"Thật ra... Tôi vừa cùng người đại diện của tôi nhìn thấy Trương Y Lâm của Long Đằng từng ra ngoài một lần, nhìn hướng đi là ra sân."
"Hướng ra sân? Cô ta đi làm gì?"
"Vậy cũng không biết, nếu như cô ta thừa dịp lúc đó thuê ai đó làm chuyện này, ai biết được? Tôi thấy chuyện này chính là Long Đằng muốn đấu với Đại Thiên, chúng ta xem náo nhiệt là được."
Oành.
Thượng Quan Lệ đẩy cửa ra, đi vào.
Hóa ra mấy người đang bàn luận đã gặp cô ấy, tất cả đều ngậm miệng lại, từng người cầm lấy túi trang điểm rời đi.
Có ai không biết quan hệ của Thượng Quan Lệ và Mạn Nhu bây giờ?"
"Vừa rồi là ai thấy được?"
Mấy người bọn họ ánh mắt lơ lửng không cố định, từng người lộ ra dáng vẻ khổ sở, bọn họ ở sau lưng nói thầm vài câu, ai có thể nghĩ tới sẽ bị Thượng Quan Lệ nghe được.
Cô ấy sẽ không buông tha bất kì manh mối khả nghi nào.
"Chúng tôi..."
Bọn họ không dám trêu Thượng Quan Lệ, không thể làm gì khác hơn là nói ra tất cả mọi chuyện, một người trong số đó nhìn cô ấy nói: "Là tôi và người đại diện của tôi thấy."
Thượng Quan Lệ ép bản thân nhịn, giống như chưa xảy ra chuyện gì, đi tới chỗ ngồi bên cạnh Mạn Nhu: "Tớ biết ai làm rồi..."
Mạn Nhu kinh ngac nhìn cô ấy, chỉ thấy Thượng Quan Lệ dùng cằm hơi nâng lên, ánh mắt nhìn Trương Y Lâm bên cạnh Mạn Nhu.
Mạn Nhu sáng tỏ, phối hợp với cô ấy hỏi: "Ai?"
"Tớ vừa nói chuyện với tổng giám đốc Phong, cậu vừa kí hợp đồng với Đại Thiên, liền phát sinh bất ngờ như vậy, công ty sẽ không bỏ mặc không quan tâm, tổng giám đốc Phong cũng nói, muốn nhắn nhủ bọn họ một cái... Bằng không, cũng không cần lăn lộn trong giới diễn viên. Phong sát một nữ diễn viên đối với Đại Thiên cũng không phải việc khó."
"Tôi nghe không hiểu các người đang nói gì." Trương Y Lâm khó chịu ho khan vài tiếng, vẻ mặt vô cùng hoang mang.
"Có người chính miệng nói cho tôi biết, nhìn thấy cô nửa đường rời hội trường đi gặp ai, cô đừng nói với tôi, đêm nay cũng có người va vào cô."
Đầu ngón tay Trương Y Lâm siết chặt lại, trong lòng suy nghĩ lời của Thượng Quan Lệ, thoáng qua lộ ra một vệt ý cười không để ý lắm: "Thật sao? Vậy cô biết tôi gặp ai? Chẳng lẽ còn không cho tôi ra ngoài hóng mát một chút?"
Trong tay bọn họ nhất định không có chứng cứ.
Cho dù có, chỉ cần cô ta liều chết không thừa nhận, bọn họ cũng tuyệt đối không có cách nào.
Thượng Quan Lệ vào nghề nhiều năm như vậy, kế vặt như Trương Y Lâm, cô ấy một chút liền có thể nhìn thấy, lập tức không dấu vết liếc Trương Y Lâm một cái, đúng lúc thấy được chiếc cúp đặt bên chân cô ta, cổ chân xoay qua một cái, đá một cái.
Cúp không nặng, nhưng đủ đau.
Trương Y Lâm rít gào đứng lên, quay đầu lại căm tức nhìn Thượng Quan Lệ, hô to: "Cô điên rồi."
Rất nhiều người ở đây liền kinh ngạc nhìn tình cảnh này, bây giờ là tình huống thế nào, Trương Y Lâm của Long Đằng công khai hò hét với Thượng Quan Lệ? Loại sao nhỏ không nổi tiếng như cô ta cũng dám kêu gào với ngôi sao quốc tế như Thượng Quan Lệ?
Đạo diễn khống chế hội trường lập tức ra lệnh cho máy quay phim thay đổi vị trí máy, đồng thời cắt đoạn phim này đi, không ảnh hưởng tới hiệu quả phát trực tiếp của toàn bộ lễ trao giải.
"Thượng Quan Lệ, cô đừng chọc tôi."
Trương Y Lâm hô như vậy, mọi người càng bối rối, không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Trương Y Lâm đột nhiên nhằm vào Thượng Quan Lệ.
Vậy Thượng Quan Lệ sẽ phản ứng thế nào?
Cô ấy trực tiếp đứng dậy, giơ tay cho Trương Y một bạt tai.
Sau đó bình tĩnh trở lại ghế ngồi, giống như Trương Y Lâm chỉ là không khí.
Thượng Quan Lệ đánh Trương Y Lâm?
