Trong cổ họng Trương Y Lâm như có ngọn lửa đang thiêu đốt, cô ta rất muốn phản bác lời của Josen, nhưng cô ta...... Không thể nghĩ ra chứng cớ gì có thể dùng để phản bác!
Cô ta nổi lên từ tiết mục Talent mà Long Đằng tài trợ, dựa vào bối cảnh và hợp đồng của Long Đằng mà từng bước đi đến hôm nay, cô ta chưa từng dựa vào thực lực của bản thân mình. Đổi thành bất kỳ nghệ nhân nào có được hợp đồng ấy thì cũng trở thành minh tinh thôi.
Nhưng Mạn Nhu thì khác.
Có mấy người có thể trải qua phong ba nàng từng chịu đựng, mà còn yên lặng ba năm, sau đó lại tái xuất được trong giới showbiz!
Trương Y Lâm biết rõ quy tắc trò chơi trong giới này, nếu đổi lại là cô ta, cô ta tự hỏi làm không được như Mạn Nhu.
"Hiện tại chúng tôi cần nói chuyện quan trọng, hai cô mời trở về đi." Josen trầm giọng nói.
Cô ta sẽ thắng được Mạn Nhu!
Chờ cô ta mang theo người đại diện rời khỏi tổng bộ UNIC, người đại diện tức giận bất bình: "Cô ta là thứ gì! Dám giành lấy hợp đồng mà Long Đằng muốn, không biết xấu hổ!"
"Được rồi, còn ngại mất mặt không đủ sao?" Trong lòng Trương Y Lâm biết rõ, Josen nói không sai, cô ta đúng là đã thua.
"Tôi đang lo cho cô đây, không lấy được hợp đồng này thì về ăn nói thế nào đây?" Người đại diện hơi nhức đầu mà xoay xoay di động: "Thua bởi Đại Thiên thì không sao, nhưng đối thủ của cô là Mạn Nhu - một diễn viên nhỏ vừa ký hợp đồng mà thôi, truyền ra sẽ bị người ta cười!"
"Chuyện đã thành vậy rồi, cô muốn tôi làm thế nào?"
Trương Y Lâm dừng bước chân lại, nhìn về phía người đại diện bên cạnh: "Bây giờ còn có cách nào cản cô ta? Mạn Nhu không phải là người cô đe dọa hai câu thì ngoan ngoãn rời đi."
"Cái đó chưa chắc, tôi nghe nói Đại Thiên vẫn chưa công khai thân phận người đại diện của cô ta, có lẽ căn bản không coi trọng cô ta mấy. Tôi trở về tra xét một hồi, khẳng định còn cơ hội xoay chuyển!"
Trương Y Lâm nghe xong lời này thì như có cân nhắc mà lên xe.
Người đại diện nói không sai, với địa vị bây giờ của cô mà bại bởi Mạn Nhu đúng là quá khó coi, hơn nữa chuyện lần này nếu truyền ra...... Không, Long Đằng không thể thua Đại Thiên!
Nhưng các cô hoàn toàn không ngờ, người đại diện thần bí kia của Mạn Nhu đã sớm nghĩ đến mọi chuyện, cô ngồi trong văn phòng của giám đốc Đại Thiên, mà lại có thể nắm toàn cục trong tay.
Mạn Nhu trở thành người phát ngôn năm tiếp theo của UNIC!
Người đại diện của Trương Y Lâm còn chưa tra được gì thì đã thua.
Nhìn thấy thông báo này được công bố, tổng giám đốc Long Đằng trực tiếp liên lạc với Trương Y Lâm, hỏi cô ta rốt cục làm sao vậy! Tại sao lại nhường cơ hội tới tay cho Mạn Nhu.
Theo cái nhìn của họ, Mạn Nhu căn bản không thể thắng nổi Trương Y Lâm.
Trương Y Lâm cầm điện thoại im lặng, cô ta không biết nên biện giải thế nào, người đại diện bên cạnh thì nổi trận lôi đình, cảm thấy Đại Thiên hoàn toàn là cố ý kiếm chuyện, cố tình để một người mới tái xuất như Mạn Nhu ra giành hợp đồng với Trương Y Lâm, cũng là vì muốn đối nghịch với Long Đằng.
Cả giới showbiz đều lan truyền tin này.
Mạn Nhu cướp đi hợp đồng của Trương Y Lâm, sau này mặc kệ cô ta làm cái gì, cũng sẽ bị paparazi và phóng viên nhìn chằm chằm, cho nên họ phải bỏ qua kế hoạch ban đầu, hơn nữa khẩn cầu Mạn Nhu có thể thuận lợi hoàn thành quay chụp.
Nếu không, một khi xảy ra bất cứ vấn đề gì, cũng sẽ bị trút hết lên đầu Trương Y Lâm.
