Mặc dù lần này Phương Thần Phong vẫn là người nắm thế chủ động nhưng Hà Linh Chi lại không giống như những lần hoan ái trước đây, cô không còn bị động mặc hắn dẫn dắt nữa mà bắt đầu chủ động kích thích ngược lại. Bởi vì đã quá quen với sự ủy mị của Hà Linh Chi mỗi lần hai người gần gũi nên Phương Thần Phong hoàn toàn bất ngờ khi thấy cô như vậy, nhưng nhiều hơn hết vẫn là niềm vui sướng khi cô cũng suy nghĩ đến cảm nhận của hắn. Chỉ bằng những cái vuốt lưng nhẹ nhàng của Hà Linh Chi, hay những lần cô chủ động cắn lấy môi hắn, chỉ bấy nhiêu đó thôi cũng đủ khiến hắn thần hồn điên đảo, ham muốn cô cũng theo đó mà tăng lên gấp bội.
Buông tha cho đôi môi của Hà Linh Chi, Phương Thần Phong bắt đầu tìm tòi đi sâu hơn xuống phía dưới trong khi hai bàn tay vẫn đang không ngừng lấy lòng hai tiểu bạch thỏ trước ngực Hà Linh Chi. Môi hắn di chuyển đến đâu đều sẽ để lại những dấu hôn tím đỏ đến đó, dừng lại tại nơi cấm địa của người con gái, Phương Thần Phong không kiêng dè gì mà chạm nhẹ lên cánh hoa đang e thẹn khiến một cơn khoái cảm to lớn đánh úp lên người Hà Linh Chi.
Tiêng rên khe khẽ bật thốt ra khỏi cánh môi nhỏ xinh, tấm lưng thanh mảnh cũng vì sự kích thích này của Phương Thần Phong mà cong lên. Không dừng lại ở đó, càng ngày Phương Thần Phong càng tiến sâu hơn, động tác cũng vồ vập hơn khiến Hà Linh Chi không tài nào nắm bắt được tiết tấu của hắn.
Qua một lúc lâu, Hà Linh Chi được Phương Thần Phong dẫn dắt đi qua hết kích thích này đến cao trào kia, cuối cùng cơ thể nhỏ bé của cô cũng run lên minh chứng cho sự thăng hoa của chính bản thân. Nhìn cô như vậy Phương Thần Phong liền mỉm cười, hắn biết lúc này cô đã đủ sẵn sàng để tiếp nhận hắn, nhoài người lên phía trên, mặt đối mặt một lần nữa Phương Thần Phong dùng đôi môi bạc mỏng của mình để nuốt trọn từng tiếng thở gấp gáp của Hà Linh Chi.
Không đợi cô bình tĩnh lại, hắn vừa vuốt ve cơ thể Hà Linh Chi vừa từ từ tiến sâu vào bên trong cô, bởi vì vừa trải qua một lần cao trào nên nơi đó của Hà Linh Chi vô cùng nhạy cảm, cô liên tục co thắt khiến Phương Thần Phong khó lòng tiến sâu hơn khi bị cô kẹp chặt như vậy, giọng nói trầm khàn của hắn vang lên bên tai Hà Linh Chi:
“Chi Chi ngoan… thả lỏng cho anh vào!”
Nghe hắn nói như vậy, Hà Linh Chi đang chìm đắm trong cơn khoái cảm liền có chút giận dỗi, vì ai mà cô mới trở nên như vậy? Ngay sau đó cô không những không thả lỏng mà còn cố tình co thắt dữ dội hơn, điều này làm cho Phương Thần Phong hứng trọn cơn khoái cảm cô vừa tạo ra, hắn phải thở gấp một hơi để kìm nén cảm xúc, người anh em của hắn cũng vì thế mà suýt chút nữa buông vũ khí đầu hàng.
Nhìn hắn như vậy Hà Linh Chi liền vui vẻ vô cùng, cô nâng ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Phương Thần Phong mà không hề hay biến bản thân sắp phải hứng chịu những điều gì. Phương Thần Phong sau khi bình tĩnh lại liền lắc đầu cười rồi há miệng cúi người cắn lấy một bên tiểu bạch thỏ của Hà Linh Chi, bên còn lại thì bị hắn không ngừng xoa nắn, phía dưới hắn cũng không kiêng dè gì mà trực tiếp tiến vào bên trong.
Trong một tích tắc Hà Linh Chi bị Phương Thần Phong đánh úp như vậy thì thầm kêu không ổn, ngay sau đó cô phải bật ra những tiếng kêu yêu kiều vì những gì mà hắn đem đến. Bởi vì trước đó Hà Linh Chi đã bị hắn đưa lên cao trào một lần nên việc hắn tiến vào bên trong như vậy cũng không khiến cô cảm thấy đau đớn gì, ban đầu hắn vốn định nhẹ nhàng cùng cô, nhưng cô lại tinh nghịch không biết điều mà đi khơi gợi thú tính cùng dục vọng chiếm hữu bên trong hắn, đã vậy đêm nay hắn sẽ vắt khô cô, để xem lần sau cô có còn dũng khí làm như vậy nữa hay không!!!
Ngay sau khi đi vào hết toàn bộ bên trong Hà Linh Chi, Phương Thần Phong lập tức luận động, phía bên trên miệng và tay hắn vẫn không ngừng dịu dàng lấy lòng, kích thích cô, nhưng hành động bên dưới thì trái ngược hoàn toàn, hắn điên cuồng ra vào bên trong cô khiến cả hai đều kích thích vô cùng, khắp căn phòng lúc này đã tràn ngập tiếng kêu yêu kiều của Hà Linh Chi.
“Phong…chậm… chậm lại…”
Bỏ qua lời nói của Hà Linh Chi, Phương Thần Phong không những không chậm lại mà còn đẩy nhanh tốc độ hơn, cả trên lẫn dưới đều chịu kích thích đến cực hạn khiến Hà Linh Chi không thể kìm nén bản thân mà thuận theo tự nhiên đón nhận hắn.
“Em sai rồi… Phong… chậm lại đi mà….”
Nhìn gương mặt ửng đỏ của Hà Linh Chi, cộng thêm lời cầu xin của cô, Phương Thần Phong lúc này mới chịu thả chậm tốc độ lại, giọng nói khàn khàn của hắn cất lên quanh tai Hà Linh Chi:
“Mới bắt đầu thôi mà vợ, chúng ta còn cả đêm nay kia cơ mà!!!”
“Em… sai rồi…em…sẽ không… như vậy… nữa…aaa\~\~\~”
“Em có làm sai gì đâu? Em như vậy… anh rất thích!!!”
Nói xong Phương Thần Phong liền cắn nhẹ lên vành tai Hà Linh Chi, bên dưới đồng thời cũng thúc mạnh một cái khiến Hà Linh Chi phải thở gấp cấu chặt lấy tấm lưng rộng lớn của hắn. Nhìn biểu cảm này của cô, Phương Thần Phong liền vui vẻ bật cười thành tiếng, cánh môi bạc mỏng chuẩn xác ngậm lấy đôi môi anh đào nuốt trọn từng tiếng kêu của Hà Linh Chi.