Cô Vợ Ảnh Hậu

Chương 113: Dũng Cảm Đứng Ra



Mạn Nhu nghe những lời này, không kìm nén được sự tức giận.

Là một minh tinh, Thượng Quan Lệ đã làm tất cả những gì có thể. "Cô đã rất cố gắng."

Là thủ đoạn của người phụ nữ kia quá hèn hạ.

Nàng siết chặt điện thoại, so với sự vô sỉ của Lạc Phong, người phụ nữ này càng ti tiện hơn.

"Cảm ơn cô đã nghe tôi nói nhiều như vậy. Sau khi nói ra, tôi cảm thấy thoải mái hơn rồi."

Mạn Nhu cũng không biết vì sao Thượng Quan Lệ lại tự nguyện nói với nàng điều này. Có lẽ là vì các nàng đều có chung tiếng nói và một số điều hối tiếc.

"Tôi sẽ rời khỏi Đại Thiên. Tôi không muốn liên lụy đến người khác. Tôi biết những tin tức kia cũng ảnh hưởng đến cô... tôi thực sự đã đi đến bước đường cùng."

"Không! Chắc chắn sẽ còn có cơ hội, Đại Thiên sẽ không từ bỏ cô, cho nên cô cũng không thể từ bỏ chính mình."


Mạn Nhu sợ cô ấy sẽ làm chuyện dại dột, cố hết sức khuyên nhủ: "Tôi cũng từng gặp phải đủ lời đồn đại nhảm nhí, nhưng sau đó tôi đã gặp được Miên. Tôi tin rằng, chỉ cần cô kiên trì vượt qua khoảng thời gian này, cô chắc chắn có thể bắt đầu lại cuộc sống của mình."

"Đừng bỏ cuộc..."

Thượng Quan Lệ nhẹ nhàng cúp điện thoại, không để lại câu trả lời nào.

Nhìn màn hình điện thoại tối đi, tâm trạng của Mạn Nhu cũng đặc biệt chán nản. Những tính toán âm mưu trong vòng tròn này khiến nàng cảm thấy sợ hãi. Vì sao bản chất con người lại có thể trở thành như vậy?

Sau khi Phong Miên kết thúc cuộc họp, cô thấy Mạn Nhu ngẩn người ngồi bên cửa sổ. Cô bước tới, thấy sắc mặt nàng tái nhợt, liền cúi xuống trước mặt nàng, khẽ hỏi: " Đã xảy ra chuyện gì?"


Mạn Nhu nhìn khuôn mặt Phong Miên rồi đưa tay ôm chầm lấy cô.

"Thượng Quan Lệ nói với em, người đã phản bội cô ấy là người phụ nữ cô ấy vẫn luôn giữ bên mình."

Sau khi nàng nói ra những lời này, Phong Miên liền hiểu lý do khiến nàng sợ hãi. Cô lập tức nâng mặt nàng lên, thâm tình hôn lên môi nàng.

Mạn Nhu cảm nhận được sự dịu dàng của cô, nhắm mắt đáp lại.

Họ cứ triền miên như vậy vài phút.

"Thấy khá hơn chút nào không?"

Phong Miên chậm rãi buông Mạn Nhu ra, chăm chú nhìn khuôn mặt nàng.

"Ừm......" Mạn Nhu lên tiếng, dựa vào lồng ngực cô.

Có đôi khi, giữa bọn họ mà nói là tâm linh tương thông, không cần thêm bất cứ lời nào, Phong Miên vẫn hiểu rõ lòng nàng.

"Công ty đã có biện pháp đối phó, sẽ không để người của Long Đằng đạt được mục đích."

Người phản bội cũng sẽ nhận được quả báo xứng đáng. Trong thế giới này, vẫn còn tồn tại sự hy vọng.


Mạn Nhu nặng nề gật đầu. Để Phong Miên an tâm làm việc, nàng hứa sẽ không suy nghĩ lung tung nữa. Giờ là lúc Đại Thiên cần cô.

Phong Miên xoa đầu nàng, không nói thêm câu nào, lập tức vùi đầu vào công việc. Cô phải nhanh chóng hoàn thành công việc để có thể chăm sóc nàng tốt hơn.

Từ chỗ Phong Miên vẫn có thể nhìn thấy Mạn Nhu nhàn rỗi đọc sách.

Thỉnh thoảng, nàng sẽ ngẩng đầu lên, ngắm nhìn dáng vẻ nghiêm túc làm việc của Phong Miên. Nàng rất thích cô những lúc như thế này, tập trung mà quyến rũ.

Cuối cùng, sau khi công việc của cô kết thúc, hai người cùng nhau ăn nhẹ. Mạn Nhu đang muốn trở về phòng để nghỉ ngơi, nhưng vừa đứng lên lại bị Phong Miên ôm vào trong ngực.

"Đừng đi."

Mạn Nhu cảm nhận được sức mạnh bá đạo của cô, ngước lên nhìn: "Thế nào? Bây giờ, chị đang trong chuyến công tác đấy."
"chị là Tổng Giám đốc......"

"Là Tổng Giám đốc có thể tùy tiện sửa đổi quy định?" Mạn Nhu nghiêng đầu cười cười, đưa tay vòng qua cổ Phong Miên.

Phong Miên cúi đầu nhìn nàng, đôi mắt cô phản chiếu rõ nét khuôn mặt Mạn Nhu.