"Y Lâm, tôi còn chưa tra được thân phận người đại diện của Mạn Nhu!" Cô ta rất buồn rầu, cô ta đã vận dụng mọi quan hệ trong nghề, nhưng độ bảo mật của Đại Thiên quá tốt, căn bản tìm không thấy chỗ có thể chen vào.
Trương Y Lâm nghe những lời này thì bất đắc dĩ cười cười: "Xem ra, cô ta tìm được một ông chủ tốt."
Có thể không ngại đảo loạn giới showbiz vì nàng, thật là ông chủ tốt!
Chỉ dựa vào điểm này, Trương Y Lâm đã có thể xác định, hợp đồng lần này cô ta không có biện pháp giành nữa: "Sắp xếp một chút, chúng ta lập tức về nước."
Người đại diện hung tợn bất bình lên tiếng.
Cô ta càng thêm tò mò về người đại diện của Mạn Nhu, rốt cuộc là ai, có thể hạ một nước cờ tuyệt đến vậy!
Đại Thiên có người đại diện lợi hại cũng không lạ gì, lạ là, cao tầng lãnh đạo của họ suy nghĩ thế nào, vậy mà đem người đại diện lợi hại như vậy cho Mạn Nhu?
Chẳng lẽ bước tiếp theo bọn họ muốn tập trung lăng xê cho Mạn Nhu?
Bên kia, Mạn Nhu cũng đang cân nhắc vấn đề này.
Nàng có thể cảm giác được, người đại diện này tuy thần bí, hơn nữa thủ đoạn mạnh mẽ vang dội, nhưng hình như cô ở ngay bên cạnh nàng, mỗi giờ mỗi phút đều biết được tâm tình và động thái của nàng, nếu chỉ dựa vào Rick ngấm ngầm truyền lời thì không làm trôi chảy được như thế.
Như vậy khả năng duy nhất chính là, người này rất hiểu nàng!
Trừ cô ra, lại có thể là ai chứ?
Nàng nghĩ đến trước kia Phong Miên đã từng đề cập, nhưng lúc ấy nàng không để trong lòng, bây giờ nhìn lại, hình như cô đã sớm dự đoán được hôm nay.
"Rick, người đại diện thần bí này còn không chịu lộ diện sao? Ngay cả phóng viên cũng không tìm ra tin tức về cô ta." Chị Hy để tờ báo qua một bên, tìm tòi mà hỏi.
Nếu nói người này cố ý đánh lạc hướng tầm mắt bên ngoài để giúp Mạn Nhu xử lý vấn đề, chị Hy có thể lý giải, nhưng cả các cô cũng không biết thân phận của cô thì rất kỳ lạ.
Rick do dự nhìn nhìn Mạn Nhu, lại cảm thấy hình như nàng không hiếu kỳ như chị Hy, anh ta lúng túng cười: "Bên cô ta đúng là có việc đột xuất, cho nên mới không thể đến đây. Tin tôi đi, cô ta là một người đại diện cực kỳ xuất sắc, năng lực xuất chúng!"
Rick nói xong thì lấy di động ra, xem giờ chuyến bay rồi bảo: "Công việc của tôi đã xong, đêm nay phải bay về nước."
Chị Hy nhìn về phía Mạn Nhu, quay đầu lại nói: "Nhanh vậy? Không thể nán lại thêm hai ngày sao?"
"Tôi có rất nhiều việc đang chờ trở về xử lý mà." Rick buông tay, tỏ vẻ hết sức bận rộn.
Nhưng trước lúc đó, anh ta căn bản không nhận được thông báo khẩn cấp gì.
"Vậy được rồi". Chị Hy vừa nói vừa uống hết thuốc của đợt này, vị đắng chát vừa tiến vào khoang miệng, cô ấy lập tức không nhịn được cau mày, lại buồn bực hớp một mồm nước to.
"Nhưng mà, cô vẫn thích mang bệnh tật đi làm việc... Vẫn sớm nên tìm một người đàn ông có thể chăm sóc cho cô thật tốt."
"Anh rãnh rỗi vậy à? Đi nhanh đi!"
Chị Hy lườm Rick một cái, bảo anh ta mau mau đi.
Thật ra Rick là một người có khả năng lại giỏi về nhìn mặt đoán ý, chỉ mấy ngày ngắn ngủi thôi mà anh ta đã thăm dò được phong cách và thói quen làm việc của chị Hy và Mạn Nhu, làm việc với người như anh ta, không thể nói không phải là chuyện tốt.
Rick gật đầu mỉm cười: "Vậy tôi đi về trước, có chuyện gì thì liên lạc sau."
Anh ta thật hy vọng sẽ không tiếp thêm cuộc gọi khẩn cấp nào bên này nữa.
Nói xong, Rick đã xách vali rời khỏi khách sạn.
Chị Hy từ cửa sổ nhìn anh ta đi xa, buồn bực nói: "Không hỏi được gì từ miệng anh ta, em nói xem anh ta thật sự không biết, hay là cố ý giả bộ?"