Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 433



Chương 433

Cô im lặng không nói về chuyện ăn nữa, mặt cô đã đỏ ửng.

“Anh không có con, không cần tiết kiệm tiên sữa bột.”

Tạ Mẫn Hành lái xe, tầm mắt lướt qua Vân Thư, anh nói: “Anh có VỢ rồi, có con còn xa sao?”

“Em vẫn chưa nói sinh.” Vân Thư vỗ mạnh vào cánh tay Tạ Mẫn Hành, khuôn mặt đỏ bừng.

Hừm, cô chưa tôt nghiệp đại học, không muốn sinh con sớm như vậy.

Vân Thư nghĩ vậy, quyết định mặc kệ Tạ Mẫn Hành.

Tạ Mẫn Hành nhát thời không nghe thấy giọng nói của Vân Thư, liếc mắt nhìn cô, phát hiện cô đang tức giận?

Một tay Tạ Mẫn Hành điều khiển vô lăng, tay kia vuốt v e mái tóc bồng.

bềnh của cô ở ghê lái phụ: “Em còn quá nhỏ, không: gập. Chuyện này đợi em tốt nghiệp và có việc ôn định rôi nói.”

Tạ Mẫn Hành đã hai mươi tám, Vân Thư mới hai mươi. Đợi Vân Thư tốt nghiệp rồi mới quyết định đi làm, ít nhật cũng phải ba năm, lúc đó Tạ Mẫn Hành đã ba mươi mốt, Vân Thư rất tò mò Tạ Mẫn Hành thật sự không vội sao?

Tạ Mẫn Hành không vội, anh muốn có con muộn, điều này tốt cho Tiểu Thư, trong sách viết phụ nữ có con lúc trẻ ảnh hưởng rất nhiều đến cơ thể, Tiểu Thư chỉ mới hai mươi, Tạ Mấn Hành đau lòng.

Không chỉ vậy, chuyện cô kết hôn với anh đã bị phanh phui, mọi người từ mọi tầng lớp trong xã hội nói gì cũng có. Cô đã là một người đặc biệt trong SỐ các bạn cùng lớp rôi, mang thai giữa chừng Sẽ gây nhiều áp lực hơn cho Tiêu Thư. Tốt nhất là đợi cô lớn, tới lúc hai lăm hai sáu tuổi, công việc và học tập của Tiểu Thư đã cơ bản định hình, lúc đó là thời điểm tốt nhất để có con.

Hơn nữa, mấy năm nay anh vẫn có thê sống trong thế giới hai người với Tiểu Thư nhiêu hơn.

Tạ Mẫn Hành không vội.

Hai người trên xe không ngờ nửa năm trước Tạ Mẫn Hành bắt nạt Vân Thư ép cô rời khỏi nhà họ Tạ, mà Vân Thư đã hứa với bà Tạ lời hứa năm mươi triệu, đồng thời hứa sẽ ly hôn với Tạ Mẫn Hành.

Nửa năm sau Tạ Mẫn Hành đưa đón Vân Thư đi làm vệ đã thành thói.

quen, hai người còn thảo luận về thời gian sinh con trong tương lai.

Nghĩ như vậy, Tạ Mẫn Hành lại bật cười, cảm giác thật sự rất tuyệt vời.

Anh nhớ ra, trong đêm tân hôn Vân Thư nói, giờ Tạ Mẫn Hành mới thừa nhận: “Quả nhiên là vận mệnh.”

Khi nói đến trẻ con, phụ nữ lúc nào cũng là bên cân thận hơn.

Cô và Tạ Mẫn Hành đã làm nhiều lần, hình như không hề dùng bắt kỳ biện pháp nào.

Nhỡ đâu có thật thì sao? Vân Thư bị suy nghĩ của mình doạ sợ, bắt đầu tính toán thời gian tới tháng tháng trước, sau đó tính toán phạm vi tới tháng tháng này.

Chỗ Tạ Mẫn Thận là sáng sớm, anh ây gửi tin VỀ nhà, thời gian gìn giữ hòa bình của anh ây sẽ kêt thúc sau một tháng.

Tạ Mẫn Thận sẽ trở lại!

Có tin nhắn xác nhận, bà Tạ cũng là mẹ anh ấy chắc chắn là người vùi mừng nhất, bà Tạ đã ly hôn thấy ở nhà họ Tạ không ổn, bà ây đã mua một căn nhà ở ngoài, có thể chuyền đi bất cứ lúc nào.

Các thành viên trong nhà họ Tạ bao gồm cả ông nội Tạ đều cố gắng thuyết phục bà Tạ không cho bà ấy chuyền ra ngoài, ông Tạ là người nhí sức nhất, có thê nói là tận tình khuyên bảo.