Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá

Chương 68: Chương Nốt nhạc thứ 68



Ở nhà đang vui vẻ mừng hắn trở về, Mẹ hắn cười hiền “Con khỏe ko Vũ?”

“Con khỏe, con có chuyện muốn nói với Ba Mẹ” Hắn nghiêm túc

Ba hắn bỏ tờ báo xuống “Chuyện zì zậy con?”

“Con muốn nhờ Ba Mẹ cho gia đình Nhi mượn 100 triệu đk ko ạ?”

Ba Mẹ nó nhìn nhau “100 triệu???”

“Chị của Nhi bị bắt cóc, họ đòi 500 triệu mới thả người”

Mẹ nó mặt buồn “Trời ơi, chắc Nhi nó lo lắng lắm đây”

Hắn nhíu mày “Mẹ ơi”

“Ông à, hay là…”

“Có hạn ko Vũ?”

“Dạ có Ba”

Ba hắn rút điện thoại bấm số “Alô, cô hãy chuẩn bị 100 triệu tiền mặt cho tôi”

[Dạ]

“Rồi đó con trai, đk chưa?”

“Cảm ơn Ba”

———————————–

Nhà Thy, nhỏ đang năn nỉ tha thiết để mượn 100 triệu cònlại, nhưng kì lạ sao Mẹ nhỏ cứ ngăn cản còn chửi luôn con gáimik

“Con ngốc quá Thy à, sao nó nói con al2m zì con cũng làm theo hết zậy hả?”

“Là con tự nguyện nói mà, Nhi ko có nhờ con, Mẹ đừng nói Nhi như zậy”

Anh ta lạnh “Đằng zì gia đình họ mượn chứ đâu phải lấy luôn đâu mà Mẹ cứ cản thế?”

“Ko phải Mẹ cản, là vì gia đình họ có lỗi với gia đình mik nên mik ko có trách nhiệm giúp họ”

“Hay thật cái bà này, sao bà cứ cản tụi nó thế? Gia đình họ có lỗi zì với mik hả?” – Ba

“Có, con Tuyết Nhi nó dám cướp chồng sắp cưới của con gái mik, cũng chính nó dụ dỗ con trai của mik”

“Cái đó con tự nguyện rời xa Thiên Vũ mà, vả lại con cũng có đối tượng khác rồi” Nhỏ khoanh tay trước ngực

“Và cô ấy ko dụ dỗ con, là con tự đa tình thôi”

“2 cái đứa này, sao ngang ngược như thế hả?”

“Ba thôi đi!” Ba nhỏ rút điện thoại ra “Cô chuẩn bị 100 triệu cho tôi, càng sớm càng tốt”

Nhỏ vui mừng “Cảm ơn Ba. Thương Ba nhất”

Nhỏ và anh ta đi zô phòng, Thy liền cầm điện thoại nhắn tin cho nó [100 triệu đã có, Thiên Vũ thì sao?]

{Cảm ơn Thy và anh Minh Lâm nha, Thiên Vũ đã xong rồi}

[Ko có zì, tí nữa Thy qua nhà Nhi nha]

{Ok}

Thay đồ đẹp xong hết, nhỏ tung tăng chạy xuống phòng khách, anh ta cũng đang ngồi đọc sách với Ba

“Ba ơi, con qua nhà Nhi nha”

Ba nhỏ để tờ báo thấp xuống cười “Ừ, đi cẩn thận nha con”

“Dạ. Anh hai, anh đi ko?”

“Em đi đi, anh ở nhà đọc sách” Anh ta vẫn dán con mắt vào quyển sách

“Thế em đi nha, pye pye ha. Pye Ba” Nhỏ vẫy tay chào rồi chạy đi.