Thân thể Tăng Giai Ninh sớm cứng ngắc lại, hai mắt vô thần của cô ta nhìn người phụ nữ trước mặt, dù thế nào cô ta cũng không nghĩ đến, vậy mà cô ta thật sự không giữ lại chút thể diện nào!
Cô ta cho rằng cô ta rất quan trọng đối với Đại Thiên, nhưng bây giờ mới biết, thì ra tất cả đều là cô ta nằm mơ giữa ban ngày, cô ta chỉ là một trong rất nhiều ngôi sao của công ty mà thôi.
Phong Miên thấy Mạn Nhu đã tỉnh rượu rồi, nói với nàng: "Chuyện đêm nay chị nên làm đã làm xong rồi, bây giờ không cần trợ lý, em cũng có thể quay lại làm minh tinh Mạn Nhu rồi."
Cô ta muốn ở trước mặt tất cả mọi người, nàng thắng Tăng Giai Ninh.
"Bây giờ?" Mạn Nhu hơi kinh ngạc.
"Ừ, chính giờ khắc này!" Trong mắt Phong Miên tràn đầy dịu dàng và tin tưởng: "Chị tin tưởng em có thể làm được."
Phong Miên lập tức trả lời: "Làm một ngôi sao tham dự dạ tiệc, y phục đã được đưa vào phòng hóa trang rồi."
"Thì ra tổng giám đốc Phong tính toán như vậy... Lần này thú vị đó, thật chờ mong."
"Tăng Giai Ninh có dáng người gợi cảm, Mạn Nhu có dáng người cao gầy lại có đường cong rõ ràng, thật không biết rốt cuộc ai hơn ai."
"Tổng giám đốc Phong lại chắc chắn Mạn Nhu sẽ thắng như vây sao? Cô ta không sợ cô ấy..."
"Tôi đã xem qua hình ảnh thời gian trước của Mạn Nhu tại Paris, vóc người đẹp không phải bình thường đâu, tôi cảm thấy cô ấy sẽ không thua."
Các nghệ sĩ vì lời đề nghị này của Phong Miên mà đều rất mong chờ, đều muốn nhìn phong thái thật sự của Mạn Nhu một chút, mà Mạn Nhu đã sớm quyết định đêm nay tranh một lần, đây cũng là một cơ hồi tuyệt vời.
Tăng Giai Ninh siết chặt nắm tay, với tư cách là một ngôi sao điện ảnh cô ta luôn kiêu ngạo vì thân hình của mình, đã từng sánh ngang trên sân khấu với siêu mẫu Victoria, cô ta tự tin Mạn Nhu không hề có phần thắng.
Cho dù Phong Miên đứng về phía cô ta thì sao chứ?
Tăng Giai Ninh đã không rảnh để suy nghĩ chuyện Phong Miên muốn đóng băng cô ta kia, bây giờ trong ngực cô ta đang dồn một cơn tức giận, cô ta chính là muốn chiến thắng Mạn Nhu, muốn chứng minh cho Phong Miên, không chọn cô ta là sai lầm của cô.
Các nghệ sĩ chưa từng thấy trong dạ tiệc của Đại Thiên có tranh đấu như này, vì Đại Thiên luôn luôn đoàn kết, không thể để loại đấu tranh nội bộ như này xảy ra, tất cả mọi người đều có chút chờ mong.
Cô ta lúc này cũng không có cảm giác thất bại gì, vì cô ta cảm thấy mình có thể dựa vào danh tiếng tích lũy nhiều năm qua đổi một công ty ưu tú hơn, đã phải rời khỏi Đại Thiên, đi Long Đằng cũng không tệ.
Mấy năm nay, quả thật Long Đằng đã đào cô ta rất nhiều lần.
Trong lúc Mạn Nhu đi thay quần áo, Phong Miên lại bắt đầu nói chuyện tác phẩm và sắp xếp công việc sau này với các nghệ sĩ của Đại Thiên, giống như căn bản chưa từng xảy ra sóng gió vừa rồi, cô ta giống như không chút nào để ý sẽ bị xấu mặt...
Chỉ là bây giờ quả thật không thể khinh thường địa vị của Tăng Giai Ninh, vẫn có một ít người lo lắng thay Mạn Nhu, dù sao nhân khí và lực thu hút của Tăng Giai Ninh bày ra ở đó, nếu như thật sự trở mặt với Đại Thiên, dường như có hơi khó kết thúc.
"Tổng giám đốc Phong, Tăng Giai Ninh có thể giao tin tức của Đại Thiên cho những công ty khác, hoặc là tiết lộ chuyện trong công ty ra ngoài không?"
Nghe thấy có người lo lắng như vậy, phản ứng của Phong Miên vẫn luôn bình tĩnh trước sau như một: "Vậy cô ta nên chuẩn bị tiền bồi thường vi phạm hợp đồng và phí đền bù, bộ phận PR của Đại Thiên cũng không phải ngồi không, nếu quả thật có một ngày như vậy, tôi chắc chắn dập tắt tất cả lời đồn mà cô ta phát tán ra ngoài trong vòng một giờ."
Phí bồi thường vi phạm hợp đồng và tiền đền bù của Đại Thiên vô cùng cao, nếu như Tăng Giai Ninh thật sự làm như vậy, chẳng phải là tự mình chuốc khổ sao?