Những lời cô nói vào lúc này làm cho Mạn Nhu hiểu thêm, cuộc hôn nhân của bọn họ khiến nhiều người sợ nàng hơn.

"Vì em, chị có thể chống lại cả thế giới."

"Bởi vì quá sợ mất đi, chị mới không chịu để cơ hội làm người đại diện của em rơi vào tay kẻ khác."

"Cũng là bởi vì quá quan tâm......"

Lòng nàng bị sự chiều chuộng của cô lấp đầy. Nàng không còn bị chuyện của Thượng Quan Lệ ảnh hưởng, bởi vì, trên thế giới này, đã có một người dành tình cảm sâu đậm cho nàng.

Nàng tin rằng đây là người phù hợp nhất với mình.

Cô xứng đáng để nàng tin tưởng và cũng xứng đáng được nàng trả giá.
"Quá trình quay phim đã sắp kết thúc. Sau khi về nước, chị sẽ giải quyết chuyện của Thượng Quan Lệ thật tốt. Hứa với em, Đại Thiên sẽ không bỏ qua cho bất cứ một ai dám động tay chân ở phía sau."

Phong Miên không trả lời, mà trực tiếp ôm lấy eo nàng. Hai người cùng ngã xuống mặt giường lớn phía sau lưng.

Nàng ôm lấy cổ cô một cách tự nhiên. Họ đã ôm nhau như vậy cả ngàn lần nhưng nàng vĩnh viễn cũng sẽ không thấy chán. Chỉ cần một ánh mắt, họ liền hiểu rõ suy nghĩ của người kia.

Khi tình yêu ngập tràn, Mạn Nhu bám lấy vai cô.

Trên toàn thế giới này, cô là người yêu của riêng nàng. Không ai có thể đưa người này rời xa nàng. Nàng tuyệt đối không cho phép điều đó.

...

Những chuyện gièm pha về Thượng Quan Lệ ngày càng nghiêm trọng. Dù Đại Thiên có ra mặt đối phó cũng không thể bằng được những bức ảnh nặng nề mà đối phương liên tiếp tung ra. Đại minh tinh từng ngạo nghễ trong cả giới giải trí, hóa ra còn có một mặt hèn mọn như vậy.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều bị chuyện này làm khiếp sợ. Danh dự và giá trị của Thượng Quan Lệ giảm mạnh.

Vì mọi chuyện phát triển quá nhanh, nên ngay cả Đại Thiên cũng không tránh được bị ảnh hưởng.

Chiến lược quan hệ công chúng của Rick là để Thượng Quan Lệ nói ra sự thật. Để cô ấy dũng cảm đứng ra và nói cho mọi người biết, cô ấy là người bị hại trong toàn bộ chuyện này. Chỉ có như vậy, thế giới bên ngoài mới có thể thay đổi cách nhìn của họ.

Chỉ là, dựa theo tình trạng hiện tại của Thượng Quan Lệ thì cũng không thể đứng lên mà buộc tội người phụ nữ cô từng yêu sâu đậm. Cô ấy đã giấu trái tim tan vỡ của mình ở chỗ sâu nhất. Loại tổn thương này không thể nhanh chóng chữa khỏi.

Bị thương ngoài da có thể dùng thuốc chữa trị nhưng trái tim bị thương thì chỉ có thể phục hồi dần theo thời gian.
Rick không thể hiểu được nỗi đau mà Thượng Quan Lệ đang phải trải qua. Cảm giác bị phản bội đủ để khiến một người sụp đổ.

Nhưng cảm giác ấy là điều Mạn Nhu đã từng trải qua. Nàng hiểu và càng cảm thấy thương xót hơn cho Thượng Quan Lệ.

Mạn Nhu mang những suy nghĩ của mình nói với Rick. Tối hôm đó, Rick tìm được Thượng Quan Lệ.

Trợ lý giúp đỡ Thượng Quan Lệ dọn dẹp ngôi nhà bừa bộn. Trong khi, Rick ở bên cạnh, lặng lẽ quan sát xem người đã tự tay hủy hoại ngôi sao điện ảnh tráng lệ là người phụ nữ như thế nào.

Sao có thể đối với tình yêu suốt nhiều năm của mình làm ra chuyện như vậy?

"Anh đến rồi..." Thượng Quan Lệ dựa vào ghế sô pha, nói một cách yếu ớt. Ánh mắt cô ấy lộ ra sự mệt mỏi.

Rick đứng trước mặt cô ấy. Anh nhìn bộ dạng nhếch nhác của cô ấy, không thể nhìn ra bất cứ điểm gì giống với khi cô ấy đứng trên sân khấu.
Rick dừng một chút, mở miệng: "Mạn Nhu nói, hiện tại, cô rất cần một người làm bạn."

"Cô ấy có lẽ đã hiểu lầm, cho rằng tôi và cô ấy đã là bạn bè." Thượng Quan Lệ lạnh lùng nói.

"Thực sự là cô ấy hiểu lầm?" Rick thoải mái ngồi xuống, nhìn bức ảnh đen trắng khổng lồ trên tường. Thượng Quan Lệ để lộ một bên mặt. Đôi mắt cô vô cùng quyến rũ.

"Tôi không biết nhiều về Mạn Nhu nhưng là tôi đã tận mắt chứng kiến cô ấy làm thế nào để thắng Trương Y Lâm, tự mình chứng tỏ được năng lực của bản thân."