Cô thở dài một hơi: "Tiểu Quỳ, không nên nói chuyện này nữa."
"Hì hì, được rồi được rồi, biết da mặt cậu mỏng mà.
Đúng rồi, cậu nhận được thông báo chưa? Trường học khai giảng trước dự kiến, hai ngày này phải tới nhập học trước.
Tiểu Niên, cậu còn học đại học tiếp không?"
"Học! Dĩ nhiên là phải học chứ! Cậu đến nhập học rồi sao?"
Cố Tích Niên lập tức nói.
"Tớ đăng ký rồi, sắp khai giảng rồi mà.
Tớ còn định trước khi khai giảng lén ra ngoài đi du lịch một chuyến đây.
Đúng rồi Tiểu Niên, cậu cũng lập gia đình rồi, Hạ Ngôn có đồng ý để cậu đi học không?"
"Ừm...!có, có lẽ là sẽ đồng ý thôi.." Cô hơi khó xác định, gãi đầu một cái.
Tốt nghiệp trung học đã lâu như vậy rồi, cô với Tiểu Quỳ thi đỗ cùng một trường đại học.
Mặc dù đã lập gia đình nhưng cô mới 18 tuổi thôi, cho dù thế nào đi nữa cũng phải tiếp tục đi học chứ.
Buổi tối tiễn Trương Tiểu Quỳ về xong thì một mình cô trở về nhà.
Có hơi sợ mất hồn mất vía, nên nói với Hạ Ngôn chuyện đi học như thế nào đây chứ?
Vừa ở trong phòng tắm, cô vừa nghĩ: Thật ra thì cũng không nhất định phải nói cho Hạ Ngôn biết mà? Đi học là chuyện riêng của cô, có đi học hay không thì cô hoàn toàn có thể tự làm chủ!
"Két két."
Đột nhiên, cửa phòng tắm bị mở ra.
Tích Niên vẫn đứng tắm gội ở đằng kia như không có chuyện gì xảy ra, tinh thần ở trong đầu còn đang chạy đi mất.
"Bây giờ cô thật là ngày càng phóng túng rồi, cuối cùng cũng không che nữa sao?" Hạ Ngôn tựa vào cửa phòng tắm, con ngươi lạnh lùng xuyên qua màn hơi từ nước nóng bốc lên, nhìn chằm chằm cơ thể cô bị nước bắn vào.
Hơi nóng bao vây xung quanh, trông vô cùng thu hút ánh mắt của người khác.
Hửm? Hình như vừa mới nghe được âm thanh gì đó? Cổ Tích Niên theo bản năng quay đầu lại, ánh mắt ngay lập tức dừng lại trên người Hạ Ngôn đang đứng dựa ở cửa: "A!"
Theo bản năng, cô quay lưng lại, hai tay che chắn cơ thể.
Anh ngoáy lỗ tai: "Còn che cái gì? Tắm xong chưa? Quay lại đây."
"Anh làm gì vậy? Lúc người khác đang tắm, sao anh lại đi vào? Tôi vẫn chưa tắm xong, anh mau đi ra đi."
"Chưa tắm xong? Vừa hay, cùng tắm nào." Hạ Ngôn nói xong liền tháo cà vạt ra, rồi tiếp đến là các quần cúc áo, bước đến từng bước một.
Cổ Tích Niên nghiêng đầu qua, thấy anh đang đi tới, hơn nữa cũng đã cởi áo rồi.
Khóe miệng cô giật một cái, giây tiếp theo, cô chạy ra phía cửa.
Nhưng lúc gần đến cửa thì lướt qua bờ vai anh, bị bàn tay của anh tóm được: "Sao thế? Không phải vẫn chưa tắm xong sao? Muốn tôi tắm giúp cô không?"
"Không, không cần, tôi tắm xong rồi.
Anh cứ tắm từ từ." Cô vùi đầu, dùng sức gạt cánh tay, muốn thoát khỏi bàn tay của anh.
"Không sao...!tắm thêm lần nữa." Anh kéo cô về phía vòi nước đang chảy xuống.
Tích Niên có người lại ở góc tường, ôm người run rẩy giống như đang đối diện với một bức tranh trong quá khứ.
Im lặng...!trừ tiếng nước chảy ra thì không có âm thanh nào khác.
Cô nghi ngờ nghiêng đầu qua.
..
Muốn cùng tắm thật sao?
"Anh đừng ôm tôi như vậy."
Nước từ trên vòi hoa sen không ngừng chảy xuống, bắn vào người của cả hai.
Anh ôm lấy cô từ phía sau, để cho hai người sát lại gần nhau hơn một chút.
Bởi vì hai người cũng không mặc quần áo vì vậy da thịt cọ sát vào nhau, dường như khiến cả người cô nổi hết da gà.
"Tại sao chứ?" Hạ Ngôn lạnh lùng hỏi..