Lúc này, Tăng Giai Ninh đã bị tất cả mọi người coi khinh, mặc dù cô ta đứng giữa đám người, nhưng không ai muốn nói chuyện với cô ta.
Cô ta không khỏi cười lạnh, đây chính là tình người...
"Các ngươi lại chờ mong Mạn Nhu thắng như vậy? Chờ mà xem, cô ta vĩnh viễn không thắng nổi tôi."
Vì tối nay là dạ tiệc cuối năm của Đại Thiên, lại có hai người Tăng Giai Ninh và Mạn Nhu cùng lên sân khấu, truyền thông và đám phóng viên khác trong giới đều vô cùng tò mò với chuyện xảy ra trong dạ tiệc, nhưng mà Đại Thiên không mời bất kỳ truyền thông nào đến, vì vậy bất kỳ phóng viên nào cũng không được phép vào đây, một số chó săn ngụy trang thành nhân viên phục vụ cũng bị bảo vệ đuổi ra ngoài.
Nội bộ Đại Thiên luôn luôn được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt.
Sẽ không tùy tiện cho bất cứ ai cũng có thể vào.
Mà lúc này ở trên mạng, cũng có người bắt đầu mở topic ủng hộ thần tượng của mình.
Fan hâm mộ của hai người mỗi người mỗi ý, bắt đầu đại chiến cắn xé lẫn nhau.
Chỉ là giằng co cũng không có kết quả gì...
"Tăng Giai Ninh đánh bóng tên tuổi ở nước ngoài nhiều năm như vậy, làm sao có thể thua bởi một ảnh hậu hết thời vừa mới tái xuất chứ, không thể nào!"
"Sao Mạn Nhu lại là hết thời chứ, cô ấy chỉ lui lại ở ẩn một thời gian mà thôi! Mấy người các ngươi, còn không cho người ta nghỉ ngơi một chút sao? Đánh bóng tên tuổi ở nước ngoài thì sao chứ, thời gian trước Mạn Nhu cũng thể hiện xuất sắc trên sàn thời trang nước ngoài!"
"Lần nào Mạn Nhu nhà các ngươi cũng có scandal lộn xộn như vậy, chẳng lẽ lần nào cũng là người khác vu oan cô ta? Tôi thấy cô ta căn bản không xứng làm thần tượng!"
"Xứng hay không không phải những người như các ngươi định đoạt, cho dù như thế nào, tổng giám đốc Phong cũng là quản lý chuyên môn của Mạn Nhu, Tăng Giai Ninh chính là hẹp hòi ghen ghét Mạn Nhu."
Ngôn luận của đám fan hâm mộ ngày càng kịch liệt, mà đám người ở trong dạ tiệc của Đại Thiên đang chờ Mạn Nhu ra sân cũng muốn biết, lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì.
Tăng Giai Ninh nhìn vào cánh cửa vẫn chậm chạp chưa xuất hiện bóng dáng của Mạn Nhu, môi đỏ hơi nhếch lên, cô ta có thể đã chạy rồi không?
Bỗng nhiên ánh đèn chợt tắt, ba chùm ánh sáng cùng nhau chiếu tại cửa ra vào.
Mạn Nhu mặc bộ lễ phục lấp lánh đắt đỏ duy nhất kia, chậm rãi bước lên bậc thang.
Tóc của nàng được búi lên cao, chỉ dùng một hạt ngọc trai làm trang sức, đeo bông tai dài, nổi bật cái cổ trắng nõn và đường cong của xương quai xanh, so với Tăng Giai Ninh, Mạn Nhu có vẻ ngoài rất thanh nhã.
Nhưng chính vì như vậy, mới có thể mới có thể biểu lộ sự ung dung xa xỉ của bộ lễ phục trên người nàng.
Thật sự khiến người ta kinh ngạc thán phục...
Trên thế giới này lại có người xinh đẹp như vậy, lại có lễ phục xinh đẹp như vậy...
Váy dài rủ xuống giống như một bầu trời đêm, mỗi một bước đi, những hạt kim cương chói lọi như sao ở làn váy dài đều lập lòe tỏa sáng, cảnh tượng như này vô cùng xinh đẹp!
Sắc đẹp của Mạn Nhu khiến người khác kinh ngạc than phục, Tăng Giai Ninh ở trước mặt cô lộ ra vẻ dung tục không chịu nổi.
Cách ăn mặc long trọng như kia khiến người khác không muốn nhìn lần thứ hai, tầm thường không chịu được.
Mà bộ lễ phục này của Mạn Nhu không chỉ đẹp, lại còn thắt vừa chuẩn phần eo của Mạn Nhu, cộng thêm cô vốn cao gầy, cả người giống như một vị tiên nữ vậy.
Lần này tất cả mọi người đều bị vẻ đẹp của Mạn Nhu khiến cho kinh diễm, không chỉ tán thưởng, tổng giám đốc của bọn họ cũng thật có mắt nhìn.
"Trời ơi, nếu như tôi có cặp đùi đẹp như vậy, vòng eo cùng bộ ngực gợi cảm như vậy..."
"Chắc chắn chiếc váy này là dành riêng cho Mạn Nhu, ngoại trừ cô ấy ra, người nào mặc cũng không đẹp, vì tỉ lệ dáng người bày ra ở đó, thêm một phần cũng sẽ ảnh hưởng đẹp vẻ đẹp toàn thể!"