hết!!!!- thằng đàn em cúi đầu.
khóe miệng hắn nở một nụ cười:
- cũng thú vị!!!!- tưởng nó thuộc loại bình thường, k ngờ cũng bí mật chứ. Nhưng vào tay hắn thì k có gì là bí mật hết. Nó có thể dấu mọi người là nó không biết võ, nhưng bí mật mà hắn muốn thì sẽ được tiết lộ, hắn là ai chứ. Bang chủ lớn nhất thế giới ngầm mà.
Như nhớ được điều gì thằng đàn em nói tiếp:
- Còn một điều nữa, không biết lý do gì..?? Tối hôm nọ cô ta ra khỏi nhà! Chạy và gào thét trong mưa, b mất nhiều máu nên phải vào viện, thuộc hạ nghe thấy và nhưng người nhìn thấy cô ta kể lại!!!!!.
Hắn nghe tên thuộc hạ nói vậy một cảm giác kì lạ thấy nhói đau ở tim:
- Lui ra!!!- hắn phẩy tay.
Sau đó, hqn chạy đến bệnh viện tìm nó. Nhờ tài đẹp trai quyến rũ mấy cô y tá việc tìm ra phòng bệnh nó nằm không khó.
Hắn khẽ nhìn qua cửa kính, không thấy có ai trong phòng hắn mở cửa bước vào.
Ngồi cạnh nó, khẽ ngắm khuôn mặt xinh đẹp của nó. Hắn khẽ thốt lên:
- Quả là vẻ đẹp thuần khiết!!!- hắn khẽ đưa tay chạm lên khuôn mặt da mịn màng da trắng nõn của nó. Tim hắn bỗng lỗi một nhịp, đập rất nhanh.
Hai má hắn chợt ửng hồng vì ngại, quả đúng như lời bọn thuộc hạ, nó có " khuôn mặt thiên thần" nhìn nó rất dịu dàng, lần đầu tiên hắn thấy một người con gái đẹp như vậy?.