Cô ngất đi đến tật chiều tối. Anh về không thấy cô đâu liền đi thẳng lên phòng tìm cô.
Lên đến phòng anh mới để ý cô đang ngủ cạnh giường là người quản gia. Anh đi thẳng vào phòng ánh mắt vô tình liếc nhìn chiếc hộp dưới sàn.
- " Thiếu gia". Bác Lưu đứng dậy đi lại chổ anh.
-" Sao bác không gọi Y Y dậy ăn cơm". Anh rất kính trọng Bác Lưu vì bà là người đã chăm sóc anh từ nhỏ đến giờ.
- " Thiếu gia, lúc chiều có một người đến đưa hộp quà đó cho Lạc Y khi mở ra thấy cái bên trong khiến Lạc Y ngất đi vì hoảng sợ". Bác Lưu nhìn anh khẽ nói vừa tiến lại cầm hộp quà đưa cho anh.
Anh nhíu mày nhìn hộp quà trong tay. Một con mèo bị cắt đầu còn đầy máu. Anh bất chợt anh nhíu mày quay sang nhìn cô liệu có phải liên quan đến những gì cô thấy hay không?.
-" Y Y tỉnh dậy đi ". Anh đi lại giường khẽ gọi cô.
-" Bác cho người chuẩn bị đồ ăn đi". Anh nhìn bác Lưu nói. Bác Lưu thấy vậy nên liền đi cho người chuẩn bị đồ ăn.
-" Y Y". Anh nhẹ giọng gọi cô.
Cô nheo mắt thức dậy liền thấy anh bên ngồi nhìn mình liền hoảng hốt ngồi dậy ôm chặt anh. Anh bất ngờ bị cô ôm nên sửng người sau đó liền ôm lại cô.
-" Dậy rữa mặt rồi đi xuống nhà ăn tối". Anh véo má cô nói cô gật gật đầu rồi cùng anh vào phòng tắm.
Cô nhanh chống rữa mặt rồi chạy xuống phòng ăn chờ anh xuống. Cô vừa xuống phòng ăn thì đám Tuấn Thành cũng xuống theo. Cô cùng họ ngồi vào vị trí của mình và chờ anh.
Một lúc sau anh đi xuống liền ngồi vào chổ của mình cùng mọi người dùng cơm. Anh nhanh chống gắp thức ăn đầy bắt cho cô sau đó mới ăn.
-" Các anh không ăn nhìn chúng tôi làm gì? ". Cô nhíu mày nhìn họ chẳng có chuyện gì mà lại nhìn cô và anh như vậy?
-" Ăn Cẩu lương no rồi". Hạ Khải Phong lên tiếng tiếp theo đó là 5 tên kia cứ gật đầu.
Cô đỏ mặt vội cúi mặt ăn hết những món anh gắp. Anh liếc mắt nhìn họ sau đó cũng liền gắp thức ăn bỏ vào chén của mình.
Hạ Khải Phong hừ mũi nhìn anh có người yêu rồi quên cả người anh em này luôn hay sao? Đúng là quá đáng a~~~
Khi ăn tối xong cô liền cùng anh trở về phòng ngủ. Vào phòng anh liền bế cô lên giường rồi ôm cô.
-" Ngủ đi". Nói rồi anh từ từ nhắm mắt ngủ cô thấy vậy không phản khấn mà cũng vội ôm chặt anh chìm sâu vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau anh lại đi làm sớm. Cô vẫn làm những công việc thường ngày của mình. Nhưng hôm nay có cái gì đó rất lạ nhưng cà bản thân cô cũng không nhận ra nó lạ ở điểm nào.
Đến tối anh điện thoại về nói là hôm nay anh không về nhà nên cô không cần chờ anh. Nghe vậy cô liền ăn tối xong và vội đi ngủ.
Bất chợt vào lúc 12 giờ đêm cô lại giật mình tỉnh giấc. Lại như lần trước một bóng trắng xõa tóc ngoài ban công. Nhưng lần này thì rất khác cô ta quay mặt vào phòng nhìn cô.
Khuôn mặt trắng toát xanh xao, máu dính đầy khuôn mặt cô ta đến nổi nhiễu từng giọt xuống sàn nhìn trong rất sợ. Mái tóc cô ta rối tung lên trừng mắt nhìn cô.
Cô hoảng hốt chạy đi bật đèn lên nhưng khi nhìn lại thì bóng đen đó đã biến mất chỉ còn vài giọt máu động trên sàn. Cô thấy có một mùi gì xộc vào mũi. Cúi xuống nhìn mới thấy trên sàn có rất nhiều dấu chân dính máu.
Bất chợt cô nhận ra cánh cửa nhà tắm mở nên đi vào trong nhưng không ngờ bên trong có rất nhiều máu, rất nhiều bộ quần áo dính máu, Tấm gương nhà tắm bể ra như không còn hình dạng.
Cô chợt nhìn xung quanh nhưng không có ai. Trên tường nhà tắm còn có rất nhiều vệt máu.
Bất giác cô chạy vọt ra khỏi biệt thự. Khi ra khỏi biệt thự cô mới nhận ra biệt thự hôm nay không khóa cổng? Cô giật mình chạy một mạch đến công ty của anh.
Do công ty của anh cách biệt thự khoảng 3km nên chạy một lúc lâu mới đến. Giờ trong công ty không còn một bóng người. Cô chạy lại than máy bấm tầng cao nhất vì anh ở tầng cao nhất của công ty này.
# Đinh
Khi thang máy mở cô vội chạy thẳng vào phòng anh. Phòng của anh vẫn còn sáng đèn cô không nể nang chạy thẳng vào trong.
Anh cùng đám Tuấn Thành bàn bạc việc gì đó thấy có người vào liền nhíu mày chưa kịp xem đó là ai liền bị một vật thể lạ ôm chặt mình.