Cô Vợ Nữ Cường Của Đại Boss

Chương 14: Taipan nội địa



Mọi người cùng tiếp tục lên đường sau khi thu dọn hành lý ,đồ đạc .Vì dậy muộn ,Trình Lam chỉ kịp vơ vội chiếc bánh trên bàn .Trên lưng mỗi người là một chiếc balo 20 kilo nhưng không hề thấy có dấu hiệu nặng nhọc .

Trình Lam đi cùng hàng với Tam Hổ ,cắn dở miếng bánh ,mồm phồng lên nhai, cô chạy lên phía trước Lão đại dơ bánh ra trước mặt Lôi Lạc Thiên và vừa phồng mồm nhai bánh vừa nói:

"Ão ại ,anh ăn ông ,on ắm" (Lão đại,anh ăn không ,ngon lắm ).

Lôi Lạc Thiên đang quan sát xung quanh quay ra nhìn khuôn mặt đỏ hồng và hai má căng phồng vì thức ăn của cô thì đôi mắt hiện lên ý cười ,nghiêng đầu cắn một miếng bánh.

Chỉ khổ cho Tam Hổ và mọi người đều rớt hàm nhìn Lão đại nhà bọn họ.

Họ càng tiến sâu vào trong khu rừng càng ngày càng âm u rậm rạp ,ánh sáng ít ỏi không đủ chiếu sáng cho khu rừng .

Bỗng nhân viên trong đoàn kêu lên thu hút ánh mắt của tất cả mọi người .

Người anh ta bắt đầu biến đổi ,tay chân chuyển màu tím thẫm .Một người khác định chạy đến chỗ anh ta giúp đỡ nhưng đã bị Lôi Lạc Thiên cản lại.

Tất cả mọi nhân viên nhìn cái chết kinh dị của anh ta thì không khỏi rùng mình .

Bỗng Tam Hổ và Trình Lam cùng la to :

"Taipan nội địa".

Mọi người nghe tên mà không khỏi kinh hãi ,ai mà chả biết đây là loài rắn cực độc. Loài rắn độc nhất trên mặt đất là "Rắn dữ" (Fierce Snake), còn được biết là"Taipan nội địa" (có tên khoa học: Oxyuranus microlepidotus) là loài bò sát thuộc họ Rắn hổ (Elapidae) có nguồn gốc từ Australia. Đây là loài rắn có nọc độc độc nhất so với bất kỳ loài rắn sống trên cạn nào trên thế giới.

Lượng nọc tối đa của một vết cắn là 110mg, đủ để giết chết 100 người, hay 250.000 con chuột. Mức độ độc của nọc rắn này gấp 10 lần rắn chuông Mojave và 50 lần rắn hổ mang thường. Đây là một loài có khả năng biến hóa khá kì diệu. Chúng có thể thay đổi từ màu đen sậm, nâu sáng, xanh lá cây tùy theo mùa. Thật sự rất nguy hiểm .



Mặt Lôi Lạc Thiên cũng có chút thay đổi khi nghe thấy cái tên "Taipan nội địa"

Nhíu mày một cái ,ra lệnh cho mọi người cẩn thận cảnh giác ,rồi lại tiếp tục xuất phát .

Có vẻ như người nhân viên vừa rồi đã không may mắn dẫm phải con rắn nên mới bị cắn .

Đi hết một ngày ,không hề gặp trắc trở gì ,không hề dừng chân nghỉ trưa ,đoàn người đã đứng ở trung tâm đảo nhưng không có gì cả ngoài một miệng hang rất lớn.

Quyết định cho mọi người nghỉ qua đêm ,để sáng mai vào hang ................

Sáng sớm hôm sau, sau khi đã nghỉ ngơi qua đêm thì mọi người nhanh chóng thu dọn ... và

Từng top người tiến bắt đầu di chuyển tiến vào trong hang .

Trong hang tối om không chút ánh sáng ,từng chiếc đèn pin loại nhỏ công suất lớn được sử dụng nhưng vẫn đủ làm sáng chiếc hang ẩm ướt .Trên mặt đất là những mỏm đá sắc nhọn đến gai người .Từng người tiến dần vào sâu trong hang ,mỗi bước đi đều rất cẩn thận .Mặt đất càng ngày càng trơn trượt do ẩm ướt và có rêu.

Một người nhân viên vụng về nhìn không kĩ bước hụt chân nên đã lao đầu về phía trước ,cả thân hình anh ta bị những đầu sắc nhọn xiên nát người .Trình Lam đang mải quan sát hang nên khi nghe thấy tiếng kêu bèn giật mình nghiêng người .Nhanh như cắt cô dùng bàn tay trái chống đỡ lên một mỏm đá sắc .Mỏm đá xuyên qua lòng bàn tay.Rất may mắn cho cô ,mỏm đá ở khu vực hồ nước trong hang nên rất mảnh và nhỏ .Máu bắt đầu nhỏ giọt xuống hồ nước. Trong hang rất yên tĩnh nên ...

Khi Trình Lam nhận thấy có tiếng vọng trong hồ ,nhìn con cá lao nhanh về phía mình ,Trình Lam lùi lại ,dùng chân bật cao người lộn về phía sau ,đứng trên hòn đá nhỏ .Không chịu được lực của cô ,hòn đá lăn nhanh làm Trình Lam ngả về phía sau.Cảm tưởng người cô sẽ bị xuyên nát bởi những mỏm đá sắc nhọn nhưng cả thân hình cô đã được bao trọn trong lồng ngực của Lôi Lạc Thiên ,giọng nói lạnh lẽo mang tia lo lắng như đánh thẳng vào tâm trí Trình Lam làm cô ngượng ngùng thoát ra khỏi vòng tay Lôi Lạc Thiên :

"Nhớ phải cẩn thận".

Tất cả mọi người chú ý vào cái hồ trước mặt .Những ánh đèn soi vào mặt hồ ,không ai phát hiện vết thương trên tay Trình Lam .

Nhân lúc Lôi Lạc Thiên quan sát hồ nước ,cô nhanh chóng xé mảnh vải ở áo băng bó vào vết thương trên tay.Một mình cô là phụ nữ ở đây nên không muốn cản trở mọi người, đặc biệt là Lão đại ,cô không muốn mình vô dụng .