Máy chuyển đổi và phiên dịch tự động của diễn đàn NOK cũng đỉnh ghế, lại còn phiên dịch được cả ngữ điệu của
người nói.
[Coca Trà Sữa Khoai Tây Chiên]: Tìm anh mua ít đồ.
[Mời bạn uống viên thuốc]: Được, đại thần, xin cứ nói, bây giờ tôi lập tức thay đồ chạy đến nhà cô.
[Coca Trà Sữa Khoai Tây Chiên]: Thuốc độc mà anh mới nghiên cứu chế tạo ra.
[Mời bạn uống viên thuốc: Cái đó thì không được, đúng là tôi mới chế tạo ra một loại thuốc độc mới, nhưng mà
chưa làm xong thuốc giải, c.h.ế.t người như chơi đấy.
[Coca Trà Sữa Khoai Tây Chiên]: Không sao, có bản là được.
[Mời bạn uống viên thuốc]: Được thôi, đại thần, bởi vì không có thuốc giải nên chỉ tính là bán thành phẩm, tôi tặng
cô miễn phí, nhưng mà đại thần này, tôi nhờ cô giúp một việc được không?
[Coca Trà Sữa Khoai Tây Chiên]: Nói.
[Mời bạn uống viên thuốc]: [Háo hức.jpg][Mừng hớn hở.jpg] [Mời bạn uống viên thuốc]: Tôi có một người bạn cũ,
là một cao thủ dịch dung, đi nhận nhiệm vụ đến tòa nhà tổng bộ của IBI, kết quả là giờ ngồi bóc lịch luôn trong đấy
rồi, kỹ thuật máy tính của cô cao siêu như vậy, có thể giúp tôi xâm nhập vào trong cứu cậu ấy ra không?
[Mời bạn uống viên thuốc: Thật không dám giấu, tôi đã liên hệ thử với lão đại của Liên minh hacker ẩn danh rồi, cơ mà chán đời lắm, thôi đừng nhắc nữa, gan anh ta bé bằng củ lạc, tôi vừa mới nhắc đến IBI cái là anh ta đã xách quân
lên chạy rồi, hèn không tả nổi.
Nhìn thấy câu này, Doanh Tử Khâm hơi nhướng mày.
Ảnh mắt cô rời khỏi màn hình máy tính, dừng lại trên người người đàn ông đang ngồi bên cạnh.
Nắng tháng chín ấm áp mà không nóng nực, mang theo gió nhẹ hiu hiu.
Ánh nắng xuyên qua kẽ hở tán lá, phủ lên áo sơ mi trắng của anh những mảng bóng rời rạc, chập chờn, loang lổ.
Anh đang cúi đầu đọc sách, ngón tay thon dài miết lên một trang sách, tóc mái đen ngắn trước trận khẽ lay động
trong gió.
Dung mạo anh tuấn, phong thái trang nhã.
Thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc này.
Quá đỗi yên bình và xinh đẹp, khiến người ta không đành lòng phá vỡ.
Doanh Tử Khâm ngước mắt lên, giọng điệu bình thảm gọi một tiếng, mang theo sự biếng nhác nhàn nhã.
“Trưởng quan.” “Có người nhờ em giúp xâm nhập vào hệ thóng an ninh của các anh, anh thấy thế nào?”