"Cô." Trương Y Lâm tức giận nhìn chằm chằm cô ấy, giống như muốn nhìn chăm chú từng lỗ thủng trên mặt cô ấy.
Nhưng loại ngôi sao đẳng cấp như Thượng Quan Lệ làm sao có thể gây khó dễ cho cô ta, nhất định là cô ta ở trước mặt Thượng Quan Lệ làm chuyện muốn ăn đòn.
Hơn nữa mọi người còn nhìn thấy Trương Y Lâm ở trước mặt tất cả mọi người nói lời hung ác với Thượng Quan Lệ.
Có lẽ chỉ số thông minh của cô ta quá thấp, mới làm loại chuyện kém thông minh này.
Bên cạnh có nhân viên đi tới, muốn an ủi cảm xúc của Trương Y Lâm, không muốn làm lớn chuyện lên, nhưng Trương Y Lâm căn bản không nể tình, đẩy nhân viên kia ra, quay đầu lại la hét với Thượng Quan Lệ.
"Mạn Nhu không phải chỉ là diễn viên hạng ba thôi sao, đến mức cô che chở cô ta như vậy sao?. Chẵn lẽ cô yêu cô ta rồi à?"
"Cô lặp lại lần nữa." Thượng Quan Lệ không khách khí hô.
Trương Y Lâm bị ép đến hết cách, nhiều người như vậy đều nhìn lại đây, nếu cô ta cứ như vậy, sau này làm sao còn có thể lăn lộn trong giới diễn viên được? Mặt mũi của Long Đăng vứt đi đâu?
"Tôi nói Mạn Nhu là diễn viên hạng ba, thì sao nào? Tôi nói cô yêu cô ta thì sao nào ? Chẳng lẽ nói sai sao? Cho dù cô ta kí hợp đồng với Đại Thiên, cũng không thay đổi được chuyện trước kia cô ta bị Long Đăng phong sát."
"Bây giờ cô ta nịnh bợ cô như vậy, chính là vì lăn lộn mà thôi."
Rất nhiều người cũng nghe được lời này, Trương Y Lâm công khai trào phúng Mạn Nhu.
"Mạn Nhu hôm nay có thể dựa vào thủ đoạn tiến vào Đại Thiên, ngày mai có thể sẽ ở sau lưng đâm cô một nhát. Tổng giám đốc Phong của Đại Thiên ghét nhất nghệ sĩ ở sau lưng cô ta giở thủ đoạn, tôi chờ xem sau ngày Mạn Nhu chết thế nào."
Thật buồn cười...
Cả quá trình Mạn Nhu chưa từng nói câu nào, nàng chỉ lạnh lùng nhìn Trương Y Lâm, những câu này nàng nhớ kĩ.
Lúc Trương Y Lâm công khai trào phúng Mạn Nhu, Đại Thiên đã bắt đầu hành động.
Bởi vì bọn họ quá lớn tiếng, đạo diễn chỉ có thể tuyên bố tạm dừng lễ trao giải mấy phút, các nghệ sĩ khác ở lúc tẻ nhạt search được tin tức giải trí mới nhất.
Nhìn thấy tin tức này mọi người đều hoảng sợ.
"Cái kia..." Lúc Trương Y Lâm đang giễu võ dương oai, một ngôi sao nhỏ của Long Đằng ở bên cạnh kéo cô ta:: "Đừng nó nữa. Người đại diện của Mạn Nhu hiện thân."
Trương Y Lâm quay đầu lại căm tức nhìn cô ấy: "Vậy thì thế nào?"
Ngôi sao nhỏ bị cô ta trừng như vậy, không thể làm gì khác hơn là nuốt vào câu nói tiếp theo.
Lúc này Trương Y Lâm mới phát hiện, những người khác dường như quá yên tĩnh, bầu không khí như thế này, rất quái lạ...
Bởi vì ai cũng không nghĩ tới sẽ có tin tức như vậy xuất hiện, hơn nữa tuyệt đối chân thực đáng tin cậy.
"Đây là phòng thư kí của Đại Thiên công khai tuyên bố, chắc chắn không phải giả."
"Có lầm hay không? Mạn Nhu có mệnh gì?"
"Có thể khiến tổng giám đốc Phong Miên của Đại Thiên trở thành người đại diện của cô ấy, trời ạ... Toàn bộ giới diễn viên ai có thể làm được chứ?"
Trương Y Lâm không nghe rõ bọn họ bàn luận cái gì, nhưng từ trong ánh mắt bọn họ, cô ta dần dần phát hiện mọi chuyện không đúng lắm.
Lập tức quay đầu lại giật điện thoại của ngôi sao nhỏ kia, nhìn thấy tiêu đề bản thảo trên màn hình, cả người đều không ổn.
Trương Y Lâm đứng cũng không vững, trực tiếp tê liệt trên ghế ngồi.
Thượng Quan Lệ cũng nhìn thấy tin tức, cười lạnh nhìn dáng vẻ sắc mặt tái nhợt của Trương Y Lâm: "Tại sao không nói nữa? Là kết cục này quá rung động sao? Diễn viên hạng ba trong miệng cô lại có một vị đại diện không tưởng tượng nổi như vậy, cô ta chính là Phong Miên."
"Tôi khuyên cô, lượng thiện một chút."