- Nhím ngốc !!! Con là món quà ba mẹ quý giá nhất..!!!- Ba mẹ nó cốc đầu nó.
- Ui da !!! Đau..!!!- nó phồng má, mặt hậm hực.
Nó thấy có điều gì là lạ, nó nhìn ra cửa sổ:
- A !!! Phong lan...!!! Ba mẹ mua cho con hả...???- Nó vui mừng vì nó thích hoa này lắm rồi, nhưng không đủ tiền mua và nó không thấy hoa này suất hiện ở những nơi bán hoa.
Ba mẹ nó như cũng nhớ được người cần thắc mắc và đang cần được giải đáp nên hỏi:
- Không !! Có một người con trai lạ mặt tặng con, ba mẹ không biết nên đang muốn câu trả lời ở con.!!- ba mẹ nó giải thích.
- Tặng con ??? - nó ngạc nhiên hết sức.
Rồi nó trùng mặt trầm tư suy nghĩ, " là ai nhỉ??? Ai có thể tặng và biết m thích hoa lan nhỉ, chẳng lẽ là Zin nhưng mình có nói với hắn ta mình thích hoa lan bao giờ đâu? Khó nghĩ quá," nó vò đầu bứt tóc.
- người đó trông như nào ???- Nó hỏi ba mẹ hi vọng ba mẹ nó miêu tả xem nó sẽ hình dung ra ai.
- Người đó cao 1,80m thế, mặc vest đen, nhìn toát ra vẻ lạnh lùng..bla...!!!- Ba nó miêu tả.
Người ba nó miêu tả nó khng thấy quen, và cũng chẳng gặp bao giờ, mà cũng không giống dáng Zin.
- Ai được nhỉ ?? Sao không quen gì hết !!!!- nó tự đặt câu hỏi.
- Người đó có vẻ giàu đó !! Ba nghĩ vậy...!!!- ba nó nói giọng suy luận.
- Sao ba nghĩ vậy ??? - Nó khó hiểu.
Mọi chuyện với nó giờ rối tung lên hết,nó chẳng biết cái gì đang diễn ra nữa.Nó cũng đang rất muốn có một câu giải páp giống như ba nó.
- Cổ con ....????- Ba nó chỉ vào cổ nó.