Nụ hôn của hai người kéo dài thật lâu, nhưng Phương Thần Phong cảm thấy như vậy là chưa đủ, hắn muốn ở cô nhiều hơn nữa chứ không chỉ là đôi môi này. Một tay hắn lần xuống đặt lên một bên ngực của cô rồi nhẹ nhàng xoa nắn cách một lớp áo chiến đấu và một lớp áo con.
Dù chưa tiếp xúc trực tiếp da thịt nhưng hắn chắc chắn rằng đôi bồng đào của cô rất đẹp, kích cỡ rất vừa tay hắn và vô cùng mềm. Giờ đây hắn như một con sói đói lâu ngày chưa được ăn, bàn tay đang giữ cằm Hà Linh Chi liền bóp mạnh khiến cô bị đau mà phải hé miệng ra. Thừa cơ hội đó, Phương Thần Phong tiến quân thần tốc đưa lưỡi vào bên trong khoang miệng cô rồi quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương mà mút nhẹ.
Lúc đầu hắn còn nhẹ nhàng, nhưng càng về sau, hắn càng không thể khống chế bản thân mình mà điên cuồng cắn mút khiến cho đôi môi Hà Linh Chi sưng lên. Hắn nghĩ rằng hắn nghiện đôi môi này của cô rồi, nhưng khi nhìn thấy mặt cô vì bị thiếu dưỡng khí mà đỏ ửng lên mới chịu thả ra một chút cho cô hít thở
“Mũi của cô để trưng bày hả?”
Vừa được thả ra,Hà Linh Chi điên cuồng hít thở, đầu óc cô hiện giờ đang quay cuồng vì những gì vừa diễn ra. Trong lòng cô cảm thấy sợ hãi, vì đối với chuyện thân mật giữa nam và nữ thì cô vẫn chỉ là một tờ giấy trắng. Loading...
Cô muốn đẩy hắn ra rồi giết chết hắn ngay tại đây, nhưng không hiểu sao chân tay của cô dường như không còn chút sực lực, dù đã cô hết sức nhưng cô chẳng thể lay chuyển được người đàn ông trước mặt này dù chỉ một chút.
Nhìn thấy biểu cảm này của Hà Linh Chi, Phương Thần Phong lại một lần nữa cúi xuống ngậm lấy đôi môi kia mà ra sức mút, thỉnh thoảng còn cắn nhẹ khiến cô bật ra những tiếng ư ư trong cổ họng.
Vừa hôn, bàn tay đang đặt trên ngực Hà Linh Chi cũng lần xuống mép áo cô rồi vuốt ngược lên trên. Khi tay Phương Thần Phong chạm phải viền chiếc áo lót của cô, hắn chẳng chút chần chừ mà đẩy nó lên cao rồi ra sức nhào lặn trái đào căng mọng ấy.
Hắn phải công nhận một điều rằng, cô có một làn da vô cùng đep, vừa mịn màng, khi chạm vào xúc cảm quả thực rất tốt, hơn nữa lại vô cùng sáng bóng.
Hắn ngắm nhìn gương mặt hoàn hảo của cô ở cự li gần, đôi mắt long lanh, làn da vì bị hắn hôn đến nghẹt thở mà ửng đỏ. Trông cô lúc này không khác gì một yêu tinh, một yêu tinh động lòng người.
“Ưm… đừng…mà…”
Đột nhiên cổ họng Hà Linh Chi phát ra một tiếng rên nhẹ, chẳng phải nói, tiếng rên này đã kích thích bản năng nguyên thủy của một người đàn ông bên trong Phương Thần Phong. Nhìn phản ứng cũng như kĩ năng hôn của cô hắn có thể đoán ra được đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc thân mật với một người khác giới.
Không hiểu sao trong lòng hắn chợt có một cảm xúc gì đó rất khác lạ mà hắn cũng không biết miêu tả nó như thế nào. Một chút vui vẻ, một chút mãn nguyện và pha lẫn một chút gì đó ngọt ngào.
Ngọt ngào? Hắn phát hoảng với suy nghĩ này của mình, rồi đột nhiên trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh của một cô bé năm tuổi mặc trên mình một bộ quần áo rách nát, tóc tai bù xù đang đứng ven đường nhìn dòng người tấp nập qua lại. Cô dương đôi mắt to tròn mà đáng thương lên nhìn hắn rồi hỏi hắn:
“Tại sao anh vẫn chưa tìm ra em? Em vẫn ở đó chờ anh mà.”
Hắn choàng tỉnh mà buông Hà Linh Chi ra, lúc này hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi. Suýt chút nữa hắn đã làm chuyện có lỗi với bé con của hắn rồi, hắn không cho phép bản thân làm chuyện đó, bé con vẫn còn đang chờ hắn tới đón kia mà, đó mới là người hắn yêu. Còn Hà Linh Chi cô chỉ là một bại tướng mà hắn muốn thu phục, tại sao hắn có thể làm ra những hành động tồi tệ như vậy cơ chứ?
Vẫn còn đang chìm đắm trong cảm xúc của bản thân thì đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng máy bay chiến đấu khiến cả hai người ngỡ ngàng. Phương Thần Phong chắc chắn đây không phải máy bay của Hắc Phong Bang, chẳng lẽ là của Huyết Sắc Bang?
Nhưng khi nhìn thấy sự bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt của Hà Linh Chi thì hắn hiểu rõ chiếc máy bay này cũng không phải của Huyết Sắc Bang. Vậy thì rốt cuộc là kẻ nào lại dám động chạm đến cả hai bang hội nhất nhì nước M kia chứ, hơn nữa lại còn phô trương như vậy nữa?
Hà Linh Chi liền ngó đầu qua cửa sổ quan sát chiếc máy bay chiến đấu kia. Nhưng nhìn biểu tượng trên thân của nó cực kì lạ mắt, cô chưa từng thấy qua bao giờ. Ban đầu cô vẫn còn hoài nghi liệu chiếc máy bay này có phải là quân viện trợ của Wiliam Franky hay không nhưng phán đoán của cô hoàn toàn sai và điều đặc biệt hơn là nó cũng không phải máy bay chiến đấu của quân đội nước M.
Vậy thì rốt cuộc chiếc máy bay này là của thế lực nào, lại dám ngang nhiên làm càn trước mặt hai bang hội khét tiếng nhất nước M cũng như chính phủ nơi đây?
Cả hai người vẫn còn đang phán đoán tình hình thì đột nhiên động tĩnh của chiếc máy bay kia khiến bọn họ bất ngờ. Nó ngang nhiên thả một quả tên lửa bắn về phía tòa tháp quan sát, nơi mà hai người bọn họ đang đứng.
“BÙM!!!”
Một tiếng nổ vang trời phát ra, kèm theo đó là sự rung chuyển của tòa quan sát. Nó đang chuẩn bị sập, bọn họ phải nhanh chóng thoát khỏi đây trước khi bị chôn vùi mãi mãi.