Vệ sinh cho Hà Linh Chi xong, nhìn xuống phía dưới, Phương Thần Phong thoáng cau mày rồi nói với cô:
“Vấn đề kia tự em xử lý đi.”
Chưa kịp thoát khỏi dòng suy nghĩ, Hà Linh Chi ù ù cạc cạc không biết hắn đang nói cái gì, ngơ ngác hồi lâu mới hiểu ra hắn đang nói về vấn đề gì liền đỏ mặt ấp úng:
“À… tôi biết rồi.”
…
Sửa soạn xong xuôi, hai người lần một lần nữa lên phi cơ rời khỏi Trung Đông.
Trong khoang nghỉ ngơi, Hà Linh Chi ngồi đối diện Phương Thần Phong trên chiếc bàn ăn, trước mặt cô bày toàn đồ bổ dưỡng giúp hỗ trợ khả năng phục hồi vết thương.
Phía trước Phương Thần Phong đang cau mày đọc tài liệu mà Lâm Minh Thiện vừa đưa đến.
Không thèm để tâm đến Phương Thần Phong, Hà Linh Chi bây giờ đang tập trung vào xử lý đống đồ ăn trước mặt mình.
Phương châm của cô từ trước đến nay vẫn là có sức khỏe thì có tất cả, có sức khỏe thì cô mới có thể thực hiện được nhiệm vụ, làm những gì bản thân thích.
Chính vì thế mà chiếc bàn ăn giờ đây giống như hai thái cực âm dương vậy.
Trên tay Phương Thần Phong hiện giờ là toàn bộ thông tin về Hà Linh Chi mà Lâm Minh Thiện điều tra được trong suốt thời gian qua.
Từ thân phận thực sự của cô, cho đến quá khứ và một số bức ảnh chụp được khi cô đang tập luyện.
Năm sáu tuổi từ một trẻ mồ côi chính thức gia nhập tổ chức, trong vòng 4 năm huấn luyện đã có thể thành thạo võ cổ truyền cùng kỹ thuật tập kích.
Ba năm tiếp theo cô bắt đầu tìm hiểu về công nghệ vi tính và dần dần trở thành một cao thủ tiếng tăm trong giới hacker: “QUEEN”.
Năm mười lăm tuổi nghiên cứu và chế tạo các loại vũ khí lạnh, từ năm mười tám tuổi cho đến hiện tại tiếng tăm ngày càng vang xa, được mọi người biết đến với cái tên Alice, nổi tiếng với phong cách làm việc nhanh gọn và vô cùng thâm hiểm.
Đọc xong một lươt thông tin trong tài liệu, Phương Thần Phong bất giác ngẩng đầu lên nhìn Hà Linh Chi.
Thì ra cô có một quá khứ khó khăn đến như vậy, bản thân hắn mặc dù cũng trải qua huấn luyện khắc nghiệt, nhưng đến năm mười ba tuổi hắn mới được đưa vào tổ chức đặc huấn, hơn nữa hắn cũng không phải sống một cuộc sống lang bạt như cô khi chỉ chưa đầy 4 tuổi.
Tận sâu trong thâm tâm hắn thầm nể phục người con gái trước mặt này, ai cũng nhìn vào hào quang của cô mà mơ ước nhưng đâu ai biết được cô đã phải trải qua những gì mới có được ngày hôm nay?
CÓ lẽ vì cảm nhận được ánh mắt nóng rực của người đối diện nên Hà Linh Chi cũng ngẩng đầu lên nhìn, thấy Phương Thần Phong nhìn mình chằm chằm, cô cũng chỉ cau mày rồi ngập ngừng lên tiếng:
“Cái kia, tôi có thể hỏi anh một vấn đề được không?”
Phương Thần Phong đóng sấp tài liệu lại rồi đặt sang bên cạnh, nói:
“Nói đi”
“Ừm… Bọn họ sao rồi?”
Mặc dù cô không nói rõ bọn họ là ai nhưng Phương Thần Phong vẫn có thể hiểu được cô đang ám chỉ người nào:
“Cô chỉ cần biết là họ không có nguy hiểm gì đến tính mạng và đang vô cùng an toàn.”
“Rốt cuộc thì anh muốn gì ở Huyết Sắc Bang chúng tôi?”
Nhếch một bên chân mày, Phương Thần Phong lên tiếng:
“Muốn gì à? Cái tôi muốn là sự phục tùng của các người, Phương Thần Phong tôi là người coi trọng năng lực, và từ trước đến nay Huyết Sắc Bang các cô là bang phái đầu tiên khiến tôi phải đích thân ra tay cũng như mở rộng tầm mắt.
Chính vì thế tôi muốn các người làm việc cho tôi.
Tất nhiên là các người sẽ được đối xử công bằng như những thành viên của Hắc Phong Bang, nhưng đổi lại các người cũng phải tín nhiệm và trung thành với tôi.”
“Tại sao chúng tôi phải nghe theo lời của anh?”
“Nếu vậy không ngại nói cho cô biết, hiện tại đang có một thế lực bí ẩn đang nhằm về phía Huyết Sắc Bang, đặc biệt là cô – Hà Linh Chi.
Cô còn nhớ chiếc máy bay chiến đấu đã thả quả tên lửa phá tan tháp quan sát tại trụ sở Huyết Sắc Bang chứ? Nó không phải là máy bay chiến đấu của Hắc Phong Bang, hơn nữa mục tiêu mà nó hướng đến ngày hôm đó chính là cô.”
Nghe vậy Hà Linh Chi liền suy ngẫm lại toàn bộ sự việc xảy đến ngày hôm đó.
Đúng là hình như mục tiêu mà bọn chúng hướng đến chính là cô, từ quả tên lửa cho đến đội lính đặc công phía dưới.
Tất cả hết thảy đều nhằm vào cô.
Hà Linh Chi một lần nữa nhìn về phía Phương Thần Phong chờ hắn nói tiếp.
Biết được thắc mắc của cô, Phương Thần Phong cũng không làm khó mà lên tiếng giải thích:
“Về xuất thân cũng như hành tung của bọn chúng thì tôi vẫn chưa tra ra được.
Nhưng nói về phương diện khác, nếu như mục tiêu mà bọn chúng nhắm đến là cô thì chúng sẽ chẳng từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích, ngay cả việc lợi dụng Huyết Sắc Bang để ép cô xuất đầu lộ diện.
Cô cũng thấy tình hình hiện tại rồi, Huyết Sắc Bang đã bị Hắc Phong Bang chúng tôi thu phục, nếu như các người không có sự bảo hộ của tôi thì ngày mà Huyết Sắc Bang bị xóa sổ là điều chắc chắn sẽ xảy ra.
Hơn nữa tôi cũng không bắt các người trở thành nô lệ cho tôi, chỉ đơn giản là cũng nhau hợp tác.”
“Cùng nhau hợp tác? Kiểm soát sự tự do của đối phương mà gọi là hợp tác?”, Hà Linh Chi nhếch miệng cười.
“Đó là điều đương nhiên, bởi vì Huyết Sắc Bang các cô đã thua dưới tay Hắc Phong Bang chúng tôi.”
Nghe vậy Hà Linh Chi vô cùng bực bội, hắn một câu là bọn cô thua, hai câu là bọn cô thua, chẳng lẽ hắn sợ cô quên điều đó chắc!!! Không quan tâm đến Phương Thần Phong, cũng chẳng lên tiếng trả lời đồng ý hay không, Hà Linh Chi tiếp tục cắm đầu vào ăn đồ ăn trước mặt..