Và đương nhiên sẽ vô vàn lần sai bảo nữa của cô….. Kết cục của anh đương nhiên là vô cùng mệt mỏi nhưng vẫn làm và sau đó…không có sau đó nữa.
[……]
Đúng 1 tuần sau đó Lãnh Vân mới cho cô đến công ty. Anh lái xe đưa cô đến công ty gần đến cửa cô nói với anh: ” Để tôi xuống lề đường trêи kia đi, tôi đi bộ đến công ty là được? “
” Vì sao phải thế? ” Anh nghi hoặc hỏi.
” Chẳng lẽ anh muốn mọi người bàn tán về quan hệ của hai chúng ta? “
” Ai dám bàn tán về tôi? “
” Chẳng ai bàn tán anh cả người họ bàn tán là tôi! “
” Em với tôi có ý gì hay sao mà sợ người khác bàn tán? ” Anh trêu đùa nói.
” Tôi chỉ sợ người không biết lại bảo tôi mê hoặc anh thôi! Anh bớt ảo tưởng đi!!! ” Cô gằn giọng.
” Nếu đã không phải thì chẳng việc gì phải làm như vậy “
Nói rồi anh đi thẳng đến cửa ra vào công ty. Người gác cửa bước ra mở cửa xe cho anh, anh bước xuống vòng qua mở cửa cho cô. Thấy cô nhất quyết không ra anh liền nói: ” Em định theo tôi đến công ty rồi ngồi lỳ trêи xe không đi làm việc? “
“…..” Cô không nói.
” Chuyện ở nhà không tính toán với em nhưng ở công ty tôi có thể trừ lương em! “
“……” Cô vẫn không nói.
” Nếu em đã muốn mọi người đều biết tôi liền bế em vào làm vậy. “
Lúc anh vươn tay chuẩn bị bế cô thì cô hắng giọng: ” Anh tránh ra để tôi xuống “
” Được “
Anh tránh ra để cô bước xuống xe rồi đóng cửa xe lại cho người lái xe vào bãi. Anh bước đi rất nhanh cô đi theo sau, thấy mãi cô vẫn chưa đi cạnh mình anh nói: ” Em thu dọn bàn làm việc của mình đem lên phòng của tôi “
Nói rồi anh đi nhanh vào thang máy bấm tầng cao nhất – tầng 33.
Nhan Thiên Uyển đi vào phòng làm việc của mình mọi người thấy thế liền đứng xung quanh cô hỏi dồn dập: ” Em với Lãnh tổng có quan hệ thế nào vậy? “
” Chẳng có quan hệ gì. ” Cô lạnh nhạt trả lời
” Còn nói không có? Hôm nay Lãnh tổng chở em đến bằng xe riêng đấy! “
” Chẳng lẽ anh ta chưa từng chở phụ nữ bằng xe riêng? ” Cô nghi hoặc hỏi.
” Phải! Ngay cả đối tác nữ cũng lấy xe của công ty dùng thôi “
” Ra là vậy. Thôi em thu dọn đồ một chút Lãnh tổng bảo em lên phòng tổng tài có việc “
” Được, em mau lên đi “
Ai cũng muốn biết quan hệ thật sự của Lãnh Vân và Nhan Thiên Uyển nhưng thấy cô bảo Lãnh tổng cần tìm liền không hỏi nữa.
Cô dọn dẹp lên phòng hắn gõ cửa trong phòng còn có cả Chu Tuấn. Cô bước đến trước mặt anh nói: ” Anh kêu tôi đem đồ lên đây có việc gì? “
” Từ hôm nay em làm tiểu thư ký của tôi. Sau này theo Chu Tuấn làm việc. “
Anh nói với cô cũng như nói cho Chu Tuấn biết việc mình phải làm.
Anh nói xong thì kêu Chu Tuấn ra ngoài làm việc. Thấy Chu Tuấn đi ra ngoài cô mới nói: ” Tôi không học ngành thư ký ” Cô lạnh nhạt nói.
” Tôi biết! Nhưng chẳng phải học là biết sao? “
” Tôi thích kế toán, tôi không muốn học thư ký!!!! “
” Nơi này tôi làm chủ! Tôi nói em liền phải nghe “
” Nếu tôi không muốn nghe thì sao? ” Cô âm trầm nói.
” Em cũng biết tôi rất chiều ý em còn gì? Em nên nhớ tôi mới là người ở thế thượng phong trong cuộc giao dịch này mà không phải em! “
” Phòng làm việc của tôi ở đâu? ” Cô gằn từng chữ nói.
” Em làm việc trong phòng làm việc của tôi đi thuận tiện cho việc em luôn ở bên cạnh tôi. Em làm việc ở cái bàn đằng kia đi “
Nói rồi anh chỉ cái bàn làm việc ở đối diện anh, bất cứ lúc nào cũng nhìn thấy cô. Cô hậm hực bước đến sắp xếp đồ lên bàn rồi ngồi xuống thấy Lãnh Vân luôn nhìn mình thì nói: ” Anh không làm việc đi nhìn tôi làm gì? “
” Tôi thích thế ” Anh cười cười cúi đầu xuống đọc tài liệu rồi nói tiếp: ” Em đi pha cho tôi ly cà phê “
Cô chẳng nói chẳng rằng bước đến phòng uống nước pha cà phê. Khi gần xong cô mới nảy ra một ý bỏ muối vào cà phê mặn chết anh ta. Nói liền làm cô bỏ muối vào cà phê rồi bước vào phòng Lãnh Vân.
Nhan Thiên Uyển đưa cho Lãnh Vân rồi nói: ” Cà phê của anh “
Lãnh Vân thấy cô dịu giọng nói với anh thì vui vẻ đưa cà phê lên miệng nhấp một ngụm. Sau khi uống xong thì nói: ” Em muốn làm mặn chết tổng tài của em sao? “